Bài 81
SỰ SỐNG
GIỚI THIỆU
Trong Giăng 11:25 và 14:6, Chúa Jêsus phán rằng Ngài sở hữu sự sống và Ngài là sự sống.
Giăng 11:25. “Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi.”
Giăng 14:6 “Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.”
Câu chuyện do ông McCully thật tại Hội Thánh Ân Điển ngày 18 tháng 2, 1959. Một vài năm trước ông Nehru từ Ấn Độ đến thăm Hoa Kỳ và yêu cầu được có diễm phúc thăm ông Einstein là người có lẽ có bộ óc thông minh nhất xưa nay. Lời yêu cầu được thuận. Họ thảo luận về chính trị, du lịch, v.v. và rồi ông Nehru nói, “Ông Einstein, câu hỏi mà tôi muốn đến đây hỏi ông là, Ông có tìm được ý nghĩa cho cuộc sống chưa?” Ông Eistein cúi đầu và trả lời, “Chưa, tôi chưa tìm được ý nghĩa cho cuộc sống.”
Kinh Thánh có cho ta câu trả lời cho vấn nạn này không? Một học viên Anh Văn của tôi hỏi, “Tại sao tôi sanh ra? Tại sao Đức Chúa Trời tạo ra tôi? Tại sao tôi hiện hữu? Mục đích của cuộc sống là gì?”
I. ĐỊNH NGHĨA SỰ SỐNG
Tự điển: “Sống là sự hiệp nhất của linh hồn và thân xác.” Điều này đúng với loài người, nhưng không đúng với cây cối.
“Tình trạng sống động.” Điều này đúng, nhưng mơ hồ.
“Thời gian giữa sự sinh và tử.” Điều này không đúng vì sự sống đã có trước khi được sinh ra (em bé trong bụng mẹ đã có sự sống).
“Sự sống là sở hữu của cái cây hay con vật mà bao gồm sự tăng trưởng, dinh dưỡng, hô hấp, và sinh sản.”
Sự thật là rất khó để định nghĩa sự sống.
Sự sống là một điều vay mượn từ Đức Chúa Trời trong một khoảng thời gian ngắn. Gióp 1: 21 “Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!”
Sự sống là một quà tặng vô hình từ Đức Chúa Trời. Chúng ta không thể thấy, cảm lấy, hoặc mặc cả với sự sống.
Sự sống là một điều phù du và mong manh. Có đó hôm nay và mất đi ngày mai.
II. NGUỒN GỐC CỦA SỰ SỐNG
Sự sống của bạn đến từ đâu? Từ cha mẹ của bạn. Và cha mẹ bạn nhận được sự sống từ đâu? Tất yếu ta phải trở về lại vườn Ê-đen và sự sáng tạo con người.
Sáng Thế Ký 2: 7 “Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.”
Tất cả sự sống đến từ Đức Chúa Trời. 1 Giăng 5: “Ấy chính Ngài là Đức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời.”
Sự sống là một đặc tính, là chính bản chất của Đức Chúa Trời.
III. CÁC LOẠI SỰ SỐNG
Kinh Thánh nói đến ba loại sự sống.
1. Sự sống thuộc thể là điều được ban cho con người tại thời điểm sáng tạo.
2. Sự sống thuộc linh. Đây là sự sống mới mà Chúa ban cho người tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu. Ê-phê-sô 2:5 “Đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ.”
3. Sự sống đời đời. Đây là bản tánh và đặc tánh của Đức Chúa Trời.
IV. CHIỀU DÀI CỦA SỰ SỐNG
Trong Sáng Thế Ký 5, trước đại hồng thủy, cuộc đời người trung bình là 846 năm.
Trong Sáng Thế Ký 11, sau đại hồng thủy, cuộc sống chỉ còn 393 năm.
Trong thời Môi-se, Thi Thiên 90:10, “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.”
Thi Thiên 89:47, “Ôi Chúa! xin nhớ lại thì giờ tôi ngắn dường nào.”
Gióp 14:1, ” Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày.”
Gia-cơ 4:13-, Cuộc sống như hơi nước tan biến nhanh.
Sự sống bị giới hạn trong một khoảng thời gian. Gióp 7:1 “Niên nhựt người há không phải như đời của người làm mướn ư?”
Đức Chúa Trời trong ý chủ tể của Ngài đã định khoảng thời gian cho đời sống chúng ta.
Một nhà thông thái bảo các môn đệ phải chuẩn bị cho cái chết một ngày trước khi họ chết. Nhưng họ phản đối, “Chúng tôi có thể chết ngày mai.” “Phải rồi,” người đó trả lời, “thế thì hãy chuẩn bị ngay hôm nay.”
V. CÁC SỰ SO SÁNH
1. Cuộc sống là một cuộc hành trình. Sáng Thế Ký 47: 9 Gia-cốp tâu với Pha-ra-ôn rằng: “Những năm tôi sống ở đời phiêu lưu hết thảy là một trăm ba mươi năm; các năm của đời tôi lấy làm ngắn-ngủi và lại nhọc nhằn, chẳng bằng những năm bình sanh của tổ phụ tôi khi người ở phiêu lưu đó.” Cuộc sống là một cuộc hành trình từ đất đến cõi vĩnh hằng; từ chiếc nôi đến bên kia thế giới.
Chúng đi trong cuộc hành trình này dầu chúng ta có muốn hay không. Sự sanh ra là một khởi điểm tự nhiên. Đối với một số người đó là một cuộc hành trình dài. Đối với những người khác thì lại rất ngắn.
2. Cuộc sống là một giấc mơ. Giấc mơ dài bao lâu? Không lâu lắm. Cuộc sống ngắn ngủi, qua nhanh và tạm bợ.
3. Cuộc sống như cái bóng. Truyền Đạo 6:12 “Vả, trong những ngày của đời hư không mà loài người trải qua như bóng, ai biết điều gì là ích cho mình?”
Cái bóng là một sự nhại theo cái thật một cách thô sơ. Bạn có thể nhận được một người bởi cái bóng của người đó không? Những cái bóng cũng có thể đánh lừa, hoặc dài quá, hoặc ngắn quá. Cuộc sống giống như vậy.
4. Cuộc sống giống hơi nước. Gia-cơ 4:14 “Vì sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay.”
Nếu tất cả sự hiểu biết của chúng ta về nước là trong dạng hơi, thì sự hiểu biết của ta bị giới hạn lắm thay. Bạn không thể uống hơi nước. Nước và nước đá là những thể khác của nước.
Cuộc sống trên đất như một nụ bông sẽ nở ra và phát triển trong cõi vĩnh hằng. Cuộc sống quá ngắn ngủi.
5. Cuộc sống như hơi thở. Thi Thiên 90:9 “Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi; năm chúng tôi tan mất như hơi thở.”
6. Cuộc sống như nước đổ ra trên đất. 2 Sa-mu-ên 14:14 “Vì rốt lại, chúng ta là kẻ hay chết, giống như nước chảy trên đất, không hốt lại được.”
Trong giây lát đất hút nước đi và nó tan biến.
7. Cuộc sống như một bông hoa. Gióp 14:1-2 “Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày, bị đầy dẫy sự khốn khổ. Người sanh ra như cỏ hoa, rồi bị phát; người chạy qua như bóng, không ở lâu dài.”
Trước hết chúng ta thấy phiến lá, rồi lá, và sau đó là búp hoa xinh đẹp. Từ từ nó nở ra và chúng ta trầm trồ vẻ đẹp của nó. Rồi nó héo và rơi rụngrụng quá nhanh, mới đó nay không còn.
Một số bông chẳng bao giờ được nở. Chúng bị cắt đi trong thời kỳ sung mãn nhất; lưỡi hái của tử thần.
VI. MỤC ĐÍCH CỦA CUỘC SỐNG
Cuộc sống là một khoảnh khắc thời gian để chuẩn bị cho cõi vĩnh hằng.
Trong khoảnh khắc chóng qua này chúng ta được đòi hỏi để trả lời một điều.
Điều đó là: “Bạn muốn sống đời đời ở đâu?”
Có hai nơi vĩnh hằng. Chúng ta phải chọn một trong hai. Không thể đứng giữa.
1. Đặc ân phước hạnh để sống mãi mãi với Chúa Cứu Thế Jêsus trong thiên quốc.
2. Sự đau đớn cùng khốn vì sống mãi mãi với Sa-tan trong hỏa ngục.
Mục đích của cuộc sống là để bạn tự chọn một nơi ở đời đời cho linh hồn mình.
KẾT LUẬN
Phao-lô nói trong Phi-líp 1:21 “Vì Đấng Christ là sự sống của tôi.” Đấng Christ là sự sống.
Chúa Jêsus phán cùng Ma-thê, “Ta là … sự sống.” Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời và Ngài sở hữu sự sống đời đời.
Hôm nay Bạn hãy chọn lựa đúng để ở với Đấng Christ mãi mãi trong thiên quốc.
Khi tôi mời Chúa Jêsus vào trong tâm tôi, thì Ngài đã ngự vào và tôi được có sự sống ca Chúa ngự trong tôi. Tôi có sự sống đời đời.
Khi Chúa Jêsus vào trong một đời sống, Ngài dẹp đi tội lỗi và làm sạch tâm hồn.
Có Chúa Jêsus ngự trong tôi, tôi có sự sống đời đời, và chẳng bao giờ chết mất.
Hãy quyết định ngay hôm nay để mời Chúa Jêsus vào đời sống và tâm hồn Bạn. Khải huyền 3:20.
Sự huyền bí của cuộc sống được giải đáp trong sự mạc khải của Chúa Cứu Thế Jêsus cho con người.
CÁC CÂU HỎI ÔN
801. Loại sự sống Chúa Jêsus nói đến trong Giăng 11:25, và 14:67 là gì?
802. Hãy định nghĩa sự sống.
803. Sự sống phát xuất từ đâu?
804. Xin liệt kê ban loại sự sống.
805. Cuộc đời người trung bình là bao lâu (a) trước đại hồng thủy (b) ngay sau đại hồng thủy, và (c) trong thời Môi-se?
806. Câu Kinh Thánh nào dạy rằng Chúa ấn định khoản thời gian của đời người?
807. Xin liệt kê 7 sự so sánh hay bức tranh Kinh Thánh mô tả về đời sống.
808. Trong hai phương diện nào cuộc sống ví như một giấc mơ?
809. Ba dạng thức của cuộc sống và nước là gì?
810. Mục đích của cuộc sống là gì?