Loài người gia tăng trên mặt đất
Con gái loài người rất đẹp xinh
Các con trai Chúa đi xuống lấy
- Là các thiên sứ đã phạm sai-
Đức Chúa Trời bèn phán thế này :
Thần ta chẳng cùng loài người luôn
Trong lầm lạc loài người xác thịt
Cho thọ một trăm hai mươi thôi .
Đời đó , đời sau trên mặt đất
Loài người cao lớn sanh ra đời
Những người mạnh dạn ngày xưa ấy
Là những tay anh hùng có danh .
Chúa thấy sự hung ác gia tăng
Ý tưởng hung ác luôn hoàng hoành
Chúa tự trách buồn lòng , Ngài phán :
Ta sẽ hủy diệt khỏi đất này
Loài người mà Ta ̣đã dựng xong ,
Từ loài người cho đến muông thú .
Nhưng Nô-ê được ơn trước Ngài
Là người trọn vẹn sống ngay lành
Ba con trai : Sam . Cham , Gia phết
Nhà tám người được Chúa biệt riêng .
Thế gian bấy giờ đều bại hoại
Đức Chúa Trời phán cùng Nô-ê :
Kỳ cuối cùng muôn vật đã sắp
Vì loài người đầy dẫy hung hăng
Ta sẽ diệt trừ họ cùng đất .
Ngươi hãy đóng ngay một chiếc tàu
Bằng cây gô-me , chia nhiều phòng
Hãy trét chai trong ngoài kỷ vững
Ba trăm mét bề dài thân tàu
Bề ngang năm mươi , cao ba mươi .
Tàu một cửa sổ cao một mét
Một cửa bên hông giúp ra vào
Tàu sẽ hình thành ba tầng chắc
Còn Ta cho mưa xuống diệt chung .
Nhưng Ta lập giao ước cùng ngươi
Gia đìng tám người được an toàn .
Các sanh vật mỗi cặp trống mái
Ở cùng ngươi sự sống vẫn còn .
Ngươi hãy trữ thức ăn cho dư
Thời gian chờ đợi khi xong xuôi
Nước rút vẫn còn cuộc sống mới
Nô-ê tuân lệnh vội đóng tàu .
Ông Nô-Ê đóng tàu
Thiên sứ Satan Ác kéo lôi
Bao người nhẹ dạ đã mê mồi
Làm theo điều xấu sanh con lạ
Rất mạnh khổng lồ ác đúng ngôi !
Nô-Ê thánh thiện là người tốt
Ông ấy tin Người Chúa rất thương
Ngày nọ Trời ban diệt kẻ ác
Gia đình được cứu phải đúng đường …
Khởi sự hôm nay tàu đóng vội
Quanh tàu chai trét nước chẳng vương
Nhiều năm ròng rã làm vất vả
Lớn quá con tàu thật vạn khương
Kế hoạch đề ra nòi giống chọn
Muôn loài thú vật phải một đôi
Hai con mỗi thứ là đực cái
Trống mái chim muông mãi trường tồn
Ông Nô đúng lệnh theo lời Chúa
Lục đục lên tàu cửa đóng then
Thấp thỏm bon chen khóa đóng lại
Bồng bềnh chuẩn bị thét loa kèn …
Phần sau nối tiếp là gì vậy ?
Chớ vội Ban Mai sẽ viết kèm !
Đức Chúa Trời phán cùng Nô-ê
Ngươi và cả nhà hãy vào tàu
Vì về đời này Ta có thấy
Ngươi sống công bình trước mặt Ta
Còn bảy ngày nữa mưa sẽ xuống
Trong bốn mươi ngày bốn mươi đêm
Tra sẽ tuyệt diệt khỏi trên đất
Hét thảy các loài Ta dựng nên
Nô-ê vâng lệnh theo lời phán
Khi lụt xảy ra nước tràn đầy
Lúc Nô-ê được sáu trăm tuổi
Vào tàu cùng vợ và các con
Cùng vật thanh sạch , không thanh sạch
Y như lời Chúa phán dặng người .
Sau bảy ngày , lụt khắp mặt đất
Năm sáu trăm của đời Nô-ê
Tháng hai , mười bảy , chánh ngày đó
Các nguồn của vực lớn nổ ra
Và các đập trên trời mở xuống
Mưa trên mặt đất bốn mươi ngày
Nước càng dâng mạnh nâng tàu nổi
Các ngọn núi cao đều ngập vùi
Các loài xác thịt đều chết ngộp
Mọi loài trên đất bị diệt vong
Chỉ còn tàu Nô-ê được sống
Một trăm năm mươi ngày nước dâng .
Trận lụt lớn nhất
Thình lình trút đổ trận mưa to
Ồ ạt bao la phủ xuống lò
Nhăn nhở bên ngoài người chế nhạo
Không lâu hoảng hốt sẽ càng lo
Dâng cao lũ thác hoài càn quét
Tầm tã miệt mài ngập làng ven
Đá tảng cuộn trôi nhìn thấy sợ
Dân làng hối hận ước mong manh ...
Một ngày nắng sáng đẹp tinh anh
Cửa mở tàu ra thấy chẳng lành
Xác chết lùa sông trôi biển lớn
Lềnh bềnh kẻ ác khổng lồ xanh !
Nước rút tàu ông kẹt núi nhanh
Thời gian tù túng nhẩm tay rành
Hơn năm vất vả trong cần kiệm
Tượng tượng giờ đây sướng ơn lành …
Thú vật cho ra thả chạy quanh
Mênh mông bát ngát miệt đồng xanh
Chim muông cánh vút trời quang đãng
Đất hứa ông Nô định xứ này
Kinh Thánh bây giờ còn ghi lại
Lòng tin đã dạy Chúa quả hay
Tin Lành gieo rắc bao thời đại
Trận lũ năm xưa chuyện ánh vời ….
Rồi đến ngày hết cơn nước lụt
Đức Chúa Trời nhớ lại Nô-ê
Ngài khiến gió mạnh thổi ngang đất
Nước dừng lại bèn rút từ từ
Các nguồn lớn , các đập trên trời
Ngài ngăn mưa không cho sa xuống
Nước khỏi đất vừa hạ vừa giựt
Một trăm năm mươi ngày mới rút
Đến tháng bảy vào ngày mười bảy
Thuyền Nô-ê tắp núi A-ra-rát
Cho đến tháng mười , ngày mùng một
Mấy đỉnh núi đó mới lộ ra .
Được bốn mươi ngày , Nô-ê mở cửa
Thả con quạ ra , nó liệng chao
Cho đến khi nước khô mặt ̣đất
Người mới thả con bồ câu ra
Để xem thử nước bớt nhiều chưa
Nhưng bồ câu chẳng thể đáp xuống
Bèn quay về trong tàu cùng người
Vì nước còn khắp cả trên đất
Người bắt bồ câu lại cùng người
Bảy ngày nữa , thả bồ câu ra
Đến chiều bồ câu về cùng người
Mỏ nó ngậm lá ô-li-ve
Nê-ô hiểu nước đã giảm bớt
Người đợi thêm sau bảy ngày nữa
Thả bồ câu ra cho bay đi
Lần này bồ câu không về nữa
Nhằm năm sáu trăm một Nô-ê
Ngày mồng một tháng giêng năm đó
Nước đã giựt bày mặt đất khô
Nô-ê mở mui tàu nhìn khắp
Thấy đất đã se , khô bày ra .
Cây cầu vồng đầu tiên
Đất ráo khô nhanh để bắt đầu
Gia đình hạnh phúc đón đời sau
Cầu vồng xuất hiện đầu tiên đó
Nhắc nhở từ đây hết lụt rồi
Tối đen cuộc sống này đoạn chót
Đức Chúa y lời đã thốt môi
Hứa hẹn nên tin vì chiếu tỏa
Bảy màu lấp lánh rọi sáng lòa
Một tháng mười ngày - mặt trời pha
Mười ngày một tháng - ánh trăng nhòa
Dâng cao trận lớn Hồng Thủy ngập
Nhân thế hoàng tàn Chúa hứa tha
Hủy diệt mà chi còn cớ sự
Nhiều người tích cực thờ Kito
Còn ai đối nghịch không tin Chúa
Soi xét Nô-Ê để cứu mình
Những lúc lòng buồn ta lắng nhẹ
Nghe Người an ủi tự mình thôi
Lung linh bảy sắc Cầu vồng đẹp
Hình tượng yêu thương để kính Ngài …
Thiên Chúa phán cùng Nô-ê
Cả nhà ngươi hãy đi ra khỏi tàu
Các vật cũng hãy thả ra
Thêm nhiều trên đất sản sanh cho đầy
Vâng lời , Chúa dạy kính dâng
Nô-ê dâng của lễ thiêu tạ Trời
Các loài thanh sạch dâng lên
Đức Giê-Hô-Va hưởng lấy mùi thơm , nghĩ thầm :
Ta chẳng vì loài người đây
Mà rủa sả đất theo cách đã làm
Vì loài người vốn xấu xa
Từ khi còn trẻ đã lòng không hay .
Ta cũng sẽ chẳng hành thêm
Các vật Ta đã dựng nên khắp loài
Vì hể đất còn bao lâu
Thì mùa gieo gặt xứng câu phải làm
Ngày và đêm sẽ bốn mùa
Luật này không tuyệt khi còn thế gian .
Tháp lớn được xây dựng
Từ đó dân gian đông đúc người
Gia đình phân hóa nhánh tràn tươi
Giống truyền khắp nẻo tràn mặt đất
Cháu chắt nhân đôi tính gấp mười
Lắm đứa bon chen là kẻ ác
Tôn mình vua chúa bậc vương gia
Cháu con Nim-Rốt đây là một
Bắn giết muôn loài thú vật hoang
Cuộc sống thiên nhiên tưởng vẫn thường
Quây quần một thứ tiếng yêu thương
Cùng chung ngôn ngữ nghe và nói
Nim-Rốt lên vua rất độc tài…
Phát lệnh ban ra xây tháp đại
Cao tầng chót vót tận đỉnh mây
Tôn vinh xác thịt thân mình đấy
Nổi tiếng ta đây một kiếp nầy !
Nhưng rồi Đức Chúa cho dừng lại
Tiếng nói dân làng chợt đổi thay
Chẳng thể hiểu nhau ngừng tháp dựng
Ba Bên lộn xộn bỏ thành xây !
Loài người bỏ xứ tràn đi khắp
Tiếng nói từng nơi khác ngữ rồi
Luật lệ khoanh vùng chia cắt nhỏ
Lan tràn mặt đất mãi từ đây …
Áp-ra-ham bạn Chúa
Nước lụt qua rồi chuyện đổi thay
Nô-Ê già chết đến một ngày
U-rơ thành quách ra đời có
Ápraham đặc biệt Chúa thích ngay
Bỏ xứ Ra-ham đi xa lắm
Dựng lều giết thú sống Ca-na-an
Cầu may Chúa giúp đông con cái
Của cải ngập bồ bọn tớ trăm
Sa-ra tẻ lạnh chẳng có con
Tuổi trăm ông Áp sắp cạn mòn
Hô-Va lệnh phán chia nhiều tộc
Chúa đã y lời chọn một con ….
Chúa chọn Áp-ram thành một dân lớn
Lìa xa quê hương ra tên Áp-ra-ham
Chúa hứa ban phước người nên nguồn phước
Người thành tổ các chi tộc thế gian
Ai chúc phước người , được Chúa chúc phước
Ai rủa sả người sẽ bị Chúa rủa .
Chúa đồng với người , ra khỏi Cha-ran
Tuổi bảy lăm có cả vợ Sa-rai
Cùng cháu Lót , mang theo hết gia tài
Nhiều đầy tớ đến xứ Ca-na-an
Rồi nơi cây dể bộp
Của Mô-nê , Si-chem
Đức Giê-Hô-Va hiện ra
Chúa phán cùng người rằng :
Ta sẽ ban giòng ngươi
Đất này làm cơ nghiệp
Áp-ra-ham lập bàn thờ
Cho Đức Giê-Hô-Va
Từ đó , người qua núi
Về phía đông Bê-tên
Người lập một bàn thờ
Cho Đức Giê-Hô-Va
Người cầu khẩn danh Ngài
Người vừa đi , đóng trại
Lần lần đến Nam phương .
Áp-ra-ham và Y-Sác
Từ sau lũ lụt mất Nô-Ê
Cuộc sống bình yên đã hiện về
Bạn Chúa là Áp-ra-ham tên gọi
Vâng lời kính Chúa dạ tuyệt mê
Ca-na-an xứ sở lều căng ở
Tôi tớ bầy chiên sống đề huề
Trăm tuổi mới sanh con Y-Sác
Già sanh quý tử tạ tung hê ...
Đức Chúa Trời thử lòng Áp-ra-ham
Những tưởng nuôi con sẽ trưởng thành
Một ngày Chúa thử phải cho nhanh :
Dâng con huyết đổ đừng thương tiếc
Kính Chúa vâng lời giết đầu xanh !
Run rẩy cầm dao kề con trẻ
Lòng tin chiến thắng dạ thiên thanh
Ngờ đâu bụi vướng chiên thế mạng
Thử thách dâng con Chúa biết rành ....
Vợ Lót thành tượng muối
Áp-ra-ham với Lót sống cùng nhau
Họ phải chia xa để được giàu
Địa hạt Giô-Đanh phần của Lót
Đồng xanh bát ngát thức tràn phau
Nhà xây cất lớn Sô-đôm ở
Hủy diệt trong thành Chúa đã rao
Phải trị Sô-Gô vì ác độc
Nhưng đừng quay lại ngó đằng sau !
Gia đình ông Áp hoảng chạy mau
Dắt vợ hai con thoát bỏ màu
Tiến ngọn đồi hoang không bị giết
Vâng lời Lót chạy chẳng nhìn sau
Vợ ông ngoái cổ rồi dừng lại
Bị hóa thành ra tượng muối sầu
Sự sống Ngài ban bài học tốt
Cãi lời mất sống chuyện ghi sâu !
Y-Sác lấy vợ hiền
Phụ nữ Ca-na-đan chẳng muốn đâu
Áp ông nảy ý định trong đầu
Cưới dâu hiền thảo vợ cho Sác
Trở lại Charan quãng dãi dầu
Cưỡi lạc mười con đường tới giếng
Nguyện cầu sẽ có một nàng dâu
Vừa đâu bỗng thấy người con gái
Múc nước dâng ông - rất khó lâu
Áp ông ngủ lại bởi mong câu
Cưới vợ cho con thoát mộng sầu
Chăm chỉ , siêng năng như mong đợi
Đã có Rê-bê-ca gái đẹp cầu
Trờ về Cadan chàng Sác đón
Đoàn viên dọn tiệc bởi mừng dâu
Tạ Ơn hạnh phúc Ngài ban tặng
Được vợ hiền ngoan đức nhiệm mầu .
VỢ CHỒNG Y-SÁC ĐẺ SANH ĐÔI
Vợ chồng Y Sác đẻ sinh đôi
Gia Cốp mẹ yêu tánh sáng ngời
Cha quý Ê-Sau săn bắn giỏi
Thời gian nội Áp vụt xa khơi !
Ê-Sau cưới vợ tuổi bốn mươi
Vợ nó người Canan chẳng phụng thờ
Gia-Cốp được cha ban phúc lớn
Lo buồn mẹ sợ dâu Canaan….
Vâng cha Gia-cốp đã lên đàng
Chẳng quản đường xa lắc bạt ngàn
Lặn lội Charan tìm vợ tốt
Xứ này nổi tiếng gái thờ Cha !
LaBan có cặp con gái đẹp
Gả nốt hai nàng bởi rể ngoan
Thời đó Cha cho ông lắm vợ
Bây giờ chỉ lấy một bà thôi …