Mẹ kể con nghe...
"Chuyện kể ngày xưa ở rất xa
Người dân cực khổ sống không nhà
Quanh năm vất vả mà vẫn đói
Cuối tháng nhọc nhằn thuế chẳng tha !
Tướng sỹ ép dân lời sỉ nhục
Quan làng đố kị hét lửa ra
Đức tin từ đó lòng hoang tưởng
Quỷ dữ nơi đây quá lộng hành !!
Nhân gian mơ ước được an lành
Chẳng biết tìm đâu phận mỏng manh
Bỗng một ngày kia sao chỉ lối
Nền trời xuất hiện ánh sao xanh ...
Nơi đây bỗng thấy Người Cầm trượng
Chăn dắt đàn chiên đến đúng đường
Là Đấng anh minh Vua thế giới
Cha ban Cứu Thế để yêu thương !"...
Mẹ kể con nghe chuyện về Vua
Đêm khuya tí tách giọt bay lùa
Con nghe chợt thấy Ngài vang gọi
Thiếp ngủ mơ màng phải mẹ ru ???
Từng ngày kẽo kẹt võng đu đưa
Mẹ kể con nghe chuyện tích xưa
Gió mát bên song lùa tóc rối
Mây trôi nắng gắt ngại làm mưa
Jesus thuở ấy thời Tân Ước
Cứu Rỗi cho đời khổ khó ngừa
Huyết đổ thịt rơi tàn thể xác
Đời nay sử sách đậm dấu xưa ...
Chúa chúc phước cho trẻ
Hôm nay gió thổi lộng tiếng ve
Mẹ kể cho con chuyện tháng hè
Con trẻ hồn nhiên thuộc Nước Chúa
Bé thơ khắng khít chớ lăm le
Môn đồ quở trách bầy em nhỏ
Đức Chúa ban lời hãy đến nghe
“Chúc phước chiên con đừng cấm cản
Thiên đường vương quốc thuộc về em !”
Chuyện thùng tiền
Jesus đối diện với thùng tiền
Quan sát người dân bỏ đến phiên
Góa phụ hai đồng xu bé nhỏ
Nhà giàu vô số bạc không phiền
Tiền dư dâng hiến không giá trị
Tất cả cho đi đó mới hiền
Chúa dạy môn đồ về lạc hiến
Lòng thành chân chính ấy là tiên …
Chúa chữa lành bệnh phung cùi
Làng kia... phung hủi có mười người
Họ cúi xin Người chữa sạch tươi
Chúa phán - Nhìn đi thầy tế lễ !
Dân trình mắt sáng - hết phung rồi .
Samara phủ phục quỳ chân Chúa
Lớn tiếng tôn vinh Dức tuyệt vời
Ngoại quốc lòng tin mà hết bệnh
Chín người bội phản đáng phạt ngươi !
Từ đó dân đen mắt sáng mở
Trong lòng có Chúa mãi đời tươi ...
Hai người xây nhà
Xây nhà muốn vững , tại nền thôi
Đá cứng trong khuôn xếp chặt rồi
Nước lũ mưa tuôn không cuốn nổi
Gió luồn nắng hạn khó mòn trôi
Người ngu dại dột xây trên cát
Thiệt hai tai ương sẽ hộp hồi
Lũ lụt tràn qua là mất cả
Qua làn gió mạnh trở mồ côi !
Chúa dạy người khôn nghe chẳng thiệt
Xây nhà ngu dốt mất cả nôi …
Con muốn được nghe chuyện bắt đầu
Là khi trái đất có từ đâu ?
Lời ru cổ tích tràn âu yếm
Mẹ kể con nghe ngấm dãi dầu
Đánh dấu từng ngày là một chuyện
Dần dần sẽ hết bởi dài lâu
Hôm nay mẹ kể con tai lắng
Hạnh phúc trong tim mãi thuộc lầu …
Chúa Trời làm ra vạn vật
Ban đầu trái đất chẳng có chi
Đức Chúa ban ra những chuyện gì
Rực sáng mặt trời ngày thứ nhất
Trăng mờ ngây ngất tỏa hôm nhì
Thần linh tiếp nối cùng hội tụ
Thiên sứ trên trời nhập tỏa di
Biển cả mênh mông tràn bao phủ
Ngài đà sửa soạn để cùng đi
Ngày đêm đã có mặt vũ trụ
Lấp lánh ngôi sao nhạt diệu kì !
Truyện kể nơi đây chờ tiếp nữa
Nhìn con ấu yếm nhẹ khép mi…
Ban đầu Chúa dựng đất trời .
Vả , đất trống rỗng , vô hình trước đây ;
Mờ tối trên mặt vực sâu ,
Thần Chúa vận hành trên mặt nước kia .
Ngài phán phải có sáng ngay
Bèn có sự sáng tức thì hiện ra
Chúa thấy sáng thật tốt lành
Liền chia sáng tối khác nhau tức thì
Ngài gọi tên sáng : ban ngày
Ban đêm là tối không còn sáng soi
Vậy , có buổi chiều , buổi mai .
Một ngày thứ nhất Ngài vừa làm xong .
Hôm nay vọng tiếng của Ban Mai
Sứ giả yêu thương kể chuyện tài
Ánh chiếu soi đường ngày tỏa sáng
Trăng mờ thả lối khuyết mờ ai
Con người chẳng thấy ở đâu vậy ?
Thế giới vô hình đoán chớ sai
Cựu Ước ngày nay còn nhớ mãi
Chờ em kể tiếp đoạn Kinh Ngài ...
Khu Vườn Ê-Đen
Kể tiếp hôm nay Chúa vẽ gì ?
Khu Vườn tuyệt hảo đậm nét xinh
Trong ao cá lội hồ xanh thẳm
Cánh vút tung trời lộng cánh chim
Bụi rậm cây to đầy hoa cỏ
Tràn trề thú vật đủ muôn hình
Nơi đây cảnh vật cùng chung sống
Chúa gọi Ê-đen cổng hữu tình …
Đức Chúa Trời lại phán rằng
Phải nên cách một khoảng không chia đều
Chia nước và nước cách nhau
Ngài đặt tên gọi khoảng không là trời
Vậy có buổi chiều buổi mai
Có ngày thứ nhì do Chúa làm xong .
Con người đầu tiên xuất hiện
Khu vườn tuyệt mỹ đã làm xong
Thú vật rừng thưa đủ bạn lòng
Thấy thiếu con người Ngài họa tiếp
A-Đàm bụi đất nắn đàn ông
Cuộc đời vẫn thế lòng còn đợi
Rút một xương sườn biến hóa xong
Gọi đó Ê-va tình chồng vợ
Vườn hồng hạnh phúc nghĩa thu phong !
Giê-hô-va Đức Chúa còn giao việc
Miệng gọi tên gì đặt thú hoang
Ngắm chúng A-Đam tìm thích hợp
Tên truyền từ đấy đẹp huy hoàng …
Nếu biết khu vườn hoài bất tử
Thà rằng mãi mãi phải lời vâng
Thời gian lạc dấu không ngừng đợi
Khổ hận mang hoài lỗi tại ai ???
Mẹ kể cho con chuyện tiếp đi
Khu vườn đẹp nhất xảy ra gì
Thiên đường tốt nhất cùng vui sống
Hạnh phúc như vầy có lỗi chi ???
Vợ chồng A-Đam đánh mất địa đàng
Khu vườn rực rỡ trái đầy cây
Chúa đãi cho ăn chẳng phải cầy
Quả ngon trái ngọt tha hồ hái
Nhưng mà chẳng được chính cây nầy !
Chúa dặn tai nghe người hớn hở
Nhưng lòng kiêu ngạo lại tham lam
Để cho rắn nọ dùng lời ngọt
Dụ dỗ ăn đi tất thắng phàm
Thần linh tạo trước kiêu căng lắm
Để rắn nhập vai nói rõ rằng
Hãy thử ăn đi loài quả ngọt
Ê-Và nhẹ dạ bẻ rồi ăn !
A-Đam cũng vậy chìa tay lấy
Hứng vội cùng ăn trái cấm này
Sấm nổ vang tai nào kịp nuốt
Thôi rồi cổ nghẹn trái nằm đây …
Cuộc sống khó nhọc từ đây ...
Cãi lời Chúa phán bị làm sao ?
Cảnh cáo không nghe đuổi khỏi rào
Bụi rậm bên ngoài bao phủ lối
Mịt mù gai góc mọc tung cao
Người già phải chết hòa xác mục
Trẻ tuổi muôn đời khó nhọc lao
Hạnh phúc buông tay rồi biết khổ
Ê-Và đau đớn đẻ xanh xao …
Thiên đường lỡ bước đành cam chịu
Cuộc sống từ đây phải bắt đầu
Khó nhọc công cày người vất vả
Xa rồi trái cấm bẻ buồn sâu ...
Hai đứa con của A-Đam và Ê Và
Bị đuổi ra ngoài sống khổ ơi
Sanh con vất vả vượt qua rồi
Ca-in con trưởng làm đồng áng
Hoa quả rau tươi đủ thức nuôi
Con thứ , A-bên nghề chăm vật
Bầy cừu tươi tốt chật đồng vôi
Hai con một mẹ mà lòng khác
Anh ác - em hiền bụng khó ôi …
Một ngày Chúa phán quà dâng tặng
Đã hiểu người em tốt tuyệt vời
Ganh ghét làm nên lòng tội lỗi
Tâm đành hại chết đứa em tôi !
Buồn lòng Chúa phạt đuổi nơi khác
Trái đất truyền ngôi giống khắp rồi …