Bài 52
XƯNG NHẬN DANH CHÚA
LỜI GIỚI THIỆU:
Ma-thi-ơ 10:32, 33 “Bởi đó, ai xưng ta ra trước mặt thiên hạ thì ta cũng sẽ xưng họ ra trước mặt Cha ta ở trên trời, còn ai chối ta trước mặt thiên hạ thì ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha ta ở trên trời.”
Rô-ma 10:9 “Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại thì ngươi sẽ được cứu.”
Có thể làm một tín đồ bí mật không? (tức là người không công khai xưng nhận Chúa Cứu thế). Vâng, rõ ràng là trong một thời gian ngắn có người đã làm như thế. Trong Giăng 19:38 Giô-sép người A-ri-ma-thê, là một tín đồ bí mật. Nhưng về sau ông đã công khai xưng nhận Đấng Christ khi ông đến xin chôn xác Chúa. Nhưng không thể nào cứ làm tín đồ bí mật mãi vì Kinh Thánh dạy rõ trong Ma-thi-ơ 10:32,33 và Rô-ma 10:9.
Đây là hai phương diện trong sự cứu rỗi:
1. Tin trong lòng tức là việc tiếp nhận Chúa Jêsus làm Chúa Cứu thế của mình.
2. Miệng xưng Chúa Jêsus Christ là Chúa.
Người trộm cướp trên thập tự giá xưng nhận Chúa Jêsus là Chúa. Lu-ca 23:42 “Lạy Chúa, khi Ngài về Nước Trời xin hãy nhớ đến tôi.”
Phao-lô trên đường đi Đa-mách đã xưng “Lạy Chúa, Chúa là ai? (Công vụ 9:5).
1 Cô-rinh-tô 12:3 “Nếu không cảm Đức Thánh Linh, cũng chẳng ai xưng Đức Chúa Jêsus là Chúa.”
I. SỰ CẦN THIẾT CỦA VIỆC MIỆNG XƯNG CHÚA RA :
1. Chúng ta cần phải xưng nhận Chúa Jêsus ra bằng môi miệng bởi vì chính Đấng Christ truyền lịnh đó (Ma-thi-ơ 10:32,33).
2. Đây là nguồn giúp đỡ và sức mạnh trong đời sống cá nhân của chúng ta. Trong việc xưng nhận Đấng Christ ra thường thường ơn phước lớn nhất là niềm vui trong chính lòng ta.
Điều nầy tăng cường đức tin ta và ban cho ta sự can đảm lớn lao hơn để hầu việc Chúa.
Một Cơ đốc nhân biết làm chứng cho Chúa sẽ ít khi bỏ Chúa. Nói cách khác, nhiều người bội đạo đã khởi đầu sự thất bại của mình vì không dám công khai xưng nhận Chúa.
3. Sự xưng nhận Đấng Christ đem lại niềm vui thực sự cho người tin Chúa. Niềm vui đến do việc vâng lời Chúa. Bài làm chứng về Chúa lần đầu của người tin Chúa là dịp tiện vui mừng lớn nhất của người đó.
4. Việc xưng nhận Đấng Christ giải quyết nhiều nan đề. Những người khác biết bạn là ai, và bạn đang sống vì ai, họ sẽ kính trọng bạn thêm. Thế gian sẽ coi khinh một tín đồ Đấng Christ yếu đuối, hèn nhát và bí mật.
Sự cám dỗ đến nơi thế tục giải trí sẽ bị giới hạn và sự mời gọi đến các hoạt động hầu việc Chúa trong Hội thánh sẽ gia tăng. Việc đó sẽ tự động đặt bạn vào một nhóm người khác.
5. Bởi vì những gì Đấng Christ đã làm cho bạn. Nếu có ai đã làm cho bạn một việc tốt đẹp, bạn sẽ thích nói cho mọi người biết. Chẳng hạn ai đó cứu bạn khỏi chết, bạn há không ca tụng người đó sao? Chúng ta đã được Chúa Cứu thế cứu chuộc khỏi sự trầm luân trong bể tội, ta há không cho mọi người biết tin mừng đó sao?
II. NHỮNG PHƯƠNG PHÁP XƯNG NHẬN DANH CHÚA :
1. Công khai trong buổi nhóm họp của Hội thánh hoặc buổi cầu nguyện chung.
2. Chỗ riêng tư với các bạn bè, bà con, láng giềng trong cuộc thường đàm hằng ngày.
3. Xưng nhận Đấng Christ cách công khai trong lễ báp -têm, trong việc tương giao với một Hội thánh.
4. Xưng nhận Đấng Christ trong việc gia nhập một Hội thánh thật thiêng liêng và tích cực.
5. Xưng nhận Đấng Christ trong việc thường xuyên tham dự giờ nhóm của Hội thánh và giờ tiệc thánh. Có lẽ điều khó khăn nhất nhưng chính yếu nhất là đơn giản kể lại lời chứng của mình cho bạn bè, bà con và người xa lạ khác.
III. SỰ THƯỜNG XUYÊN XƯNG NHẬN DANH CHÚA :
Suốt đời chỉ cần một lần công khai xưng nhận Danh Chúa là đủ hay không? Không, đó là việc mà chúng ta phải thường xuyên lập đi lập lại. Đời sống người tín đồ Cơ đốc không chịu xưng nhận Danh Chúa sẽ đói khổ và chết dần chết mòn.
Giê-rê-mi 20:9 “Nếu tôi nói: Tôi sẽ chẳng nói đến Ngài nữa, tôi sẽ chẳng nhơn danh Ngài mà nói nữa thì trong lòng tôi như lửa đốt cháy, bọc kín trong xương tôi và tôi mệt mỏi vì nín lặng không kiệu được nữa.”
Đây là kinh nghiệm của Mọi người tín đồ thật của Đấng Christ khi họ có giới hạn lời chứng của mình. Một tia lửa không thể che giấu,nó tự tỏ mình ra. Một Cơ đốc nhân phải thường xưng nhận Danh Chúa ra.
IV. CHÚNG TA PHẢI LÀM CHỨNG CHO AI?
Công vụ 1:8 “Nhưng khi Thánh Linh giáng trên các ngươi thì các ngươi sẽ nhận lãnh quyền phép, và làm chứng về Ta tại thành Giê-ru-sa-lem xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất.”
Các tín đồ phải làm chứng về Chúa cho hết thảy mọi người. Giê-ru-sa-lem là quê hương, Giu-đê là tỉnh lỵ. Sa-ma-ri là nước láng giềng và rồi các dân ngoại khác.
Công vụ 5:20 “Hãy đi, chường mặt nơi đền thờ mà rao giảng cho dân chúng mọi lời nầy của sự sống.”
Trách nhiệm chính của chúng ta là làm chứng với các bà con, bạn bè của chúng ta. Rồi về sau, vòng ảnh hưởng của chúng ta sẽ lan rộng và chúng ta sẽ đến với càng nhiều người càng hơn nữa.
V. PHẢI NÓI GÌ KHI XƯNG NHẬN DANH CHÚA :
Xưng nhận Danh Chúa là làm chứng về sự kiện một người nào đó là Cơ đốc nhân.
Một chứng nhân là người biết một cài gì đó.
Làm chứng không nhứt thiết phải giảng một bài giảng, nhưng là kể lại câu chuyện đơn giản, về những sự kiện thực mà chúng ta được biết.
Sự hiểu biết của một chứng nhân phải là lời chứng xác định, cá nhân chứ không phải là nghe đồn hay tưởng tượng. Đó phải là một cái gì đã ảnh hưởng đến một trong ngũ quan của người làm chứng (nghe, cảm, nếm, thấy, rờ).
1. Một chứng nhân phải là người được cứu.
2. Hãy kể lại những sự kiện đơn giản về sự qui đạo của bạn và sự đổi thay trong đời sống của bạn.
3. Hãy kể lại những lời cầu nguyện của bạn đã được Chúa trả lời . Thi thiên 50:15 “Hãy kêu cầu Ta trong ngày hoạn nạn, Ta sẽ giải cứu ngươi và ngươi sẽ tôn vinh Ta.”
4. Hãy kể lại thể nào Đấng Christ đã làm bạn hoàn toàn thỏa mãn. Nếu bạn nói: ” Tôi đã được cứu và thực sự sung sướng vì Chúa Jêsus đã cất đi tội lỗi của tôi rồi.” Dân chúng sẽ lắng nghe lời chứng thành thật của bạn. Đừng bao giờ nói rằng bạn sung sướng trong khi bạn tỏ ra bên ngoài như một người khổ đến chết.
5. Hãy kể lại sự đắc thắng của bản thân bạn trên tội lỗi và các sự cám dỗ. Điều nầy sẽ hấp dẫn người ta và họ sẽ tôn vinh Chúa Cứu thế vì Ngài đã ban cho bạn sự đắc thắng đó. Dĩ nhiên, đời sống cá nhân của bạn sẽ trong sạch trước khi bạn làm chứng điều nầy.
6. Hãy kể lại những câu Kinh thánh đắc ý, ham thích của bạn, về thể nào Chúa phán với bạn qua khúc Kinh thánh bạn đọc sáng nay trong giờ tình nguyện.
7. Hãy trao lại cho các bạn bè về Phúc âm của Đấng Christ. Hãy nói về cuộc đời trọn vẹn của Đấng Christ, về sự chết, sự chôn, sự phục sinh, sự thăng thiên, sự tái lâm và sự phán xét tương lai của Ngài.
VI. CÁC TRỞ NGẠI CHO VIỆC XƯNG NHẬN DANH CHÚA :
1. Sợ người: Sợ lời chống đối, sợ dự luận, sợ người ta.
– 2 Ti-mô-thê 1:7 “Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tinh thần nhút nhát, nhưng là tình yêu và quyền phép… .”
– I Giăng 4:18 “Quyết chẳng có điều sợ hãi trong sự yêu thương nhưng sự yêu thương trọn vẹn ném bỏ sự sợ hãi.”
– Phi-líp 4:13 “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” kể cả việc làm chứng.
2. Hổ thẹn:
– 2 Ti-mô-thê 1:8 “Vậy con chớ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta cũng đừng lấy sự ta vì Ngài ở tù làm xấu hổ, nhưng hãy cậy quyền phép Đức Chúa Trời mà chịu khổ với Tin lành.”
3. Đời sống bất khiết :
Sợ lời chứng của mình không phù hợp với đời sống của mình. Hãy làm lại từ đầu. Hãy xưng tội với Chúa theo I Giăng 1:9 và xin Chúa ban cho bạn sự khởi đầu tươi mới lại với Ngài. Sự công khai thừa nhận thất bại là một khởi điểm rất tốt cho một đời sống tận hiến cho Chúa.
VII. NGUY HIỂM CỦA VIỆC KHÔNG LÀM CHỨNG :
Ê-xê-chi-ên 33:8 “Khi Ta phán cùng kẻ dữ rằng: Hỡi kẻ dữ, mầy chắc sẽ chết, nếu ngươi không răn bảo để cho kẻ dữ xây bỏ đường lối xấu của nó thì kẻ dữ ấy sẽ chết trong sự gian ác mình, nhưng ta sẽ đổi máu nó nơi tay ngươi.”
Đây là lời cảnh cáo nghiêm trọng cho những tín đồ im lặng về Chúa. Chúng ta không nhất thiết chịu trách nhiệm về các thành quả của việc làm chứng. Nếu tội nhân không chấp nhận lời chứng của ta thì đó là trách nhiệm của họ.
KẾT LUẬN:
Bạn đã xưng Danh Chúa Jêsus làm Chúa Cứu thế của bạn chưa? Khải 2:10.
Bạn có làm chứng về Chúa cho bà con, bạn bè của bạn chưa?