Bài 38
CON NGƯỜI LÀ MỘT HỮU THỂ BA NGÔI
GIỚI THIỆU:
Con người gồm 3 phần kết hợp nhau: thể xác, hồn và linh. Có hai khúc Kinh thánh dạy rõ ràng con người gồm có 3 phần.
o I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23 “Nguyền xin chính Đức Chúa Trời bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn, và nguyền xin tâm thần, linh hồn và thân thể của anh em đều được giữ vẹn, không thể trách được khi Chúa Jêsus Christ chúng ta đến.” Câu nầy rõ ràng cho chúng ta thấy con người có 3 phần khác nhau, sự khác biệt có thể nhẹ nhàng nhưng có thực.
o Hê-bơ-rơ 4:12 “Vì Lời Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm sắc hơn gươm hai lưỡi thấu vào đến nỗi chia hồn, linh, cốt tủy phân biệt tư tưởng và ý định trong lòng.”
Một số người dạy rằng hồn và linh là hai chữ khác nhau nhưng cùng một nghĩa câu Kinh thánh này rõ ràng đã phân chia ra hai chữ. Thật ra trong nhiều khúc Kinh Thánh chữ hồn và linh được dùng không thay đổi, nhưng ở chỗ khác thì phân biệt ra.
Chúng ta hãy nghiên cứu xem Kinh thánh trả lời như thế nào, nói chung ta có sự khác biệt sau đây:
1. Linh giúp con người ý thức về Thượng đế, là khả năng tương giao với Thượng đế.
2. Hồn giúp con người tự ý thức về mình, là khả năng làm một người có nhân cách.
3. Thân thể giúp con người ý thức về thế giới, là khả năng giúp con người hiểu biết qua các giác quan.
I. NGUỒN GỐC CON NGƯỜI.
Sáng 1:1 cho ta thấy Đức Chúa Trời tự hữu từ ban đầu. Ngài là Đấng vĩnh cửu hằng hữu. Sáng 1:26,27 Ký thuật theo thứ tự niên đại cho biết con người được tạo nên vào ngày thứ 6. Sáng 2:7 cho ta chi tiết thể nào việc dựng nên con người được thành tựu.” Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sinh khí vào lỗ mũi thì người trở nên loài có sanh linh.” Trong câu nầy ngụ ý đến 3 phần trong con người:
1. Thể xác con người: xác thịt, xương, máu của chúng ta đều tạo thành từ bụi đất.
2. Linh được Đức Chúa Trời hà hơi vào lỗ mũi con người.
3. “Và người trở nên loài có sanh linh” đây là sự kết hiệp giữa hai phần trên. Đây là phần của con người ở trên thể xác và ở dưới linh, hành động như một trung gian giữa hai phần đó. (Baxson)
II. THỂ XÁC CON NGƯỜI.
Đây là phần quen thuộc của con người, phần thuộc thể. Thi 139:14 “Tôi ngợi khen Chúa vì Ngài đã dựng nên tôi cách đáng sợ lạ lùng.”Kinh thánh kể cho chúng ta biết rằng thể xác con người được hình thành từ bụi đất. Bụi đất được phân tích ra gồm 96 nguyên tố về con người cụng chứa 96 nguyên tố y như thế. Đây là một bằng cớ kỳ diệu về sự sáng tạo.
Một số nguyên tố đó là: Calcium, carbon, chlorine, fluorine, hydrogen, iodine, sắt, magnesium, nitrogen, oxigen, phosphorus, potassium, silicon, sodium.
” Ngươi phải làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày ngươi trở về với cát bụi là nơi sinh ngươi ra, vì ngươi là bụi, ngươi phải trở về với cát bụi.”
Thân thể con người gồm có 5 giác quan: thính giác, thị giác, xúc giác, khứu giác và vị giác. Mọi cảm giác sảng khoái, đau khổ, buồn bã hay các khả năng khác đều được biểu lộ trong và qua cơ thể. Sau khi sa ngã, thể xác con người trở nên một thể xác bị sự chết hủy hoại.Hê-bơ-rơ 9:27 “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần… “Từ khi tội lỗi nhập vào vườn Ê-đen, con người sinh ra với một định luật phải chết.
III. LINH CON NGƯỜI.
Tâm linh giúp con người ý thức về Đức Chúa Trời, khả năng tương giao với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời hà sanh khí vào A-đam ban cho ông Linh (gió, hơi thở). Có người nói rằng con người là bụi đất được Thượng đế hà hơi. (cô R.Paxson). “Tâm linh tiếp nhận những xúc cảm bên ngoài và những sự việc vật chất qua linh hồn và thể xác, nhưng nó thuộc về một mức độ cao hơn và có khả năng hiểu biết trực tiếp về Đức Chúa Trời nhờ mối liên hệ với những khả năng và giác quan cao hơn của nó. Linh là thủ đô của nhân cách con người.” (A.T.Pierson)
Đức Chúa Trời là Linh – Giăng 4:24 – và linh con người là phần giống Đức Chúa Trời nhất. Điều nầy được thể hiện trong sự bảo đảm về sự cứu rỗi của chúng ta. Rom 8:16 “Chính Đức Thánh Linh làm chứng trong Linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.”
Truyền đạo 12:7 dạy rằng thể xác trở về với cát bụi và thần linh trở về với Đức Chúa Trời. Truyền đạo 3:27 “Ai biết linh của con người đi lên hay là linh con thú đi xuống đất.” Linh con người khi chết được lên cùng Đức Chúa Trời còn linh con thú đi xuống đất. Lu-ca 12:20 “Nhưng Đức Chúa Trời phán, hỡi kẻ dại dột kia, đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại.”
Linh hồn của con người ăn mày lên tới lòng Áp-ra-ham, Lu-ca 16:22, linh hồn người nhà giàu xuống địa ngục Lu-ca 16:23.
IV. HỒN CON NGƯỜI.
Hồn là sự tự ý thức, nó chỉ về đời sống cá nhân.
Kinh thánh nói về một linh hồn đói, một linh hồn mệt mỏi, Giê-rê-mi 31:5, một linh hồn khát Thi 42:2, một linh hồn buồn rầu Gióp 30:25, một linh hồn yêu thương, Nhã ca 1:7.
Hồn dường như là phần con người ở giữa xác và linh, nhưng không phải là hai phần đó trộn lại, dầu đôi khi dường như nó có các tính chất của nhau. Hồn gắn liền hai thế giới thuộc thể và thuộc linh. Công việc của hồn là hiệp tác những hoạt động của hai phần khác nhau. Hồn giữ thể xác khi phần thấp nhất đầu phục, linh là phẩn cao nhất. “Đức Chúa Trời hoạch định linh con người được Đức Thánh Linh ngự và cai trị, để giữ con người tiếp xúc liên tục với chính mình Ngài và duy trì mọi sự trong tính ưu việt của nó, khi cai trị hồn và thể xác.” (A.T. Pierson)
Chính hồn của Chúa Jêsus đã chết để đền tội trên Thập giá. Hê-bơ-rơ 10:39.
o Gia-cơ 1:21.
o Thi 49:8.
o Lu-ca 16:23.
o Khải 18:11,12.
Con người buôn linh hồn mình để mua lấy những phút giây khoái lạc.
KẾT LUẬN:
Đức Chúa Trời đã dựng nên con người gồm 3 phần để yêu mến Đức Chúa Trời và vui hưởng cuộc sống cùng thiên nhiên. Con người được dựng nên với khả năng hiểu biết, yêu thương và quyết định. Ê-sai 1:18. Con người được dựng nên cho Đức Chúa Trời, linh con người được dựng nên để tiếp xúc với Đức Chúa Trời. “Và họ nghe tiếng Đức Chúa Trời bước đi trong vườn vào buổi chiều mát.”Sáng 3:8. đây là hình ảnh đẹp đẽ của mối tương giao nầy.
Bạn phải chuẩn bị cho ngày phục sinh khi các phần khác nhau của bạn sẽ tái hợp và đứng trước tòa án của cả địa cầu. Đức Chúa Jêsus đã chịu chết trên thập giá để cứu vớt mọi linh hồn khỏi sự khốn khổ của địa ngục.