Hội Thánh Bẹt-găm
Bây giờ chúng ta sang thời kỳ kế tiếp là Bẹt-găm. Ở đây, Chúa nói với Hội Thánh Bẹt-găm hoàn toàn khác, Chúa nói là: “ngươi đang ở nơi có ngai vàng của Sa-tan” và “nơi các ngươi, là nơi Sa-tan đang ở”. Sự khác biệt này rất lớn. Trong thư gửi cho Hội Thánh Si-miệc-nơ, Chúa nói ma quỷ sẽ giết họ. Nhưng ở Bẹt-găm, Chúa nói Hội Thánh của Ngài đã đi đến nơi có ngai vàng của Sa-tan và cùng sống với hắn tại đó. Đặc biệt từ “Bẹt-găm” có nghĩa là “được nâng cao” hay “kết hôn”. Sự kết hôn này không phải là kết hôn với Đấng Christ mà là sự kết hôn giữa Hội Thánh và thế giới này, với ngai vàng của Sa-tan. Điều này xảy ra như thế nào? Vào năm 313 SCN, khi hoàng đế cuối cùng thừa nhận rằng việc bức hại các Cơ Đốc nhân đã bị thất bại. Thậm chí một hoàng đế trước đó khi nằm hấp hối trên giường đã phải thừa nhận là mình không thể nào loại bỏ được các Cơ Đốc nhân. Hai năm sau đó, có một sự thay đổi hoàn toàn: Cơ Đốc giáo đã được nâng cao, giống như nghĩa của từ Bẹt-găm là “được nâng cao” thậm chí còn được “kết hôn” với đế quốc nữa. Đến nỗi vào năm 380, Cơ Đốc giáo trở thành quốc giáo trên toàn đế chế La Mã. Mọi người đều là Cơ Đốc nhân dù họ không tin Chúa, và mọi dân ngoại đều cải đạo theo Cơ Đốc giáo.
Kinh Thánh còn nói rằng trong thời này có “những người bám chặt sự dạy dỗ của Ba-la-am, là người dạy cho Ba-lác gây cớ vấp ngã cho con cái Israel, khiến họ ăn đồ cúng thần tượng và phạm tội gian dâm”. Lúc đó, Ba-la-am là một tiên tri của dân ngoại. Vì Israel rất thành công về mặt quân sự, đã đánh bại tất cả kẻ thù của họ, nên vua Ba-lác, cũng là kẻ thù của Israel, biết rằng không thể nào dùng sức mạnh quân sự để thắng Israel được. Vì vậy Ba-lác mới mời Ba-la-am đến. Hắn mới dạy Ba-lác là đừng có chiến đấu trực tiếp với Israel, mà hãy trộn lẫn những phụ nữ của dân Mô-áp vào Israel để họ phạm tội gian dâm. Những người này cũng đã cám dỗ làm cho dân Israel thờ thần tượng. Kết quả là Đức Chúa Trời phải phán xét dân Ngài. Ở đây, chúng ta thấy Ba-la-am dùng chiến lược hoàn toàn khác để chống lại dân Đức Chúa Trời, không phải là chiến lược dùng gươm giáo, mà là dùng sự gian dâm và thờ thần tượng.
Lịch sử cho biết rằng sau khi Hội Thánh được hoàng đế và cả đế chế công nhận thì không lâu sau đó trong Hội Thánh người ta bắt đầu thờ bà Ma-ri. Đột nhiện xuất hiện một nữ thần. Đây chắc chắn là ảnh hưởng của dân ngoại, vì chỉ có dân ngoại mới có nữ thần, chứ Kinh Thánh hoàn toàn không có. Ngoài ra còn ngày lễ Giáng Sinh mà nhiều người sắp mừng. Ngày lễ này chắc chắn không phải là một ngày lễ của Chúa mà xuất phát từ hoàng đế Aurelius. Vì hắn ta là một người sùng bái thần mặt trời, nên hắn đã lấy ngày 25/12/274 để làm ngày sinh và ngày thờ thần mặt trời trong toàn đế chế La Mã. Từ đó xuất hiện lễ Giáng Sinh, chính là thờ thần tượng. Từ thế kỷ thứ 4, lễ này đã đi vào trong toàn bộ Cơ Đốc giáo. Ngoài ra, Hội Thánh còn bắt đầu phạm tội gian dâm thuộc linh. Đó là sự kết hợp giữa Hội Thánh với thế giới. Nếu Hội Thánh kết hợp với thế giới như ở trên thì trong mắt Đức Chúa Trời đó là tội gian dâm, không chung thủy. Trong Công đồng Nicaea I vào năm 325, hoàng đế Constantine được mời đến. Ông là trọng tài để giải quyết các vấn đề tranh cãi của các giám mục và là người quyết định tất cả mọi chuyện trong Hội Thánh mặc dù ông ta không thực sự là Cơ Đốc nhân. Chúng ta thấy, Sa-tan thay đã đổi mưu kế, thay vì dùng gươm giáo để bức hại Hội Thánh thì hắn đã thành công trong việc làm cho dân Chúa phạm tội gian dâm. Hơn nữa, Ba-la-am đã làm tất cả những điều đó để nhận được tiền. Từ thế kỷ thứ ba, trong Hội Thánh có lệnh cấm các giám mục không được đi làm mà họ phải nhận được một khoản lương cố định. Sau khi các Cơ Đốc nhân được hoàng đế Constantine công nhận thì tiền bạc của đế chế được tuôn đổ tràn trề vào trong Hội Thánh. Tất cả những điều này đã làm Hội Thánh sa ngã trầm trọng.
Ngoài ra, còn một điều khác len lỏi vào trong Hội Thánh nữa. Chúa Giê-su nói: “ngươi cũng có những kẻ bám chặt sự dạy dỗ của đảng Ni-cô-la”. Chúng ta biết đảng Ni-cô-la là hệ thống hàng giáo phẩm – giáo dân. Lúc này, họ không chỉ làm như vậy mà họ còn dùng Kinh Thánh để giải thích lý do tại sao lại có hai giai cấp là hàng giáo phẩm – giáo dân: giai cấp hàng giáo phẩm là những người thuộc linh, còn đa số những người còn lại chỉ là các tín đồ thường. Điều này hoàn toàn trái với lời Đức Chúa Trời, Kinh Thánh nói rất rõ rằng: tất cả các Cơ Đốc nhân đều là thầy tế lễ, hoàn toàn không có một giai cấp thứ hai nào. Vào năm 110 SCN, có một người tên là Inagtius đã viết nhiều lá thư để yêu cầu Hội Thánh phải nghe theo các giám mục. Đặc biệt vào thế kỷ thứ 5, các giám mục ở Rome như Innozenz và Leo đã tự nhận là người kế thừa của sứ đồ Phi-e-rơ. Họ còn dùng Ma-thi-ơ 16 để chứng minh Phi-e-rơ là giám mục đầu tiên của Rome, còn họ là những người kế vị trực tiếp của Phi-e-rơ. Qua đó, họ đã bắt đầu tạo ra chức vị giáo hoàng trong Hội Thánh vào thời gian này. Như vậy giai đoạn Bẹt-găm là giai đoạn Hội Thánh kết hôn với thế giới. Điều này đã xảy ra đúng như Kinh Thánh đã cho biết trước.