CỔ TÍCH TÌNH YÊU
Ngày xưa ... xa lắm rất xa
Công nguyên thuở ấy có Cha trên trời
Hai ngàn năm trước mịt mờ
Người ăn trái cấm phạt rời vườn xanh
Tổ tiên bị tội phải đành
Jesus xuất hiện tái sanh cho đời
Trái tim bất diệt ánh ngời
Đơn thuần tinh khiết đúng lời tiên tri
Tình yêu không “NẾU” chẳng “VÌ”
Là vô điều kiện thật khi “MẶC DÂU”
Trong lành chẳng vẩn đục đâu
Là tim của Chúa ban đầu đã Yêu
Dạy ta luôn phải CHO nhiều
NHẬN là ích kỉ bao điều không nên
Không vì sắc đẹp gọi tên
Thời gian sắc úa bạc nền còn chi !
Mê danh vọng có được gì ?
Trần gian ảo tưởng mất đi một ngày
Quãng đời ngắn ngủi lệ cay
Hết rồi , xin trả tình này trái ngang !
Còn đây bất diệt hành trang
Trái tim Thiên Chúa ngút ngàn yêu thương
“MẶC DẦU” khờ khạo vẫn thương
Hiến thân khao khát đúng đường của Cha
Liều thân cứu rỗi thiết tha
Ý trời thỏa mãn nhân gian ảo thường
Tích xưa truyền tụng kiên cường
Một ngày con chết tỏ tường định tâm
Ơn “Người Cứu Chuộc” sách cầm
Xua tan bóng tối hướng tâm con rồi
Tình yêu cổ tích đẹp môi
Trái tim trinh khiết xa xôi hiện về …