Bài 45
SỰ NHẬN LÀM CON
LỜI GIỚI THIỆU:
Sự tái sanh bắt đầu đời sống mới trong linh hồn khi một người được sanh lại bởi Đức Thánh Linh.
Sự xưng nghĩa liên hệ đến thái độ mới của Đức Chúa Trời đối với linh hồn đó.
Sự nhận làm con nhận một người vào gia đình của Đức Chúa Trời với niềm vui cha con đối với Đức Chúa Trời là Cha của chúng ta.
Sự tái sanh là sự thay đổi bản tính, sự xưng nghĩa là sự thay đổi thế đứng, sự nên thánh là sự thay đổi tính nết, trong khi sự nhận làm con là sự thay đổi địa vị.
Trong sự tái sanh, người tính đồ trở nên một con cái của Đức Chúa Trời, và trong sự nhận làm con, người con đó nhận lấy địa vị của một người con trưởng thành, em bé trở thành người lớn.
– Ga-la-ti 4:7 “Dường ấy ngươi không phải là tôi mọi nữa, bèn là con và nếu ngươi là con thì cũng là kẻ kế tự bởi ơn của Đức Chúa Trời ”
– Ga-la-ti 4:5 “Để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp và cho chúng ta được làm con nuôi
Ngài ”
Sự nhận làm con là sự lớn lên của chúng ta trong Đấng Christ và giữ lấy địa vị mới của chúng ta. Đây là 2 câu hỏi cho mỗi chúng ta suy nghĩ:
1. Có phải địa vị nầy tự động đạt được đồng thời với sự ăn năn tin Chúa hay không?
2. Một người được nhận làm Con Chúa có thể không được thừa hưởng cơ nghiệp và bị từ bỏ như là đứa con hoang đàng hay không?
I. Ý NGHĨA CỦA SỰ NHẬN LÀM CON :
Sự nhận làm con (adoption) là một từ ngữ Hy lạp có nghĩa là “địa vị của một người con.”
– Rô-ma 8:15 “Nhưng anh em đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba “Cha ”
– Ê-phê-sô 1:5 “Bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ ”
Trong thời Kinh Thánh Tân ước, chữ nầy có 2 nghĩa:
1. Hành động riêng của việc nhận một người lạ làm con vào trong gia đình.
2. Hành động công khai, hợp pháp của việc thừa nhận một người con làm kẻ kế tự.
Cho đến khi lễ nầy được cử hành, người con đó không khác bao nhiêu với người đầy tớ trong gia đình. Chữ nầy không đề cập đến mối liên hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời là địa vị của chúng ta trước mặt Ngài. Sự nhận làm con là hành động của Đức Chúa Trời khi Ngài đặt người tín đồ đã được xưng nghĩa vào địa vị một người con trưởng thành và thừa hưởng những đặc quyền và trách nhiệm của địa vị đó.
Trong Xuất 2, Môi-se trở nên con nuôi của công chúa Pha-ra-ôn với tất cả quyền lợi và đặc quyền của địa vị đó khi ông đến tuổi thành nhân.
Trong Hê-bơ-rơ 11:24, Môi-se đã khước từ địa vị Ai cập của mình,vì “Bởi đức tin, Môi-se đến tuổi khôn lớn, bỏ danh hiệu mình là con con trai công chúa Pha-ra-ôn.”
II. ĐIỀU KIỆN CỦA SỰ NHẬN LÀM CON.
Sự nhận làm con chỉ có một điều kiện duy nhất là cứ ở trong Đấng Christ liên hợp với Ngài.
– Ga-la-ti 3:26 “Vì chưng anh em bởi tin Đức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con trai của Đức Chúa Trời.” Chúng ta không cần phải chờ đợi cho đến khi chúng ta đã thành ông thánh trong một năm hay mười năm, nhưng lập tức chúng ta bước vào mọi ơn phước của một người con thừa kế được thừa nhận đầy đủ của Đức Chúa Trời.
III. THỜI GIAN NHẬN LÀM CON :
1. Việc nầy xảy ra từ trước buổi sáng thế:
– Rô-ma 9:11″… hầu cho được giữ vững ý chí Đức Chúa Trời, là ý định sẵn bởi sự kén chọn tự do của Ngài, chẳng cứ việc làm, nhưng cứ Đấng kêu gọi.”
Sự nhận làm con là một hành động ân điển về phần Đức Chúa Trời hoàn toàn do lòng thương xót của Ngài, chúng ta không xứng đáng hay làm bất cứ công đức nào để đạt được ơn thương xót nầy từ một Đức Chúa Trời thánh khiết được.
2. Việc nầy thực sự xảy ra vào giây phút một người tin nhận Chúa Jêsus Christ :
– I Giăng 3:2 “Hỡi anh em, bây giờ chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời… .”
Quyền làm con là sự sở hữu hiện tại. Chúng ta có thể quả quyết: “Tôi là con của vua Trời” không phải là nô lệ nhưng là con kế tự của Ngài. Chúng ta không phải là con còn ở dưới quyền giám hộ nhưng đã là con trưởng thành trong gia đình.
3. Sự nhận làm con sẽ hoàn tất vào ngày sống lại, khi chúng ta bước vào sự hiện diện của Chúa.
– Rô-ma 8:23 “… đang khi trông đợi sự làm con nuôi tức là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy.”
Thường khi còn trong thế gian nầy chúng ta chưa được người ta thừa nhận như là con cái của Đức Chúa Trời. Vào ngày đó, chúng ta sẽ chiếm hữu địa vị chính đáng của chúng ta. Ngày nay, chúng ta bị xem như cặn bã của xã hội, đến ngày đó chúng ta sẽ là những người đồng trị với Vua trên muôn vua, Chúa trên muôn Chúa. Lúc đó, chúng ta sẽ bỏ bộ áo tầm thường của thân xác nầy để mặc lấy một thân thể mới vinh hiển giống như Chúa vậy.
IV. DẤU HIỆU CỦA SỰ NHẬN LÀM CON :
Dấu hiệu của một người được nhận làm con Chúa là người đó được Thánh Linh dắt dẫn. Rô-ma 8:14. Sự hướng dẫn bởi Chúa Thánh Linh là con đường đi đến địa vị làm con Chúa và cũng là bằng cớ của quyền làm con đó.
Đức Thánh Linh dẫn dắt người tín đồ vào lẽ thật của Đức Chúa Trời. Giăng 16:13 “Khi Ngài là Thần Lẽ thật sẽ đến, Ngài sẽ dẫn dắt các ngươi vào mọi lẽ thật.”
– Ga-la-ti 5:18 “Nhưng nếu chúng ta được Đức Thánh Linh dẫn dắt, chúng ta không còn ở dưới luật pháp” nghĩa là chúng ta được thoát khỏi quyền của người giám hộ hay của vị giáo sư luật pháp, chúng ta là người tự do.
V. TIẾNG KÊU CỦA SỰ NHẬN LÀM CON: “ABBA, CHA “
– Rô-ma 8:15 “Nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: Abba, Cha.”
– Ga-la-ti 4:6 “Lại vì anh em là con nên Đức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: “Abba: Cha ”
– Mác 14:36 “Chúa Jêsus trong vườn Ghết-sê-ma-nê cầu nguyện: Abba.
Đây là danh từ đặc biệt thân mật, một quan hệ phụ tử rất gần gũi “abba ” là tiếng A-ram, ngôn ngữ mẹ đẻ Chúa Jêsus dùng khi còn nhỏ. “Cha ” là tiếng Hy lạp, ngôn ngữ của người trí thức sử dụng đương thời.
Một người nô lệ không bao giờ được phép xưng ông chủ của mình là Abba, Cha cả. Chỉ có những người con thực sự mới gọi Cha mình là “Abba: Cha.”
VI. NHỮNG PHƯỚC HẠNH CỦA SỰ NHẬN LÀM CON.
1. Họ trở thành đối tượng yêu thương đặc biệt của Đức Chúa Trời.
– Giăng 17:23″… Cha đã yêu thương họ cũng như Cha đã yêu thương Con.” Đây là tình yêu thân thiết của tình phụ tử.
2. Họ trở thành đối tượng chăm sóc đặc biệt của Cha:
– Lu-ca 12:27-33 “Đức Chúa Trời là Cha chăm sóc cuộc sống con cái Ngài tùy theo nhu cầu ăn, mặc, nghề nghiệp và sức khỏe.
3. Họ có một tên của gia đình. I Giăng 3:1 “gọi là con cái Đức Chúa Trời.”
4. Họ có sự giống nhau của gia đình. Rô-ma 8:29 “theo hình ảnh Con Ngài.”
5. Họ có tình thương của gia đình. I Giăng 3:14 “Chúng ta biết rằng mình đã vượt khỏi sự chết qua sự sống vì chúng ta yêu anh em mình (và họ cũng yêu ta nữa).
6. Họ có tình phụ tử. Rô-ma 8:15 “Abba, Cha.” Quan hệ mật thiết giữa cha với con và con với cha.
7. Họ có sự đoàn tụ gia đình. Giăng 14:23 “Chúng ta sẽ đến với Ngài.”
8. Họ nhận lãnh sự sửa dạy của Cha. Hê-bơ-rơ 12:5 -11. Chứng tỏ chúng ta là con cái thật của Đức Chúa Trời.
9. Họ nhận lãnh sự an ủi của Cha. 2 Cô-rinh-tô 1:4 “Ngài an ủi chúng ta trong mọi sự hoạn nạn của chúng ta.”
10. Họ nhận lãnh cơ nghiệp kế thừa của Cha. 1 Phi-e-rơ 1:4 “là cơ nghiệp không hư đi, không ô uế, không suy tàn.”
VII. TRÁCH NHIỆM CỦA SỰ NHẬN LÀM CON :
Các thành viên của Hoàng gia Thiên quốc phải cư xử cách cẩn thận nghiêm túc. Chúng ta phải bước đi xứng đáng với địa vị vinh dự nầy để giữ gìn địa vị chúng ta. Chúng ta phải yêu thương và phục vụ lẫn nhau như anh chị em trong cùng một gia đình.
– Giăng 13:14 “Vậy nếu ta là Chúa, là Thầy còn rửa chân cho các con, các con cũng phải rửa chân lẫn cho nhau.”
– Giăng 15:17 “Đây là điều răn của Ta, các con hãy yêu nhau ”
KẾT LUẬN:
Như một người con tự do chạy nhảy trong nhà và có quyền đến gần cha, bất cứ lúc nào. Chúng ta là tín đồ, là con cái Chúa cũng đến gần sự hiện diện của Chúa cách tự do thể ấy. Nhũng người được nhận làm con Chúa được Đức Thánh Linh dắt dẫn. Tôi có đang được Đức Thánh Linh dắt dẫn không? tôi có lòng tin cậy của người con đối với Cha Thiên thượng không? Tôi có sẵn sàng sử dụng quyền tự do đến gần Chúa không? tôi có yêu anh em trong gia đình Đức Chúa Trời như tôi phải yêu không? Tôi có vâng lời các mạng lịnh Chúa truyền cho tôi không?
Chúng ta hãy từ bỏ tình trạng con trẻ thuộc linh để đạt đến địa vị làm người thành nhân trong Đấng Christ. Chúng ta phải sở hữu cơ nghiệp của chúng ta và sống như những người con của Đức Chúa Trời những kẻ kế nghiệp của Ngài. Đôi lúc, khi các cha mẹ nhận em bé nào làm con nuôi, họ thường giữ kín việc nầy để nó không biết, e rằng nó có mặc cảm là không có quyền trọn vẹn của người con trai, con gái trong gia đình.
Có câu chuyện kể về một em bé, biết rằng mình là con nuôi và khi bị một em bé khác chế giễu “mày chỉ là đứa con nuôi.” Tuy nhiên, em bé đó tự hào mình là con nuôi và đã trả lời: “Vâng, tôi được nhận làm con con nuôi. Cha mẹ nuôi tôi đã lựa chọn tôi giữa bao nhiêu đứa trẻ khác và đã nhận tôi làm con ruột của ông bà. Còn cha mẹ anh phải nhận lãnh đứa con họ sanh ra chớ không có quyền lựa chọn đứa nào cả ”
Thực sự, chúng ta đã được Đức Chúa Trời chọn lựa và nhận làm con của Ngài. Cảm tạ Đức Chúa Trời.