Câu chuyện của admin #3:
Một cụ già 79 tuổi bị mờ mắt được chữa lành!
(Ngày 2 tháng 4 năm 2011)
Đây là người thứ nhì mà Chúa Jesus chữa lành cho đôi mắt được thấy đường trở lại khi tôi bắr đầu tập cầu nguyện. Chính tôi rất kinh ngạc về việc chữa lành lạ lùng nầy đã xảy ra trước mắt tôi. Thật tôi cảm thấy mình rất xấu hổ trước sự yếu đức tin của mình trong sự chữa lành nầy. Nhưng Hallelujah, Chúa biết hết sự yếu đuối bất toàn của tôi và dạy tôi một bài học rất quí giá mà hôm nay Ngài muốn tôi phải chia sẻ cho quý độc giả trên toàn thế giới để biết thêm về Ngài qua những lời tường thuật của tôi dưới đây:
Ông cụ nầy là chồng của bà bạn là người được Chúa Jesus chữa lành bệnh đau đầu gối và bà có thể chơi bowling trở lại được mà tôi đã kể trong bài trước (Tôi có ghi vào sổ bà được Chúa Jesus chữa lành ngày 2 tháng 3 năm 2011). Khoảng một tuần sau khi bà được lành bệnh bà gọi điện thoại cho tôi và mời tôi lại nhà bà chơi để cầu Chúa chữa lành cho ông chồng của bà. Với đôi mắt già yếu ông không thấy đường phải chống gậy mò mẫm như người đi trong đêm tối mặt dù ông đang đi giữa ban ngày. Ban đầu tôi nghe bà nói những lời đó tôi hoảng sợ. Tôi viện cớ nầy cớ nọ là nhà bà rất xa từ nhà tôi phải lái xe đi hai tiếng rưỡi đồng hồ mới tới được, nào là tôi rất bận rộn phải đi làm v.v.
Với một đức tin lớn, bà cứ liên tục yêu cầu tôi cũng đến giúp cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho chồng bà để ông thấy đường, giúp cho bà đở phải hầu hạ ông hằng ngày. Tôi vẫn làm lơ không chú tâm cho lắm về vấn đề nầy vì tôi thấy chuyện nầy rất khó đối với tôi là một dược sĩ, và tôi cũng suy nghĩ theo một đức tin còn non nớt yếu đuối của tôi. Nhưng Chúa chúng ta thật là tuyệt vời. Mặc dù chúng ta không thành tín với Ngài nhưng ngài vẫn là Đấng thành tín và đầy tình yêu thương! Hallelujah!
Vài ngày sau đó tôi có chuyện gấp phải lái xe đi xuống sắp xếp công việc gần nơi nhà bà bạn nầy cho đến khoảng 5 giờ chiều mới xong công việc. Nếu tôi lái xe về phải mất hai tiếng rưỡi đồng hồ mới về đến nhà. Tôi nghe tiếng Chúa bảo phải đi đến nhà bà bạn cầu xin sự chữa lành cho ông chồng bà chỉ cách nơi đó chừng 30 phút lái xe và cũng thuận đường đi về nhà nữa, không đi về hướng ngược chiều đâu mà e ngại. Tôi do dự và tự nghĩ rằng nhà bà nầy ở khu không an ninh. Khu nầy khét tiếng là có nhiều người bắn nhau và giết người cách vô cớ. Vả lại trời đang tối rồi tôi cũng mệt nhoài cần phải đi về nhà sớm để nghỉ ngơi ngày mai phải đi làm việc nữa chớ. Rồi trong xe còn có đứa con đòi đi về nhà sớm vì đi công chuyện xong nó cũng mệt nhoài. Nhưng hôm đó tôi quyết định nghe theo lời Chúa bảo phải đi đến nhà bà bạn nầy vì tôi có nghe tiếng Chúa nói nhỏ nhẹ bên tai tôi rằng Ngài sẽ chữa lành đôi mắt cho ông.
Tôi vâng lời Chúa lái xe đi đến nhà bà bạn, nhưng trên đường ma quỷ kéo tôi đi lạc đường mất hết 20 phút. Lúc đó tôi muốn lái xe đi về nhà luôn nhưng tôi vâng lời Chúa phải quay lại đi đến nhà bà bạn. Khi đến nhà bà là đúng 6 giờ chiều. Tôi e ngại trong sự chữa lành nầy và cứ ngồi nói chuyện nầy nọ mãi không dám vào đề cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho ông cụ nầy. Rốt cuộc nhìn lại đồng hồ thấy 7:30 PM. Tôi hốt hoảng vì mình đã làm mất hết một tiếng rưởi đồng hồ cách vô cớ. Tôi toan tính trước khi ra về sẽ cầu xin qua loa để trả nợ cho xong lời hứa với Chúa và với bà bạn, và nghĩ rằng nếu Chúa không chữa lành cho đôi mắt của ông cụ mình cũng không mắc cỡ vì mình đã lên xe và đi về nhà rồi. Hai ông bà sẽ không cười mình được vì mình không còn ở đó nữa để họ cười mình. Tôi đứng dậy bắt đầu từ giã hai ông bà và nói rằng trời đã tối tôi phải đi về và tôi sẽ cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho đôi mắt ông trước khi đi về. Tôi bảo ông nhắm mắt lại lấy tay trái để lên trên đôi mắt, tay phải nắm tay tôi để tôi cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho đôi mắt ông. Tôi cầu xin ngắn gọn như sau: “TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS CON ĐỨC CHÚA TRỜI HẰNG SỐNG, XIN CHA CHỮA LÀNH CHO ĐÔI MẮT ÔNG CỤ THẤY ĐƯỜNG TRỞ LẠI NHƯ HỒI CÒN THANH NIÊN. TÀ LINH NÀO LÀM CHO ÔNG MỜ MẮT PHẢI ĐI RA KHỎI THÂN THỂ ÔNG VÀ ĐI XUỐNG NƠI VỰC SÂU TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS AMEN!” Ngay lúc đó, tôi nghe trong tai tôi Chúa phán: “xong rồi“. Lạ lùng thay, tôi bảo ông cụ mở mắt ra xem có thấy được không? Ông trả lời với tôi rằng: “Tôi thấy Bà”. Tôi hỏi ông thấy rõ không? Ông trả lời: ”Hồi nãy tôi không thấy Bà mà bây giờ tôi thấy Bà rất rõ ràng.” Wow! Hallelujah! Chúng tôi ba người rất vui mừng không thể tả hết vì ông chồng bà nầy được sáng mắt trở lại như xưa. Bà bạn tôi nói để bà thử xem ông thấy đường như thế nào? Bà bảo ông đi vào trong phòng ngủ tự lấy thuốc uống một mình xem có được không? Ông bèn đứng dậy đi một mình rất lẹ làng không vịnh một cái bàn hay một cái ghế nào trong nhà và vào lấy thuốc tự uống được một mình. Tôi và bà bạn vẫn đợi ông chồng bà trở lại nhưng khoảng 5-10 phút không thấy ông đi ra. Bà bạn nói lớn lên: ”Ông làm gì trong đó mà lâu thế?” Ông nói lớn tiếng trả lời rằng: ”Tôi lấy tờ báo đọc thử và tôi đã đọc được xong một bài báo mà từ trước tới giờ chưa đọc được. Tôi đã được Chúa Jesus chữa lành!” Chúng tôi cả ba người rất kinh ngạc và vui mừng không xiết kể. Ngay sau đó chúng tôi hát Hallelujah! Hallelujah! ca ngợi Danh Ngài.
Tôi kiếu từ gia đình và trở về nhà mà trong lòng vừa vui mừng vừa e thẹn với lòng mình vì Chúa có dạy cho tôi một bài học. Ngài là Đấng chữa lành chớ đâu phải tôi chữa lành được đâu mà mắc cỡ. Phải dạn dĩ ra đi nhơn Danh Chúa Jesus giữa nơi công cộng và kêu đến Danh của Ngài thì Ngài sẽ làm nhiều việc lớn và khó nữa. Ngài là Đấng không để Danh Ngài bị ai khinh dể đâu. Đây là một bài học rất quí giá đối với tôi vì tôi đã e ngại và sợ rằng nếu Ngài không chữa lành thì tôi mắc cỡ. Tôi cám ơn Chúa Jesus vì Ngài là Đấng sống và không có điều gì mà Ngài làm không được. Hy vọng rằng bài học nầy của tôi sẽ giúp các đọc giả được tăng thêm đức tin của mình nơi Danh của Chúa Jesus là Đấng chữa lành. Amen!