Không Có Sự Sống Lại Thì Không Có Ý Nghĩa
Không có lý nào chờ đợi người ta từ bỏ quyển sách thánh của họ và tiếp nhận quyển sách thánh của bạn, nếu như Đức Chúa Trời của quyển sách bạn không thể chứng minh được là Ngài khác với chúa trời của quyển sách họ.
Không có lý nào chờ đợi Đức Chúa Trời sẽ chữa lành người bệnh, nếu không có quyền năng sự sống lại còn trội hơi mọi tật bệnh.
Không có lý nào chờ đợi cuộc sống của người ta sẽ thay đổi, nếu điều khẳng định rằng Jê-sus hằng sống đến để sống trong họ là giả dối.
Tất cả các tôn giáo đều đề ra những tiêu chuẩn luân lý và quy tắc kiềm chế bản thân, nhưng chỉ có Jê-sus đã chịu hiến dâng Mình để được sống trong chúng ta và ban cho chúng ta nội lực để làm được những điều đúng đắn.
Một nhà tiên tri đã chết thì không có năng lực, nhưng nếu sự sống lại đã xảy ra, thì nó là bằng chứng về Đức Chúa Trời không nhìn thấy được đã ở trong một thân thể, và thấu hiểu được chúng ta.
Sự sống lại nói về điều gì?
Nó nói về sự sống sau cái chết.
Nó nói rằng Jê-sus đã được lòng Đấng Tạo hoá.
Nó nói về tương lai chúng ta trong sự sống mới.Đó là nền tảng của đức tin chúng ta.
Những chân lý tuyệt đối
Mỗi một người vô thần trong thế gian đều bám vào ý tưởng cho rằng không có các chân lý tuyệt đối. Đa số các đại học tổng hợp trong thế gian dạy người ta tin rằng không có các chân lý tuyệt đối, nhưng họ sẽ phải ngạc nhiên vô cùng khi rời khỏi căn nhà nhỏ bé bằng xác thịt là thân thể của mình mà họ đang sống trong đó.
Khi chúng ta tiếp nhận một chân lý tuyệt đối là có Đức Chúa Trời thì điều đó sẽ dẫn chúng ta đến với những chân lý tuyệt đối khác. Như Phao-lô đã nói: nếu không có sự sống lại thì hãy ăn, uống và vui chơi vì ngày mai chúng ta sẽ chết, và mọi ý tưởng của anh và của tôi về tương lai cũng tốt như nhau.
Khi chúng ta biết là có Đức Chúa Trời, thì chúng ta có thể nói với sự tin tưởng hoàn toàn rằng Đức Chúa Trời có một chương trình. Đấng Tạo hoá có một chương trình cho tạo vật của mình. Ngài rất khôn ngoan.
Chúng ta cũng có thể nói với sự tin tưởng hoàn toàn rằng chương trình của Ngài luôn hành động. Có đôi lúc cảm tưởng như nó không hành động, nhưng Ngài nhìn với tầm nhìn lớn, và Ngài làm mọi sự cho sự vinh hiển của Mình, thậm chí ngay khi tuần vừa rồi bạn chỉ thấy ma quỉ hoạt động bên cạnh mình. Đức Chúa Trời có một câu trả lời hoàn chỉnh cho chúng ta, và cuối cùng sẽ là chiến thắng. Ngài đã chép cho chúng ta quyển sách để mỗi một người trong chúng ta biết được cuối cùng mọi việc sẽ ra như thế nào.
Điều thứ tư, mà chúng ta có thể biết được với lòng tin tuyệt đối, đó là chương trình của Ngài có tính đến bạn. Ngài không thờ ơ với bạn. Ngài sử dụng chúng ta để đạt đến mục đích của Mình. Chúng ta là cộng tác viên trong chương trình của Ngài. Chúng ta làm việc cùng nhau để hoàn tất chương trình vĩ đại cứu chuộc và phục hồi con người về trạng thái mà Đức Chúa Trời muốn thấy họ từ thuở ban đầu.
Duy nhất có một lần Đức Chúa Trời không sử dụng con người trực tiếp vào thực hiện chương trình của Mình – đó là trong quá trình tạo hoá. Nhưng từ khi đó đến nay chúng ta đã xuất hiện, và Đức Chúa Trời xử dụng đức tin, lời cầu nguyện và sự bền bỉ của con người để hoàn thành ý muốn của Mình.
Hoặc là bạn, hoặc là không ai cả.
“Cứ để cho các giáo sĩ chăm lo về thế gian. Cứ để cho các mục sư chăm lo về Hội thánh. Cứ để cho ai đó rao giảng về Chúa, vì tôi không được kêu gọi làm việc đó.” Nhiều người suy nghĩ như vậy, nhưng Đức Chúa Trời không nghĩ như vậy. Công việc Vĩ đại nhất Ngài đã để dành cho bạn và tôi: trở thành sứ giả mang Tin lành của Ngài. Ngài không dành việc này cho các thiên sứ, Ngài không bảo Jê-sus quay lại và làm cho xong công việc này. Không ai có thể làm công việc mà bạn đã được kêu gọi làm. Không ai có thể chia sẻ điều mà bạn phải chia sẻ. Đức Chúa Trời không có phương án dự trữ.
Ngài đã giao Tin lành vào tay bạn, và nếu bạn không mang nó đến cho mọi người, thì sứ mạng của chúng ta sẽ thất bại. Chúng ta là Thân thể của Đấng Christ, và Jê-sus không thể làm được gì trên đất mà không có Thân thể của Mình.
Có hai điều cần thiết để cho một con người cảm thấy mình là thành đạt. Thứ nhất, anh ta phải cảm thấy mình được an toàn, và thứ hai, anh ta phải cảm thấy giá trị của mình. Sự an toàn của chúng ta phụ thuộc vào mối quan hệ của chúng ta với Jê-sus. Ngài đã ban cho chúng ta sự bình an. Giá trị của chúng ta phụ thuộc vào cách mà chúng ta tác động lên thế gian. Chúng ta thay đổi đời sống như thế nào? Mục đích đời đời của sự chúng ta còn ở trên đất này là gì?
Khi chúng ta nhận thức ra được rằng có những con người mà Đức Chúa Trời đã chuẩn bị để chúng ta nói với họ về Chúa, và mỗi một con người đều đáng giá đối với Ngài, thì chúng ta cảm thấy giá trị của mình. Những gì chúng ta làm sẽ ảnh hưởng đến đời đời.
(Trích sách “Vàng của Đức Chúa Trời” ghi lời T.L. Osborn truyền giảng tại Liên-xô cũ. Ảnh – truyền giáo ở Kazakhstan 3-2007)