I. Định nghĩa từ ngữ
Thánh Kinh dùng nhiều từ ngữ khác nhau để gọi nơi cmà loài người sẽ đi đến sau khi chết. Trong Cựu Ước, Thánh Kinh dùng danh từ “âm phủ”. Trong Tân Ước, Thánh Kinh dùng danh từ “âm phủ”, “địa ngục”, “vực sâu”, và”hồ lửa”.
1. Danh từ “âm phủ” trong Cựu ước và Tân Ước đều chỉ về lòng đất, nơi an táng xác chết, và nơi linh hồn của người chết tạm trú.
2. Danh từ “địa ngục” trong Tân Ước chỉ về nơi cả thân thể và linh hồn của những người không thuộc về Đấng Christ bị trừng phạt vì những việc làm tội lỗi của họ. Trong địa ngục có khóc lóc, có nghiến răng và có lửa không hề tắt.
3. Danh từ “vực sâu” nói đến một vực sâu không đáy, nơi đó Chúa đang giam cầm các thiên sứ phạm tội.
4. Danh từ “hồ lửa” nói đến nơi hình phạt chung cuộc dành cho cả thiên sứ và loài người phạm tội. Nơi đó, mỗi người sẽ bị muối bằng lửa (phép báp-tem bằng lửa cho kẻ chẳng tin). Âm phủ, sự chết, Satan, Antichrist, Tiên tri giả, những người không ăn năn tội, không tin nhận sự cứu rỗi của Đấng Christ sẽ bị giam giữ để chịu khổ trong hồ lửa cho đến đời đời.
II. Sự khác biệt giữa âm phủ, địa ngục, vực sâu, và hồ lửa.
Dựa vào những mô tả của Thánh Kinh, chúng ta biết có những sự khác biệt giữa âm phủ, địa ngục, vực sâu, và hồlửa.
1. Âm phủ:
Từ khi A-bên cho đến khi Đấng Christ chịu chết, linh hồn của tất cả những người qua đời đều được đưa vào âm phủ. Chúng ta biết điều này qua câu chuyện “Người giàu xấu nết và La-xa-rơ” do Đức Chúa Jesus kể, được ghi lại trong Lu-ca 16:19-31. Đây không phải là một ngụ ngôn mà là một câu chuyện có thật, vì Chúa nói rõ tên của người ăn mày được phước. Trong tất cả các ngụ ngôn Đức Chúa Jesus dùng để minh họa cho các bài giảng của Ngài, các nhân vật không hề có tên.
Thời Cựu Ước vì huyết của Đấng Christ chưa đổ ra trên thập tự giá cho nên những người tin Chúa, sau khi qua đời chưa vào thiên đàng mà phải tạm trú trong âm phủ. Âm phủ chia ra thành hai khu vực khác nhau, một khu vực yên nghĩ trong bình an và phước hạnh dành cho những người tin Chúa, một khu vực đau khổ trong hối tiếc dành cho những ngưòi không tin Chúa. Chính giữa hai khu vực này là một vực sâu ngăn cách. Sau khi Đấng Christ đổ huyết trên thập tự giá thì những linh hồn tin Chúa tạm trú trong âm phủ được Chúa đem về thiên đàng. Chúng ta biết được điều này qua sự bày tỏ của Thánh Kinh. Đức Chúa Jesus phán với người ăn trộm bị đóng đinh bên phải Ngài rằng: “Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi.”(Lu-ca 23:43).
Ê-phê-sô 4:8-9 chép: “Vậy nên có chép rằng: Ngài đã lên nơi cao, dẫn muôn vàn kẻ phu tù, Và ban các ơn cho loài người. Và, những chữ” Ngài đã lên” có nghĩa gì, há chẳng phải là Ngài cũng đã xuống trong các miền thấp ờ dưới đất sao?”.
Khải Huyền 6:9 cho thấy linh hồn của những người tử đạo ở dưới bàn thờ, trong thiên đàng: “Khi Chiên Con mở ấn thứ năm, tôi thấy dưới bàn thờ có những linh hồn của kẻ đã chịu giết vì đạo Đức Chúa Trời và vì lời chứng họ đã làm.”
Như vậy, sau khi Đấng Christ đem linh hồn các thánh đồ ra khỏi âm phủ, đưa họ vào thiên đàng, thì âm phủ chỉ còn linh hồn của những người không tin Chúa. Âm phủ sẽ tồn tại cho đến khi họ ứng hầu trước tòa phán xét của Ngài. Sau khi kết thúc sự phán xét thì âm phủ, sự chết, và những ngườikhông tên trong sách sự sống bị ném vào hồ lửa.
2. Địa ngục:
Theo sự bày tỏ của Thánh Kinh, địa ngục là nơi hiện nay Chúa giam cầm các thiên sứ phạm tội và nơi trong tương lai cả linh hồn lẫn thể xác của người không tin Chúa chịu hình phạt chung với Satan và quỷ sứ của nó.
Như vậy, trong địa ngục có vực sâu không đáy và hồlửa. Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục.” (Ma-thi-ơ 10:28).
“Nếu tay hay là chơn ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, hãy chặt và ném nó cho xa ngươi đi; vì thà ngươi què chơn hay là cụt tay mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ cả hai tay hay là hai chơn mà bị quăng vào lửa đời đời.
Nếu con mắt ngươi làm cho ngươi sa vào tội lỗi, thì hãy móc mà ném cho xa ngươi đi; vì thà ngươi một mắt mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào lửa địa ngục.” (Ma-thi-ơ 18:8-9).
“Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! vì các ngươi đi khắp dưới nước trên bộ để khuyên một người vào đạo mình; và khi đã khuyên được rồi, thì các ngươi làm cho họ trở nên người địa ngục gấp hai các ngươi.” (Ma-thi-ơ 23:15).
3. Vực sâu:
Là nơi giam cầm các thiên sứ phạm tội. Trong thời kỳ bảy năm đại nạn, một số tà linh sẽ được thả ra từ vực sâu này để làm khổ muôn dân trên đất.
“Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Mầy tên gì? Người thưa rằng: Quân đội; vì nhiều quỉ đã ám vào người. Chúng nó bèn cầu xin Đức Chúa Jêsus đừng khiến mình xuống vực sâu.” (Lu-ca 8:30-31)
“Vả, nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các thiên sứ đã phạm tội, nhưng quăng vào trong vực sâu, tại đó họ bị trói buộc bằng xiềng nơi tối tăm để chờ sự phán xét.” (2 Phi-e-rơ 2:4).
“1 Vị thiên sứ thứ năm thổi loa, thì tôi thấy một ngôi sao từ trời rơi xuống đất, và được ban cho chìa khóa của vực sâu không
đáy. 2 Ngôi sao ấy mở vực sâu không đáy ra, có một luồng khói dưới vực bay lên, như khói của lò lửa lớn; mặt trời và không khí đều bị tối tăm bởi luồng khói của vực. 3 Từ luồng khói ấy, có những châu chấu bay ra rải trên mặt đất; và có kẻ ban cho chúng nó quyền giống như bọ cạp ở đất vậy. 4 Có lời truyền cho chúng nó chớ làm hại loài cỏ ở đất, thứ xanh và cây cối nào, nhưng chỉ làm hại những người không có ấn Đức Chúa Trời ở trên trán. 5 Lại cho chúng nó phép, không phải là giết, nhưng là làm khổ những người đó trong năm tháng, và sự làm khổ ấy giống như sự làm khổ khi bọ cạp cắn người ta. 6 Trong những ngày đó, người ta sẽ tìm sự chết, mà không tìm được; họ sẽ ước ao chết đi mà sự chết tránh xa.”
(Khải Huyền 9:1-6).
4. Hồ lửa:
Là nơi chung cuộc của sự ác và hậu quả của sự ác là sự chết. Âm phủ, sự chết, linh hồn, thể xác của những người không tin Chúa, cùng với Satan và các thiên sứ phạm tội, Antichrist, Tiên tri giả của Antichrist sẽ chịu khổ đời đời nơi đây. Thánh Kinh gọi đó là sự chết thứ hai.
“Còn ma quỉ là đứa đã dỗ dành chúng, thì bị quăng xuống hồ lửa và diêm, trong đó đã có con thú và tiên tri giả rồi. Chúng nó sẽ phải chịu khổ cả ngày lẫn đêm cho đến đời đời.”(Khải Huyền20:10).
“Đoạn, Sự Chết và Âm phủ bị quăng xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai.” (Khải Huyền 20:14).
“Kẻ nào không được biên vào sách sự sống đều bị ném xuống hồ lửa.” (Khải Huyền 20:15).
Tình trạng của sự chết thứ hai được Thánh Kinh diễn tả ngắn gọn, như sau:
“Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài.” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:9).
Kết luận
Thánh Kinh chép: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” (Giăng 3:16).
Có thể đây là lần thứ 1000 quý vị nghe lại câu Thánh Kinh này, có thể quý vị tưởng rằng mình đã thoát khỏi sự hư mất mà vào sự sống đời đời. Nhưng tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời để khuyên quý vị hãy thức tỉnh và thành thật với chính mình.
Ngày hôm nay, nếu quý vị qua đời, quý vị sẽ về đâu? Quý vị đang tưởng là mình sẽ về thiên đàng hay chính Đức Thánh Linh ấn chứng trong lòng quý vị rằng quý vị đã có sự sống đờ đời? Đức Thánh Linh không thể nào ở trong lòng của quý vị khi quý vị chưa được tái sinh. Quý vị chưa được tái sinh vì quý vị chưa thật lòng ăn năn, dứt khoát từ bỏ tội lỗi. Nếu quý vị còn cất giữ
tội lỗi trong lòng mình là quý vị chưa ăn năn, chưa thật lòng tin nhận Chúa. Quý vị chưa ăn năn, chưa thật lòng tin nhận Chúa thì nơi chốn đời đời của quý vị thuộc về hồ lửa trong địa ngục.
Tôi tha thiết kêu gọi quý vị hãy ăn năn và hoàn toàn đầu phục Chúa ngay giờ phút này. Vì Đức Chúa Trời yêu thương quý vị, “Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật.” (1 Ti-mô-thê 2:4).
Cho nên Đức Chúa Trời đang nhịn nhục chờ đợi quý vị. Có thể đây là cơ hội ăn năn cuối cùng Đức Chúa Trời dành cho quý vị. Xin quý vị hãy phục hòa với Đức Chúa Trời trước khi bước ra khỏi phòng nhóm này.
Hãy đến gần ngôi ơn phước. Hãy xé lòng, hãy ăn năn!
“Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em. Hỡi kẻ có tội, hãy lau tay mình, có ai hai lòng, hãy làm sạch lòng đi. Hãy cảm biết sự khốn nạn mình, hãy đau thương khóc lóc; hãy đổi cười ra khóc, đổivui ra buồn. Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên.” (Gia-c ơ 4:8-10).
|