CHÚA CHỮA LÀNH CHO CON CHÓ TÊN “LUCKY” CỦA TÔI HẾT RẤT NHIỀU BÊNH TẬT (34)
Vào mùa hè năm 2000, lúc con trai tôi còn bé, tôi có ý định sẻ nuôi một con chó nhỏ để con tôi có bạn cho vui. Chúa cảm động lòng tôi nên vào một cơ sở giam những con chó đi hoang hay bị chủ bỏ chuộc một con đem về nuôi. Nếu không ai xin chúng để nuôi, sau một vài tuần chúng sẻ bị những người chăm sóc giết bỏ bằng tim thuốc độc vào gân. Thật là tội nghiệp những con chó sống trong trại giam đều cùng chung số phận như vậy hết.
Sáng hôm đó tôi thức dậy sớm dẩn con trai tôi 11 tuổi đi vào trại để lựa và chuộc một con chó. Chúng tôi đi một vòng thấy con chó nầy rất dể thương nên để tên mình vào giấy xin nuôi trước cửa chuồng nó. Tôi là người được ưu tiên thứ nhì nhưng Chúa cho xin và chuộc được con chó nhỏ nầy đem về nuôi nên tôi đặt tên cho nó là “Lucky” và nó chịu tên đó ngay từ lúc đầu tôi gọi nó. Lúc đó Lucky trong giấy tờ được 4 tuổi. Và con tôi rất vui mừng có được một người bạn để vui đùa sau khi đi học về.
Nhưng vì chưa kinh nghiệm nuôi động vật trong nhà nên sau vài tuần lể Lucky làm ngã thùng rác xuống để tìm xương trong đó và ăn. Chúa khiến tôi nghe tiếng động và chạy lại kịp giựt với Lucky phân nửa cái xương chân vịt rất cứng, còn phân nữa kia nó đã nuốt vào bụng mất rồi! Tôi rất buồn vì biết rằng Lucky sẻ không sống được bao lâu nửa vì xương vịt rất cứng sẻ đâm lủng bao tử nó. Thật đúng như vậy, ngày hôm sau Lucky bị bệnh nóng sốt và run lập cập. Tôi nóng lòng đem nó vào bác sỉ thú y xem ông có giúp gì được không? Bác sỉ nói ông phải chụp hình xem xương có đâm lủng bao tử không, và nếu mổ lấy xương ra ông không bảo đãm là sẻ cứu sống nó được. Tốn tiền hơn 2 ngàn đo la nhưng không bảo đảm. Tôi phải ký giấy không kiện thưa nếu nó chết. Tôi nghe vậy, đem Lucky về nhà đặt tay cầu nguyện giao phó cho Chúa chữa lành cho Lucky. Trong nhà tôi sẳn có trụ sinh của tôi uống còn sót lại mấy viên, tôi nhờ ơn Chúa tìm trong internet liều lượng của con chó và bắt đầu cho Lucky uống thuốc trụ sinh vào. Khoãng một ngày sau Lucky khoẻ trở lại và tôi tiếp tuc cho nó uống thuốc được 7 ngày mới ngưng thuốc. Cám ơn Chúa Ngài có nhậm lời tôi và chữa lành cho Lucky và cái xương vịt trong bụng tiêu luôn, không hại nó được nửa. Con tôi rất vui mừng vì Lucky vẩn còn sống! Hallelujah!
Rồi thời gian trôi qua, Lucky tuổi càng ngày càng già, con mắt nó bị cườm trắng đục không thấy đường rỏ được như xưa. Tôi cầu xin Chúa giúp cho Lucky sáng mắt. Cám ta ơn Chúa Ngài có chỉ dạy tôi đi mua gan gà về cho nó ăn mổi tuần vài lần. Sau một thời gian, mắt nó trở lại bình thường không còn mắt cườm nửa. Mặc dù nó già, tuổi càng cao nhưng đôi mắt vẩn sáng. Tôi nghe có người bạn đem con chó đi mổ hai con mắt cườm tốn 12 ngàn đô la nhưng con chó bà vẩn không thấy đường như lúc còn trẻ được. Thật Chúa thương Lucky của tôi quá chừng! Tôi thầm cám ơn Ngài khi tôi nghe tin nầy. Lucky có cặp mắt rất lanh lẹ nhìn xa vẩn thấy rất rỏ mặc dù nay tuổi nó đã già.
Rồi rất nhiều lần Lucky bị tiêu chảy tôi chỉ biết đặt tay trên bụng nó cầu xin Chúa chữa lành và Ngài có nhậm lời cầu xin của tôi không biết bao nhiêu lần trong mười mấy năm qua. Bên Mỷ nầy chó sống trong nhà suốt ngày chớ không phải như bên Việt Nam chạy rong trong vườn nên mổi khi nó bị tiêu chảy là cả một nan đề. Tôi còn nhớ năm ngoái có một lần Lucky bị bệnh tiêu chảy rất nặng một ngày đi 5-6 lần và tôi phải chùi rửa thảm hoài. Tình trạng nầy khôn thể kéo dài được nữa nên tôi than phiền với Chúa rằng:” Chúa ôi Lucky hôm nay đã quá già 16 tuổi rồi không còn sống bao lâu nữa. Xin Cha chữa lành cho nó hết bệnh để con giử nó còn nếu nó không hết bệnh là đến lúc con sẻ bỏ nó vào viện để họ sẽ cho nó chết vì nó quá già. Cảm tạ ơn Chúa Ngài có thương xót tôi và Lucky, bệnh tiêu chãy ngừng ngay lập tức và ngày hôm sau nó trỡ lại bình thường. Thật tôi rất vui mừng muốn khóc vì vẩn giử thêm Lucky được trong nhà cho đến ngày hôm nay.
Thỉnh thoảng Lucky lại bị thở mệt như bệnh xuyển vì nó quá già nhưng mổi lần nó thở mệt tôi bèn đặt tay lên nó và cầu xin Chúa chữa lành cho nó lại hết bệnh. Tuy phổi nó hay mệt như vậy mà thường ngày nó nhảy chạy rất lanh lẹ như chó con vậy. Thường thường ai nhìn nó tưởng là chó con và họ gọi “puppy” vì thân hình nó rất nhỏ và nhanh nhẹn như chó con vậy. Mổi lần tôi dẩn nó ra ngoài, nó chạy rượt mấy con mèo hoang trèo lên cây, nó cũng muốn trèo lên theo chú mèo luôn. Cám ơn Chúa Ngài có thương con chó Lucky của tôi quá chừng và chữa lành mỗi thứ tật bệnh cho nó nửa.
Cho đến nay, Lucky được 17 tuổi đời. Nếu tính tuổi người nó được 119 tuổi mà vẩn khoẻ mạnh. Nếu Chúa không nhậm lời tôi và chữa lành hết nhiều bệnh tật trong thân thể nó thì chắc nó không sống được cho đến ngày hôm nay. Hallelujah! Thật Chúa Jesus là Đấng chữa Lành! Amen!