CHÚA và MÙA THU
Hỏi tự bao giờ có mùa thu
Ai đưa gió đến thổi sương mù ?
Bồng bềnh cao vút tầng xanh thẳm
Nắng chiếu lung linh xuống đồi cù
Liễu rũ ven sông mềm lá rụng
Mưa phùn lất phất nhẹ lời ru
Trần gian tuyệt tác bàn tay Chúa
Cảm động tim con được nhìn thu …
THU NHỚ ,
Hôm nay lối cũ ta đã về
Phố núi muôn trùng vẫn nhớ quê
Áo trắng đâu rồi chân bước nhỏ
Giáo đường cổng vắng bậc buồn lê
Không gian nhẹ nắng mùa thu đó
Có tiếng chuông đưa vọng não nề
Chợt dáng ai qua một tà trắng
Ngậm ngùi nhớ mãi thuở đam mê ..
Mùa thu có Chúa cùng thu
Mùa thu Chúa đến vang lừng trời mây
Bầu trời do Chúa dựng xây
Sáng trời kỳ vĩ áng mây sắc màu
Câu vồng sau mưa ngửng trông
Đây lời Chúa hứa đại hồng thủy ngưng
Thu vàng chiếc lá chao dừng
Rắc rơi thảm lá đẹp từng mùa qua
Còn bao đệm khúc thái hòa
Nghe ra nốt nhạc lời ca Tạ Ngài
MÙA THU TRONG TÌNH CHÚA
Thu về quyến rũ tỏa sắc hương
Thoang thoảng bên kia tận cuối vườn
Dịu ngọt quỳnh mai đang hé nở
Mơ màng đại đóa uống giọt sương
Đàn chim ríu rít tung chao cánh
Cá vẫy lung linh bệ tỏ tường
Mầu nhiệm quyền năng vinh hiển Chúa
Mùa thu đã dệt những yêu thương .
Chúa của chúng con Chúa mùa thu
Sắc chiếc lá rơi đẹp lạ lùng
Vàng ơi ta gọi thu diễm tuyệt
Thu không phai vàng rơi hương thu
Se se cơn gió tạt như dừng
Cuốn bao chiếc lá cuộn vòng tung
Chiếc nào còn bay theo chiều gió
Chiếc nào ngưng lại như ngập ngừng
Mùa êm mơ mưa phùn hạt se
Ướt chút mắt môi sáng vầng che
Mùa nhón chân nhẹ nhàng khe khẽ
Nai tơ tròn mắt ngác ngơ nghe
Tiếng thu rơi theo lá thu chao
Trăng thu tròn mà chẳng chiêm bao
Rừng thu xào xạt cây tiễn lá
Tình Chúa muôn thu sáng vầng cao .