Đức Tin Chữa Lành
Người làm chứng: KENETH HAGIN
Chính niềm tin rằng tôi đã nhận được điều tôi cầu xin trong khi tôi cầu nguyện, (cho dù thậm chí tôi còn chưa nhìn thấy sự hiện hữu của nó) là chìa khoá để tôi nhận được sự chữa lành khỏi căn bệnh máu đã vào giai đoạn cuối và những khuyết tật của tim hơn sáu mươi lăm năm về trước. Tôi cuối cùng đã tin điều Đức Chúa Trời đã nói trong Lời Ngài hơn những điều mà các cảm giác thân thể nói với tôi. Và điều đó đã dựng tôi dậy khỏi giường bệnh chờ chết. Trong tháng này tôi muốn để ý đến đức tin để nhận được bất cứ điều gì, dù nó có là sự chữa lành hay mọi điều nào khác mà Đức Chúa Trời đã hứa trong Lời Ngài.
Chúng ta hãy bắt đầu từ chỗ mà Chúa Jê-sus đã nói về đức tin trong Mác đoạn 11. Những lời Ngài nói ở đây làm sáng tỏ hơn cả đề tài đức tin nếu so với các sách Phúc Âm khác. “Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai sẽ biểu hòn núi này rằng: phải cất mình lên và quăng xuống biển, nếu người chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho. Bởi vậy ta nói cùng các ngươi: Mọi điều các ngươi xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi.” Mác 11:22-24
Trước khi tôi được lành bệnh – và đến tháng Tám năm nay sẽ được 66 năm – tôi đã nằm trên giường bệnh được 16 tháng. Tôi có quả tim bị hai khuyết tật nặng, thân thể tôi hầu như bại liệt, và tôi còn bị bệnh nan y về máu nữa. Bệnh đó nặng đến nỗi máu tôi có mầu da cam chứ không là mầu đỏ! Một bác sĩ nói với tôi, “chúng tôi không có cố gắng gì về chuyện đó, vì thật sự là chúng tôi chẳng thể làm gì được. Hãy xuống bên lề đường và chuẩn bị sẵn sàng để ra đi.” Tốt thôi, tôi hiểu ý ông ta muốn nói gì, và tôi đã sẵn sàng để ra đi từ thời điểm tôi đã được cứu rỗi. Nhưng tôi không quan tâm đến việc lên thiên đàng lúc đó. Khát vọng sống còn rất mạnh mẽ trong trái tim mười sáu tuổi. Vậy nên tôi bắt đầu đọc Kinh-Thánh. Và cũng chính những câu Kinh-Thánh này trong Mác 11:23 và 24 là những câu đã dựng tôi dậy khỏi giường bệnh chờ chết.
Tôi còn nhớ đó là vào ngày thứ tám của tháng Tám năm 1934, tôi vẫn còn yếu đuối bất lực đến nỗi má-ma phải tắm cho tôi. Tôi chỉ cân nặng có 89 bảng (khoảng 40 kg). Bà tắm và mặc quần áo cho tôi hôm đó và dựng tôi dựa lên chồng gối. Tôi đang mở Thánh-Kinh chỗ Mác đoạn 11, và tôi đang nghiên cứu những câu này, và một phần của câu 24: “… mọi điều các ngươi xin … (trong bản tiếng Anh – bất kỳ điều chi các ngươi cầu mong – ND)” Tôi cũng đang nói chuyện với Chúa, và Đức Thánh Linh ở trong tôi đang dậy dỗ tôi.
Vào lúc này một thân thể khoẻ mạnh là điều mong ước lớn nhất của đời tôi. Tôi có ý nói là tôi cảm thấy giống như là tôi mong muốn nó hơn cả mong muốn lên thiên đàng sau khi tôi chết lúc đó! Tôi nói, “Chúa Jê-sus yêu kính, Ngài đã nói khi Ngài còn ở trên đất này, “mọi điều các ngươi xin [cầu mong] trong lúc cầu nguyện hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi.” Bây giờ con cầu mong một thân thể khoẻ mạnh. Con chưa bao giờ có một thân thể khoẻ mạnh. Con chưa bao giờ khoẻ mạnh trong đời mình. Con chưa bao giờ được chạy nhẩy và chơi đùa như những đứa trẻ khác. Con chẳng có được một tuổi thơ bình thường.
“Ngài đã nói, ‘trong lúc cầu nguyện …’ và con đã cầu nguyện. Và Ngài nói ‘… hãy tin …’ và con đã tin. Nếu bây giờ Ngài đứng đây bên cạnh giường con mà nói, “Con ơi, nan đề của con là ở chỗ con không tin”, thì Chúa Jê-sus yêu quí ơi, con phải nói rằng Ngài nói thế là không đúng. Con tin thật.” – Tôi đã nói những lời đó với giọng thân ái, chứ không phải cao ngạo. Khi tôi đã nói vậy, Ngài bèn phán với tôi. Bạn biết không, Đức Chúa Trời phán với chúng ta qua Lời Ngài (Thánh-Kinh – ND), và tôi đang nói chuyện với Ngài về Lời Ngài và đang tâm sự với Ngài nhờ Lời Ngài và xung quanh Lời Ngài. Nhưng Ngài cũng phán với chúng ta trong lòng chúng ta – tâm linh chúng ta – qua Đức Thánh Linh.
Chúa Jê-sus đã nói về Đức Thánh Linh: “Ta lại sẽ cầu xin Cha, và Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng An-ủi khác, để ở với các ngươi đời đời, tức là Thần Lẽ thật mà thế gian không thể nhận lãnh được …. Ngài sẽ ở cùng với các ngươi và ở trong các ngươi” (Giăng 14:16,17). Và sau đó một chút, trong Phúc Âm theo Giăng, có chép: “Lúc nào Thần Lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật, vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điềumình đã nghe, và tỏ bầy cho các ngươi những sự sẽ đến. ấy chíng Ngài sẽ làm sáng danh Ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về Ta mà rao bảo cho các ngươi.” (Giăng 16:13,14)
Và khi tôi đang nói với Chúa, thì trong sâu thẳm của lòng mình, tôi nghe thấy hết sức rõ ràng và đơn giản những lời sau “Con đã tin, tốt thôi, theo chừng mức con đã biết” (có nghĩa là biết ý muốn của Đức Chúa Trời qua Lời Chúa đến đâu thì đức tin chỉ đến đấy – ND). Chúng không kêu thành tiếng. Cũng không ai khác nếu có mặt trong phòng lúc đó có thể nghe được chúng. Đức Thánh Linh không tranh luận với tôi về tất cả những điều tôi tin, vì bạn cần tin để được tái sanh. “Vì bởi cớ tin trong lòng mà được xưng công bình” (Rô-ma 10:10). Ngài nói: ” Con đã tin, tốt thôi, theo chừng mức con đã biết. Nhưng mệnh đề sau cùng này đi đôi với những câu Thánh-Kinh kia.” Và sau đó Ngài trích dẫn nó: “… tất điều đó sẽ ban cho các ngươi.” (Mác 11:24)
Tôi biết rằng đó là Đức Chúa Trời đang phán với tôi. Và khi Ngài đã nói điều đó tận bên trong lòng tôi, thì như một tia chớp tôi đã nhìn thấy nó. Tôi đã hiểu được nó bên trong con người tâm linh của tôi. Tôi nói, “Con thấy rồi! Con thấy rồi!” Tôi không chỉ nhìn thấy mình phải làm điều gì, mà tôi còn thấy chỗ mình đã bỏ sót. Nó thật là rõ ràng, thật là đơn giản.
Việc người ta bị bệnh gì là không quan trọng, miễn là anh ta biết lắng nghe tâm linh của mình, anh ta có thể được lành bệnh mà không cần đến bất kỳ một sự đặt tay hay xức dầu của ai khác. Đó là điểm sáng suốt thứ nhất, và cũng là một trong những điểm lớn nhất mà tôi học được về chủ đề đức tin. Tôi đã nhận được nó ở đâu? Ngay trong Phúc Âm theo Mác 11:23 và 24 mà tôi đang đọc, nhưng tôi đã nắm bắt nó được vào trong tâm linh mình khi Đức Thánh Linh dậy dỗ tôi.
Hãy để ý rằng Đức Thánh Linh nói với tôi, “Con đã tin, tốt thôi, theo mức con biết (biết đến đâu).” Tôi nhận thức ra được rằng tôi không thể tin được điều gì vượt quá sự nhận biết của tôi. Nói một cách khác, đức tin bắt nguồn từ chỗ ý muốn của Đức Chúa Trời được biết rõ. Bạn có thấy đây là nơi mà nhiều con người vấp ngã không? Họ đã cố gắng tin vào một điều nào đó vì cớ những người khác đã tin điều đó. Không, bạn cần phải biết rõ Lời Chúa và hành động dựa trên Lời Chúa cho chính bản thân mình vì bạn tin vào nó, chứ không phải vì có ai đó đã tin vào nó. Bạn thấy không, chúng ta thường cố gắng hành động vượt quá những điều mình đã nhận biết, nhưng đức tin dựa trên những sự kiện – những sự thật của Lời Chúa. Sự vô tín thì dựa trên các lý thuyết.
Hãy tin rằng “Ngài đã lấy những tật nguyền của chúng ta và gánh bịnh hoạn chúng ta” (Mathiơ 8:17) Hoặc là làm theo điều nói trong Mác 11:24 “… mọi điều các ngươi xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi.” Nếu sự chữa lành bệnh là điều bạn cầu xin, thì hãy thay từ “sự lành bệnh” vào chỗ từ “điều đó” trong câu trên. “Trong khi cầu nguyện, hãy tin đã nhận được sự lành bệnh và các ngươi sẽ được lành bệnh.”. “Vâng, nhưng tôi vẫn còn chưa lành bệnh!” có thể có ai đó sẽ nói vậy.
Nhưng bạn không cần phải tin rằng bạn nhận được một điều gì trong khi bạn đã có nó! Bạn chỉ cần biết là bạn đã có nó. “Khi các ngươi cầu xin sự lành bệnh, hãy tin mình đã nhận được sự lành bệnh, tất các ngươi sẽ được lành bệnh.” Khi nào bạn tin là mình đã nhận được sự lành bệnh? Trước khi bạn có được sự lành bệnh. Và khi nào thì bạn được sự lành bệnh? Sau khi bạn tin mình đã được lành bệnh. Hãy suy nghĩ về điều đó! Nếu bạn nghĩ về điều này và suy ngẫm về nó đủ lâu, nó sẽ trở nên rõ ràng trong tâm linh bạn.
Khi tôi nằm đó trên giường bệnh, tôi thấy mình đã bỏ sót một điểm, đó là tìm cách dùng hy vọng thay thế cho đức tin. Tôi cứ tin tưởng rằng tôi đang trên đường nhận được sự lành bệnh, và tôi phải kiểm tra thân thể mình xem tôi đã được lành bệnh hay chưa. Và nếu tôi có thể nói rằng tôi đã thấy mình lành bệnh, thì khi đó tôi mới tin rằng tôi đã được lành.
Này, bạn không thể cầu nguyện mà không nhận được phước lành hoặc không cảm thấy thoải mái hơn. Tôi vẫn cầu nguyện, và tôi vẫn được phước và nghĩ rằng Đức Chúa Trời đã nghe thấy tiếng tôi. “Ôi, con tin Ngài đã nghe thấy tiếng con lần này! Con được nó rồi!” Tôi vẫn nói vậy. Nhưng sau khi tôi cầu nguyện, tôi lại chẳng tìm thấy một dấu hiệu thay đổi nào trong thân thể của mình cả. Tôi lại khóc lóc và nói, “Con tưởng Ngài đã nghe tiếng con lần này rồi, Chúa ơi, vậy mà Ngài vẫn chưa.” Và tôi lại bắt đầu mọi sự lại từ đầu. Tôi đã làm như vậy có lẽ đến cả ngàn lần.
Đức tin của tôi lúc đó không dựa trên điều mà Đức Chúa Trời đã nói, mà dựa trên việc tôi cảm thấy mình thế nào. Bạn thấy không, điều mà thực ra tôi tin lúc đó là, “Đến một lúc nào đó tôi sẽ được lành bệnh. Bây giờ tôi vẫn chưa có sự đó, nhưng tôi sẽ được nó.” Nhưng cuối cùng tôi đã nhìn thấy câu Mác 11:24 có nghĩa thật là gì. Tôi kêu lớn lên, “Ta thấy rồi! Điều mà ta phải làm đó là khởi sự tin là mình đã được lành bệnh ngay cả khi mình còn nằm trên giường và còn chưa nhúc nhắc gì được! Tôi cần phải tin tôi đã được lành bệnh ngay cả khi tôi còn chưa di chuyển được một ly. Tôi cần phải tin mình đã được lành bệnh ngay cả khi toàn thân vẫn còn bại liệt. Tôi cần phải tin mình đã nhận được sự lành lặn cho trái tim biến dạng ngay cả khi tim tôi vẫn còn đập không bình thường. Tôi cần phải tin tôi được khỏi bệnh máu chết người vô phương cứu chữa ngay cả khi tôi không thể nhìn thấy điều gì xẩy ra với máu của tôi. Và Đức Chúa Trời nói rằng nếu tôi sẽ tin điều đó, thì tất tôi sẽ có được nó.”
Tôi còn nhìn thấy điều khác nữa. Phần việc của tôi không phải là làm sao có được sự chữa lành. Phần việc của tôi chỉ là tin rằng mình đã nhận được. Phần việc của Đức Chúa Trời là làm sao cho tôi có được điều đó. Tôi phải để cho Ngài lo phần của Ngài, và tôi phải lo phần của tôi. Có qua nhiều người cố lo cả phần việc của họ, cả phần của Đức Chúa Trời, và cả phần của ái đó khác nữa, và họ được cả một đống lộn xộn.
Tôi biết rằng sẽ không mất quá nhiều thời gian nữa cho đến lúc tôi sẽ thấy được những biểu hiện sau khi tôi đã tin mình đã được lành bệnh. Còn chuyện đến khi nào tôi mới thấy được những biểu hiện đó không hề khiến tôi quan tâm. Bạn biết không, khi bạn thực sự tin vào Đức Chúa Trời thì thời gian hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả! Tôi nói lớn, “Nếu tôi sẽ còn phải nằm trên cái giường này 50 năm nữa, thì tôi cũng vẫn sẽ cứ tin rằng tôi đã nhận được sự lành bệnh từ thời điểm này rồi.”
Nhưng khi bạn thật sự tin, những dấu hiệu biểu hiện của đức tin bạn sẽ không phải đợi lâu mới xuất hiện. Chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, tôi đã đứng dậy khỏi giường bệnh trên đôi chân của mình. Moi triệu chứng bệnh tật đã tan biến hết! Và tôi đã được lành lặn kể từ đó cho đến giờ, ngợi khen Chúa, và còn nhẩy nhót khi rao truyền với mọi người tin tức tốt lành rằng chính họ cũng có thể được lành bệnh! Tin tức này có tốt lành không? Tốt quá đi chứ! Bất kỳ ai cũng có thể được lành bệnh!
Tôi tin là có sự xức dầu đặc biệt và những ân tứ Đức Thánh Linh. Rất nhiều lần những ân tứ đó đã hành động thông qua tôi, nhưng không có nhiều người được chữa lành theo cách đó. Song Lời Chúa sẽ hành động hữu hiệu cho tất cả mọi người! Nó luôn luôn hữu hiệu! Tôi biết vậy vì tôi không bị một ngày đau ốm nào trong gần sáu chục năm nay. Đây tôi không có ý nói là tôi không bao giờ bị tấn công cả. Tôi có ý nói rằng tôi cũng bị những triệu chứng bệnh tật tấn công, nhưng trước khi một ngày kết thúc, tôi đã lại làm chủ được tình huống, hoặc đã kịp hoàn toàn khoẻ mạnh.
Đúng là bạn vẫn có thể chống lại các qui luật tự nhiên và phải trả giá cho việc đó. Sau đó bạn phải ăn năn vì cớ sự ngu dại của mình. Tôi có biết một anh bạn hát rất hay khi có sự xức dầu. Một lần, anh bị nóng và người đầy mồ hôi mà ra ngoài trời lạnh và cổ họng anh bị có chuyện như nhiều người nghĩ. Anh hỏi người ta là phải làm gì về chuyện đó bây giờ, và họ nói với anh, “hãy đi ra ngoài đường và hò la hết sức mình có trong vòng một tiếng đồng hồ.” Anh ta đã làm như vậy, và sau đó anh ta chỉ còn nói thầm chứ đừng nói đến chuyện hát nữa. Lẽ ra anh ta phải có đủ ý thức để gìn giữ giọng của mình.
Như vậy, tôi đang nói về chuyện tôi đang nằm đó trên giường bệnh, “Ta đã thấy mình phải làm gì khi mình còn nằm trên giường bệnh này. Ta cần phải tin.” Tin điều gì? Và đây lại là một điểm mà chúng ta hay bỏ qua. Chúng ta cần phải tin điều Đức Chúa Trời đã nói trong Lời của Ngài.
Lần đau đầu cuối cùng của tôi là vào tháng Tám năm 1933. Khi tôi còn làm mục sư, một mục sư láng giềng thường bị bệnh đau một nửa đầu dường như cứ cách tuần. Ông ta phải nằm trên giường hai hay là ba ngày với cửa sổ phải che rèm, vì ánh nắng khiến ông ta đau ghê gớm. Tôi rất thương ông ta.
Tôi đã từng làm mục sư trong vòng 12 năm, và tôi biết là bạn có thể có những thành viên mà bất cứ ai cũng có thể cho bạn một cơn đau đầu. Nhưng tôi đã học được cách quẳng gánh lo của tôi lên cho Chúa. Kinh-Thánh bảo chúng ta quăng những gánh nặng lo lắng lên cho Ngài (1 Phi-e-rơ 5:7). Nhưng ông mục sư láng giềng, cầu Chúa chúc phước cho ông, chưa bao giờ học được làm điều đó. “Tại sao ông không giúp cho ông ta được lành bệnh?” có thể ai đó sẽ hỏi. Tôi không khiến cho ông ta lắng nghe Kinh-Thánh được. Qua thường xuyên chúng ta dùng một điều gì đó để thay thế cho điều Kinh-Thánh nói. Nói cách khác, chúng ta tin điều gì đó khác với những gì Lời Chúa nói.
Hãy nhớ lại đoạn Thánh-Kinh của chúng ta: “… điều gì các ngươi xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi… (Mác 11:24). Trong trường hợp của ông mục sư này, “điều gì” đó ở đây là sự chữa lành. Và bạn cần tin là bạn đã tiếp nhận sự chữa lành vào thời điểm nào? Trước khi bạn được lành.
Ông mục sư đó bị khốn khổ vì đau một nửa đầu và những nan đề khác trong thân thể và cuối cùng đã chết ở tuổi còn trẻ. Tôi đã nói với ông ta chính những điều tôi đang nói với các bạn, nhưng ông ta cứ nói, “tôi không thể tin được một điều gì mà tôi không thể cảm thấy hoặc nhìn thấy được”.
Tôi hỏi ông ta: “Anh có tin rằng mình có trí não không?”
“Có chứ, sao hỏi thế?”
“Anh có bao giờ nhìn thấy nó không? Có bao giờ anh cảm thấy nó không?”
“Ô, đấy là chuyện hoàn toàn khác!”
Có lạ lùng không? Thậm chí đến cả những người thế gian còn hàng ngày tin vào những điều họ không cảm thấy hoặc nhìn thấy được. Vài năm trước cả thế giới bắt đầu lo lắng về các vụ nổ hạt nhân phun những chất phóng xạ lên bầu khí quyển. Bạn không thể nhìn thấy hoặc cảm thấy được những tia phóng xạ đó, nhưng chúng sẽ giết chết bạn. Họ đều đã tin vào điều mà họ không nhìn thấy, đúng không? Người ta đã gửi nhiều kiến nghị để ngừng các vụ nổ vì họ đã tin vào những điều mắt không thấy. Vậy mà khi Đức Chúa Trời lên tiếng và yêu cầu người ta tin vào một điều gì đó không thấy được, thì họ lại nói: “Thế thì nhiều quá! Chúng tôi không tin những điều kiểu như vậy.” Mặc dù họ vẫn làm việc đó thường xuyên.
“Đấy là chuyện hoàn toàn khác,” ông mục sư kia đã nói vậy. Nhưng thật ra chẳng có gì khác ở đây cả. Bạn thấy không, đức tin của ông ta không dựa trên cơ sở Lời Đức Chúa Trời. Ông ta là một người tốt. Ông yêu mến Đức Chúa Trời với cả tấm lòng mình. Không hề có nghi ngờ gì về chuyện đó. Nhưng nếu bạn không có sự biểu hiện đặc biệt nào đó của Thánh Linh (ý nói về ân tứ Đức Thánh Linh – BBT) để phục vụ cho ông ta, thì đơn giản là bạn vẫn phải giảng Lời Chúa cho ông cũng như cho mọi người khác. Ông ta không tin vào điều đó, nên tôi rất buồn mà phải nói là ông đã chết. Chúng ta phải gắng luyện cho mình đến mức trong bất kỳ tình huống nào chúng ta cũng phải tự hỏi mình: “Đức Chúa Trời phán ra sao về chuyện này? Lời Chúa nói như thế nào?”
Tôi đã nói từ hơn 65 năm nay và tôi vẫn tiếp tục nói điều này. Dù cho bạn muốn cầu xin bất cứ điều gì – tức là về bất cứ điều gì mà bạn muốn cố gắng tin Đức Chúa Trời – thì hãy tìm những câu Kinh-Thánh nói về vấn đề của bạn. Hãy tìm thấy những đoạn Kinh-Thánh mà hứa với bạn về những điều đó, hoặc nói với bạn rằng chúng là của bạn. Khi đó bạn sẽ có một nền tảng vững chắc cho đức tin của mình.
Cũng vì thế mà khi đó Chúa đã phán với tôi, “”Con đã tin, tốt thôi, theo chừng mức con đã biết…” Điều đó có nghĩa là tôi còn biết chưa đủ. Vậy thì làm thế nào để tôi biết cho đủ? Bằng cách nghe những gì Lời Chúa có nói. Trong thời gian tôi còn trên giường bệnh vào tuổi thiếu niên, Đức Thánh Linh đã chỉ cho tôi là, xét theo đoạn Mác 11:23, thì tôi phải tin là tôi đã nhận được sự chữa lành trong khi tôi cầu nguyện, chứ không phải là đợi đến sau khi tôi đã được thấy những biểu hiện của sự lành bệnh mới tin. Một khi mà tôi đã tin mình đã nhận sự lành bệnh, thì những biểu hiện sẽ đến. Bạn cũng sẽ nhận được sự chữa lành của bạn hoặc là tiền bạc của bạn hay là bất cứ điều nào khác nữa mà bạn cần sau khi bạn tin mình là đã nhận được.
Tôi đã tận mắt thấy nguyên tắc này hành động hơn hai mươi năm về trước khi chúng tôi bắt đầu mở Trường học Chữa bệnh thuộc công vụ Kenneth Hagin tại Broken Arrow, Oklahoma. Ngay trong tuần đầu tiên, một người đàn ông hai mươi bẩy tuổi, thậm chí còn chưa là cơ-đốc nhân đã đến dự. Bà mẹ của anh ta, một tín đồ giáo phái Trưởng lão, đã tiếp nhận báp-têm Đức Thánh Linh và trở thành một người theo trào lưu ân tứ. Người thanh niên đã tốt nghiệp đại học, nhưng quyết định quay trở lại học luật để trở thành luật sư. Một chi thể của anh ta bị sưng phình lên nhanh chóng, nên anh ta đến hỏi bác sĩ, và họ gửi anh ta đến một bệnh viện ung thư. Sau khi khám, những bác sĩ ở đó nói với anh ta là anh bị ung thư ác tính. Người ta muốn cắt bỏ ngay tay của anh và sau đó dùng hoá học trị liệu.
Anh nói, “Tôi sẽ không làm điều đó.” Họ đáp, “Thế thì anh sẽ chết trong vòng ba mươi ngày nữa”. Mẹ của anh cũng khá giàu có, nên anh bèn đến một bệnh viện ung thư nổi tiếng thế giới. Anh không nói gì với họ về điều những bác sĩ bệnh viện đầu tiên đã nói. Họ cũng làm một cuộc xét nghiệm giống như vậy và cũng muốn ngay lập tức cắt bỏ tay của anh và bắt đầu chữa trị bằng hóa học. Họ chỉ hứa khả năng sống sót là 50%. Anh nói, “Tôi sẽ không làm điều đó.” Họ đáp, “Thế thì anh sẽ chết trong vòng ba mươi ngày nữa”.
Anh lại đến một bệnh viện khác nữa ở thành phố khác. Họ cũng nói với anh những điều y hệt, và anh cũng trả lời với họ giống như thế. Anh bèn gọi điện cho mẹ. Bà nói với anh là chúng tôi mới mở Trường học Chữa bệnh tại Broken Arrow và yêu cầu anh đến dự cũng với bà. Thế là anh ta đến.
Lúc đó anh ta vẫn chưa là cơ-đốc nhân, và sự chữa lành thiên thượng thật là điều mới mẻ đối với anh ta. Tôi đã giảng dậy chính những điều này về đức tin, và sau khi dậy dỗ, chúng tôi đặt tay lên người ta để được lành bệnh. Bà mẹ của anh cũng muốn anh lên phía trước để được đặt tay cầu nguyện, nhưng anh ta nói, “Không, con không lên đâu. Chuyện được ai đó đặt tay lên hay không đối với con chẳng có công dụng gì. Con đã hiểu điều ông ta dậy. Con chỉ cần tin thôi. Con tin con nhận. Con đã tin rằng con đã nhận được sự chữa lành. Con không hiểu hết mọi điều diễn ra ở đây, nhưng con đã hiểu điều này. Con đã nhận thức được điều đó, con đã nhận được sự chữa lành!”
Anh ta về và lại đến với các bác sĩ. Họ xét nghiệm anh ta và bảo anh quay lại sau đó vài tháng để kiểm tra. Một năm sau anh mới quay lại. Các bác sĩ nói: “Chúng tôi không hiểu nổi. Đôi khi khối u có thể thuyên giảm đi. Nhưng khối u này hoàn toàn biến mất. Không cần phải quay lại đây nữa đâu. Đơn giản là hãy quên nó đi.”
Anh gọi điện cho bà mẹ để báo cáo tin tức tốt lành. Cho đến thời điểm đó thì anh cũng đã dâng đời sống mình cho Chúa. Bà mẹ của anh nói, “Hãy nhớ này, Jê-sus đã làm điều đó cho con. Jê-sus là Đấng Chữa bệnh cho con đó.”. “Vâng”, anh đáp, “và con còn nói cho mẹ biết một điều khác nữa. Ngài cũng là Cứu Chúa của con!”
Bà ta mới sung sướng làm sao khi nghe thấy điều đó! Nhiều năm sau, anh ta vẫn sống, vẫn còn đủ tứ chi của mình, và tài trợ cho công vụ của chúng tôi. Bà mẹ có lần còn viết thư kể với chúng tôi là có lần anh gọi điện đường dài về cho mẹ và truyền giảng về đức tin cho bà suốt gần một tiếng đồng hồ. Bà phải cố gắng lắng mới khiến anh bỏ điện thoại xuống!
Cảm tạ Chúa vì Lời của Ngài! Chúa Jê-sus đã nói: “Ta nói cùng các ngươi, mọi điều các ngươi xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi.” (Mác 11:24) Nếu bạn cần sự chữa bênh ngày hôm nay, hãy tin rằng bạn tiếp nhận nó, từ gót chân cho đến đỉnh đầu. Hãy tin rằng bạn tiếp nhận sự lành bệnh, hoặc là tiền bạc, hoặc bất cứ điều gì khác nữa mà Chúa có nói trong Lời Ngài là chúng thuộc về bạn, trong khi bạn cầu xin để được nó. Hãy tin Lời Chúa hơn là những cảm giác của mình. Sau đó hãy lớn tiếng tuyên bố rằng bạn đã có điều bạn cầu xin. Khi đó bạn sẽ có nó!
(dịch từ tiếng Anh, báo Word Of Faith số tháng 5 năm 2000. Người dịch: L.H.Oanh)