NGÔN TỪ
Lời nói là một trong những điều quan trọng nhất trong cuộc sống của chúng ta. Chúa Giêsu nói: “Vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra.” (Mt 12:34). Điều này cho thấy rằng những lời nói thể hiện tấm lòng của một con người, chúng cho thấy những gì nói dối trong tấm lòng của một con người. Nếu một con người không mở miệng, không dễ dàng cho chúng ta để biết tấm lòng anh. Tuy nhiên, ngay sau khi anh ấy mở miệng, tấm lòng của anh được vạch trần. Nếu một con người không nói, không có ai biết linh của anh.
Sau khi anh nói, tuy nhiên, những người khác sẽ chạm vào linh của anh qua lời nói của anh, họ sẽ biết tình trạng của anh trước mặt Chúa. Chúng ta có thể phán xét một người bằng những lời anh nói.
Do đó, một tín hữu phải rất cẩn thận với lời nói của anh. Anh phải học cách nói những lời thích hợp. Trong Kinh Thánh, có bốn hoặc năm chỗ cho chúng ta biết làm thế nào để nói năng. Chúng ta hãy xem xét từng điểm một.
Những Lời Nói Dối
Đầu tiên, chúng ta phải không nói dối. Giăng 8:44 nói, “Các ngươi ra từ cha các ngươi là Ma quỉ, và các ngươi muốn làm theo tư dục của cha các ngươi. Từ ban đầu nó là kẻ giết người, chẳng đứng trong lẽ thật, vì trong nó không có lẽ thật đâu. Khi nó nói dối, thì tự mình nó nói, vì nó vốn là kẻ nói dối, cũng là cha của sự “. Khi Satan nói một lời nói dối, hắn ta nói ra những tài sản riêng của mình, vì hắn ta là một kẻ nói dối. Hắn không học những lời nói dối của mình từ những người khác. Hắn là cha đẻ của những lời nói dối. Satan làm hư hỏng cõi sáng tạo của Đức Chúa Trời trong vườn địa đàng với những lời nói dối. Hắn phải nói dối để lật đổ công việc của Đức Chúa Trời. Nói dối là một tội lỗi phổ biến hơn so với bất kỳ tội lỗi nào khác. Càng có nhiều người nói dối thì càng có những người ở dưới bàn tay của Satan.
Ngay sau khi con người được Đức Chúa Trời cứu, bài học đầu tiên anh nên học tập là từ chối bất kỳ lời nói dối nào. Anh nên bỏ các ngôn từ không chính xác, các lời nói thêm hoặc thiếu sự thật và các lời dối trá cố ý hoặc vô ý. Các lời nói dối không nên được tìm thấy trong một người con của Đức Chúa Trời. Nếu lời nói dối vẫn còn, có nghĩa là anh ta dành cho Satan lập trường duy trì sự bấu víu của hắn.
Nếu một con người chưa bao giờ học từ chối những lời nói dối, anh ta sẽ không nhận ra anh thường xuyên nói dối như thế nào. Một người càng cố gắng từ chối những lời nói dối, anh ta sẽ nhận ra rằng anh chỉ đơn giản là một người nói dối, thậm chí cả tấm lòng mình nghiêng về phía sự nói dối. Có nhiều lời nói dối trong thế giới này hơn chúng ta có thể nghĩ đến, và có nhiều lời nói dối trong chúng ta hơn chúng ta mong đợi. Nếu chúng ta chưa bao giờ học tập từ chối những lời nói dối, chúng ta sẽ không biết có bao nhiêu lời nói dối ở đó. Nhưng một khi chúng ta giải quyết sự từ chối những lời nói dối, chúng ta học biết có bao nhiêu nói dối trong chúng ta. Thật tiếc rằng trong số các con cái Đức Chúa Trời, rất nhiều lời nói dối vẫn còn tồn tại!
Lời của Chúa là rõ ràng và nghiêm trọng–Satan là cha đẻ của những người nói dối. Nói cách khác, tất cả những người nói dối là những đứa con của Satan. Đó là một điều đáng thương khi con cái của Đức Chúa Trời cho phép hạt giống nói dối của Satan cứ ở lại trong họ! Anh chị em ơi, chúng ta không nên là tín hữu trong nhiều năm và chưa bao giờ quyết định xử lý với những lời nói dối của chúng ta. Sự xử lý như vậy là quá chậm trễ. Ngay sau khi một con người tin trong Chúa, anh phải học tập ăn nói chính xác.
Có nhiều loại nói dối, một số là hiển nhiên, trong khi những lời khác không có vẻ như nói dối tất cả. Tuy nhiên, trong thực tế, chúng vẫn là nói dối. Một số ví dụ có thể được nhìn thấy trong những điều sau đây:
Hai Lưỡi
Hai lưỡi (1 Tim 3:8) là cách nói về một cái gì đó trong một tình cảnh và nói cái gì khác trong một hoàn cảnh khác. “Các chấp sự cũng vậy, phải đoan trang, chớ hai lưỡi”. Nói một cái gì đó đúng với một người và không không nói điều tương tự như vậy cho người khác. Đó là chuyển đổi giữa có và thay đổi không thể đoán trước được. Kiểu nói này là nói dối.
Phát biểu theo tình cảm của mình
Nhiều người không nói theo sự thật hoặc theo sự kiện. Thay vào đó, họ nói theo sở thích và sự không thích của họ, họ nói theo tình cảm của họ. Nếu họ thích một cái gì đó, họ nói một cách nào đó. Nếu họ thích một người, họ nói một cách nào đó, nhưng nếu họ ghét điều gì đó hoặc một vài người, họ nói một cách khác. Điều này là nói theo tình cảm của chúng ta chứ không theo thực tế. Cách nói năng này cũng là nói dối. Chúng ta phải nhận ra rằng chúng ta không nên nói theo cảm xúc của chúng ta, nhưng theo thực tế. Chúng ta không nên nói theo tình cảm của chúng ta. Một cơ đốc nhân nên học cách kiểm soát tình cảm của mình đến mức mà anh sẽ không nói chuyện theo ý muốn hoặc trí tưởng tượng của mình. Những lời của nhiều người không phản ánh sự thật, chúng phản ánh trí tưởng tượng của họ. Khi họ mong muốn một chị em nào đó nên làm tốt, họ nói cho người khác rằng cô ấy tốt là dường nào. Khi họ nghĩ rằng một người anh em nào đó sắp sa ngã, họ nói cho người khác rằng anh ấy xấu xa là thế nào. Trên thực tế, người mà họ nói là tốt không nhất thiết là tốt, và người họ nói là xấu không nhất thiết là xấu. Lời nói của họ được dựa trên trí tưởng tượng của họ chứ không dựa trên thực tế. Con người thường nói những gì mà anh hy vọng nhìn thấy và những gì anh tưởng tượng là đúng, lời nói của anh không phản ánh tình trạng thực sự của vấn đề. Chúng ta phải học xử lý với loại ăn nói này.
Thêm những suy nghĩ riêng của mình vào
Nhiều lời nói bị bóp méo lớn lao sau khi chúng thông qua một vài cái miệng. Một lời nói có thể vượt qua từ một con người đến người khác và sau đó đến người thứ ba và tiếp tục. Ba hoặc bốn cái miệng sẽ biến lời nói thành một cái gì đó hoàn toàn khác với những gì hồi ban đầu. Điều này bởi vì tất cả mọi người muốn thêm những suy nghĩ riêng của mình vào. Khi một người thêm vào một chút và người khác thêm nhiều hơn một chút, cuối cùng toàn bộ lời trở nên méo mó hoàn toàn. Khi một người truyền đạt một cái gì đó cho người khác và không phát biểu theo sự kiện, thêm một số suy nghĩ của mình vào khi nói, anh đang nói dối. Vì vậy, khi chúng ta báo cáo một cái gì đó, chúng ta phải học nói trước mặt Chúa theo sự thật và không thêm suy nghĩ của chúng ta vào. Nếu chúng ta muốn nói những suy nghĩ của chúng ta, chúng ta nên làm rõ rằng đây là ý kiến của chúng ta. Chúng ta nên tách ý kiến của chúng ta khỏi các sự kiện và không kết hợp chúng lại với nhau. Nếu không, chúng ta đang nói dối.
Nếu bạn muốn thử nghiệm một tấm lòng của anh em trước mặt Chúa, tất cả những gì bạn phải làm là nói cho anh ta một cái gì đó và yêu cầu anh truyền nó đi. Bạn có thể dễ dàng tìm thấy tấm lòng anh ấy như thế nào trước mặt Chúa. Một người kính sợ Chúa, người đã học được bài học, và người đã được Chúa xử lý sẽ coi việc nói là một điều lớn lao. Anh ấy sẽ không dám nói bừa bãi hoặc truyền đi những thứ đó cách khinh suất. Anh sẽ luôn cố gắng nói cách chính xác.
Một người đã không bao giờ được Chúa xử lý và người chưa bao giờ bị xử lý kỷ luật sẽ truyền đi những lời nói cách nhiệt tình. Cái cách anh ấy chuyển tiếp lời nói sẽ phơi bày anh như là một người khiếm nhã, vô ích, và không trung thực. Khi anh chuyển lời nói xung quanh, anh nói thêm lời của mình và nói nhiều điều không có nói. Loại người này không bao giờ có thể rao giảng Lời Chúa được. Anh ta không thể nghiên cứu Kinh Thánh cách đúng đắn, bởi vì Lời của Đức Chúa Trời là chính xác đến một chấm một nét cuối cùng (Ma-thi-ơ 5:18). Một người bất cẩn chắc chắn sẽ tạo ra những sai lầm liên quan đến Lời của Đức Chúa Trời.
Những Sự Phóng Đại
Một sự nói dối phổ biến là sự phóng đại. Cường điệu được thể hiện với số lượng không chính xác hoặc trong việc sử dụng các từ ngữ phóng đại hoặc những diễn tả không đúng sự thật. Đây là những lời nói dối. Đôi khi một người thích phóng đại những sai lầm của người khác. Một người có thể sai lầm ba mươi phần trăm, nhưng những người phóng đại sẽ nói năm mươi phần trăm. Đồng thời những người này cố gắng tối đa để nói chuyện nhẹ nhàng về lỗi lầm của mình. Đây cũng là nói dối.
Sau khi một con người được cứu, cách nói năng của anh phải được Chúa xử lý nghiêm khắc trước khi anh có thể trở thành một người chân thực. Hãy để tôi nói một lời mạnh mẽ cho tất cả các bạn: Một con người phải từ chối nói dối một lần nữa và một lần nữa. Mỗi khi có những ngôn từ không chính xác, anh phải từ chối chúng. Anh ta có thể cần từ chối chúng trong 3 đến 5 năm trước anh khi có thể là một người chân thực. Một con người bất cẩn trong ngôn từ của mình anh không thể chân thực. Một lỗi lầm phổ biến với nhiều người là những lời nói dối của họ, họ nói những lời không chính xác. Một người không cần học nói dối. Ngay sau khi một đứa trẻ biết nói, cậu ta nói dối. Con người khôn ngoan và ngu ngốc như nhau khi nói dối, sự khác biệt duy nhất là một số có nhiều khéo léo khi nói dối, trong khi những người khác không khéo léo nói dối. Tuy nhiên, dù có hoặc không có kỹ năng, họ nói dối như nhau. Vì nói dối là quá phổ biến, chúng ta phải học xử lý với nó. Bất cứ khi nào có một lời nói dối hoặc chúng ta chạm vào một linh nói dối, chúng ta nên ý thức về nó.
Ngôn Từ Vô Ích
Thứ hai, chúng ta không thể nói những lời vô ích. Ma-thi-ơ 12:35-37 nói, ” Người thiện do chứa thiện (kho tàng tốt) mà phát ra điều thiện, kẻ ác do chứa ác (kho tàng ác) mà phát ra điều ác. Ta nói cùng các ngươi, mọi lời tầm phào mà người ta nói ra đều phải khai trình trong ngày xét đoán. Vì bởi lời nói mà ngươi được xưng nghĩa, cũng bởi lời nói mà ngươi bị định tội.” Trong câu 33, Chúa Giêsu nói, ” Hoặc cho là cây tốt thì trái cũng tốt, hoặc cho là cây xấu thì trái cũng xấu; vì xem trái thì biết cây”. Sau cây này, Ngài mô tả cách con người nói.
Điều này chứng minh rằng trái cây được nói đây không phải là hành vi của con người, nhưng lời nói của anh. Nếu trái tốt, chứng minh cây tốt, và nếu quả xấu, chứng minh cây xấu. Nếu một con người tốt, lời nói của anh chắc chắn sẽ tốt, và nếu một con người xấu, lời nói của anh chắc chắn sẽ ác. Một số người tán gẫu, chỉ trích, vu khống, và phá hại những người khác bằng lời nói của họ trong nhiều ngày dài. Họ nói ra tất cả các loại điều ô uế, bẩn thỉu, và cái ác. Điều này rõ ràng chứng minh cây thì xấu.
Nếu con cái của Đức Chúa Trời có lỗi lầm như vậy trong bản thân mình, họ không thể giúp đỡ người khác đắc thắng những lỗi lầm tương tự. Nếu một số anh chị em lúc nào cũng làm lây lan những điều không lành mạnh, những thứ bẩn thỉu, hoặc điều tội lỗi, không có cần phải hỏi những điều đó đúng hay sai, sự lây lan tự nó rất là ô uế. Lời của con người là trái cây của anh. Người ta không thể tìm thấy một con người với một tấm lòng tinh khiết làm lây lan những thứ bẩn thỉu. Cũng như không thể tìm thấy một con người với một tấm lòng yêu thương lây lan sự ghen ghét. Trái chứng tỏ cây. Đây không phải là một vấn đề đúng hay sai. Một người có thể nói sự thật, sự thật rõ ràng, nhưng trước hết sự thật không nên phát ra từ miệng của anh. Các sự kiện có thể là đúng, nhưng chúng không phải là ngôn từ mà một người nên nói. Vấn đề không phải là liệu một cái gì đó là đúng hay sai, nhưng người có nên hoặc không nên nói nó. Có thể không phải là một lời nói dối, nó có thể là một thực tế, nhưng khi nó là một lời vô ích, hư không, chúng ta không nên nói nó, và chúng ta không cần phải nói nó.
Chúa nói: ” Ta nói cùng các ngươi, mọi lời tầm phào mà người ta nói ra đều phải khai trình trong ngày xét đoán.” (câu 36). Anh chị em ơi, ngôn từ vô ích được một cơ đốc nhân nói, không chỉ một lần khi họ nói, chúng sẽ được lặp đi lặp lại một lần nữa và một lần thứ hai. Hôm nay bạn có thể nói một cái gì đó bừa bãi. Nhưng một ngày kia, bạn sẽ phải nói điều tương tự một lần nữa trước tòa án. Khi bạn nói nó lần thứ hai, bạn sẽ được biện minh hay bị kết án theo lời nói của bạn. Do đó, con cái của Đức Chúa Trời nên học cách kính sợ Chúa và từ chối tất cả các ngôn từ không chính xác và vô ích. Một lời không gây dựng bản thân hoặc những người khác, không nên được nói ra.
Một con người đã có được Chúa xử lý hay không bởi có thể được nhìn thấy từ những lời anh nói. Những người đã được Đức Chúa Trời xử lý thì có môi miệng được kiểm tra. Những người nói dối và nói những lời vô ích, cẩu thả, ích hữu dụng cho Chúa. Điều duy nhất họ có thể làm là chờ đợi sự xét đoán hầu đến. Những người nói những lời bẩn thỉu chắc chắn là bẩn thỉu trong bản thân mình.
Những người nói lời hư hoại chắc chắn là hư hoại trong bản thân mình. Loại ngôn từ bạn nói chứng minh bạn là loại người nào. Một, nói lên một cây bằng quả của nó, và một là, nói lên một con người bằng lời nói của anh ta. Từ ngày chúng ta được cứu, chúng ta nên học tập để được Chúa xử lý trong cách ăn nói của chúng ta.
Những Lời Ác Độc
Thứ ba, chúng ta không thể nói những lời ác. I Peter 3:9-12 nói, ” Đừng lấy ác trả ác, hoặc lấy mắng nhiếc trả mắng nhiếc; trái lại, phải chúc phước, cũng vì điều đó mà anh em được gọi để thừa thọ hạnh phước. Vì “Ai muốn yêu sự sống, Thấy ngày lành, Khá giữ lưỡi khỏi lời ác,Môi khỏi nói quỉ quyệt; Phải lánh điều ác, làm điều thiện, Tìm sự hoà bình mà đuổi theo. Vì mắt của Chúa đoái trông người công nghĩa,Tai Ngài lắng nghe lời cầu nguyện của họ;Nhưng mặt Chúa nghịch lại với kẻ làm điều ác “.
Có một loại ngôn từ mà không nên ra từ miệng của một cơ đốc nhân—những lời ác độc. Lời ác là gì? Chúng mắng nhiếc và rủa sả. Con cái của Đức Chúa Trời không thể lấy điều ác trả lại cái ác hoặc lấy lăng mạ trả cho lăng mạ. Nhiều người nói rằng, “vì họ nói điều này với tôi, tôi có thể nói y như vậy.” Loài người quan tâm đến những người nói điều gì đó đầu tiên, nhưng Chúa hỏi hoặc bạn đã có nói nó hay không. Bạn có thể nói, “Tất cả mọi người đều nói điều đó. Há tôi không thể cũng nói như vậy sao.” Hãy nhớ rằng bạn không thể lấy ác trả ác, lấy lăng mạ trả lăng mạ. Không phải là một vấn đề ai là người lên tiếng trước, nhưng vấn đề bạn có nói hay không. Bạn phải kiểm soát tính nóng giận của bạn trước khi bạn có thể kiểm soát lời nói của bạn. Nếu bạn không kiểm soát tính khí của bạn, nhiều lời độc ác sẽ tuôn ra. Khi con cái của Đức Chúa Trời trở nên lỏng lẻo, họ nói những lời lăng mạ. Nếu chúng ta nói những lời lăng mạ, chúng ta sẽ không tôn vinh Đức Chúa Trời, chúng ta cũng không nhận được bất kỳ phước lành nào từ Ngài.
Kiềm chế lưỡi của chúng ta
Gia-cơ chương 3 đặc biệt chạm vào vấn đề nói năng của chúng ta. Chúng ta hãy đọc câu 1 đến câu 12.
“Hỡi anh em tôi, chớ có nhiều người làm thầy, vì biết rằng chúng ta phải chịu xét đoán càng nghiêm hơn. 2 Vì chúng ta thảy đều vấp váp nhiều điều. Nếu có ai không vấp váp trong lời nói, ấy là người trọn vẹn, cũng có thể hãm cầm cả thân thể nữa. 3 Chúng ta tra hàm thiếc vào miệng ngựa để nó phục mình, thì mới sai khiến cả thân thể nó được. 4 Kìa, những chiếc tàu lớn mấy và bị gió mạnh đưa đẩy mặc dầu, một bánh lái rất nhỏ cũng đủ cạy bát nó tuỳ ý người cầm lái muốn. 5 Cũng vậy, lưỡi là một quan thể nhỏ mà khoe khoang được những việc lớn. Kìa, một chút lửa cũng khiến đốt được rừng lớn là dường nào.6 Lưỡi cũng là lửa, một thế giới tội ác ở giữa các quan thể chúng ta, làm ô uế cả thân thể, nhen đốt bánh xe thiên tánh, còn nó thì đã chịu lửa địa ngục nung đốt. 7 Hết thảy loài thú vật, chim chóc, sâu bọ, loài dưới biển, đều chế phục được, và cũng đã bị loài người chế phục rồi; 8 nhưng lưỡi không ai có thể chế phục được, nó là một vật ác không ngừng, đầy dẫy hơi độc giết chết. 9 Bởi lưỡi chúng ta chúc tụng Chúa là Cha, và cũng bởi nó chúng ta nguyền rủa loài người, là loài được dựng nên theo hình tượng Đức Chúa Trời. 10 Đồng một lỗ miệng mà ra cả sự chúc tụng lẫn sự nguyền rủa. Hỡi anh em tôi, không nên như vậy. 11 Suối kia đồng một mạch há lại phun ra cả nước ngọt lẫn nước đắng sao? 12 Hỡi anh em tôi, cây vả há có thể ra trái ô-li-ve, hoặc cây nho ra trái vả được chăng? Nước mặn cũng không có thể ra nước ngọt được.”
Chúng ta sẽ làm nổi bật một vài điều trong số những câu này. Câu 2 nói, ” Vì chúng ta thảy đều vấp váp nhiều điều. Nếu có ai không vấp váp trong lời nói, ấy là người trọn vẹn, cũng có thể hãm cầm cả thân thể nữa..” Nếu một con người không có thể kiềm chế lời nói của anh, anh không có thể kiềm chế chính mình. Để xem một con người có hay không tự kiểm soát như là một loại trái cây của Thánh Linh, tất cả điều một người phải làm là xem liệu anh có được kiểm soát trong nói của mình không. Đối với cơ đốc nhân, tự kiểm soát có nghĩa là có thể kiểm soát chính mình. Khả năng kiểm soát bản thân mình là một bông trái của Đức Linh. Ga-la-ti 5 cho chúng ta thấy rằng tự kiểm soát là một loại quả của Đức Linh. James 3 cho chúng ta thấy rằng sự biểu hiện rõ ràng nhất của loại quả nầy của Đức Linh là trong cách nói năng của chúng ta. Nếu một con người có thể kiểm soát lưỡi của mình, anh ta sẽ có thể kiểm soát toàn bộ thân thể của mình. Những người nói năng bừa bãi phải sống một cuộc sống bừa bãi. Những người nói năng cách mất trật tự, chắc chắn sống một cuộc sống mất trật tự. Những người không cẩn thận với nói của họ, chắc chắn không cẩn thận với các quan năng của thân thể họ. Hoặc một con người có hay không có thể kiềm chế toàn bộ thân thể của anh, có thể được nhìn thấy từ cách anh kiềm chế lưỡi của mình.
Anh chị em ơi, nếu chúng ta muốn Đức Chúa Trời thương xót chúng ta và chạm vào chúng ta, chúng ta phải xử lý với lời nói của chúng ta. Nếu Đức Chúa Trời có thể xử lý với lời nói của chúng ta, Ngài có thể xử lý với toàn bản thể chúng ta. Với một số người, lời nói của họ là trung tâm của bản thể họ, lời nói của họ là xương sống của họ, chỗ trũng của đùi (bắp vế) họ. Để cho Đức Chúa Trời xử lý những người đó, trước tiên Ngài phải xử lý với lời nói của họ. Nhiều người đã không được Chúa xử lý đúng đắn vì lời nói của họ chưa bao giờ được xử lý. Không có gì vạch trần một con người hơn lời nói của người đó. Khi một con người mở miệng nói, toàn bản thể của anh được phơi bày. Hoặc một người có thể kiềm chế mình hay không có thể được nhìn thấy từ cách anh kiềm chế lưỡi của mình.
Câu 3 sử dụng dây cương như là một minh họa, trong khi câu 4 sử dụng bánh lái như một minh họa. Cái lưỡi của con người giống như một dây cương, nó cũng giống như lái. Nó là một cái gì đó rất nhỏ, nhưng nó có thể ảnh hưởng rất lớn. Câu 5 nói rằng một ngọn lửa nhỏ có thể đốt cháy một khu rừng, sau đó câu 6 nói, ” Lưỡi cũng là lửa, một thế giới tội ác ở giữa các quan thể chúng ta, làm ô uế cả thân thể, nhen đốt bánh xe thiên tánh (tiến trình cuộc sống), còn nó thì đã chịu lửa địa ngục (gehema) nung đốt “
Lưỡi là một thế giới riêng của mình, một thế giới của mọi sự bất nghĩa. Nhiều người đã không được xử lý trong vấn đề của lưỡi, và lưỡi mang họ vào một thế giới của mọi điều bất nghĩa, chúng làm lan tràn sự chết ở khắp mọi nơi và châm ngòi làm bốc cháy ngọn lửa của Gehenna (hồ lửa). Có một từ ngữ rất mạnh mẽ ở đây: lưỡi có thể thiết lập tiến trình của cuộc sống trên lửa. Điều này có nghĩa là nó có thể sản xuất nhiều hoạt động của xác thịt. Xác thịt của con người, nổi giận, và tức giận đều có thể được bốc cháy bởi lưỡi. Lưỡi có thể làm bốc cháy ngọn lửa của Gehenna. Nhiều điều ác được khuấy động lên thông qua một lời nói, một lời nói như vậy thực sự là từ Gehenna.
Lưỡi là một ngọn lửa và một thế giới bất chính. Nếu chúng ta muốn tự cứu mình khỏi nhược điểm trong lời nói của chúng ta, chúng ta phải tìm cách kiềm chế lời nói của chúng ta. Những người mở miệng thường không tránh khỏi việc sai lầm. Nhiều câu châm ngôn cứ khuyên con người hãy thận trọng với lời nói của họ. Thật là ngu ngốc khi nói nhiều. Một con người càng ngu ngốc, anh càng nói nhiều hơn. Nhưng một con người càng học được các bài học của mình trước mặt Chúa, anh trở nên cẩn thận hơn và anh ít nói.
Câu 7 và 8 cho chúng ta biết rằng mọi tạo vật có thể được thuần hóa, nhưng không ai có thể chế ngự cái lưỡi, nó là một cái ác bồn chồn, đầy chất độc chết người. Chúng ta phải nhận ra rằng thật ngu ngốc dường nào nếu không kiềm chế cái lưỡi của chúng ta.
Câu 9 đến 12 nói rằng chúng ta không thể chúc tán Chúa và nguyền rủa những con người mà Ngài đã tạo ra với cùng một cái lưỡi. Chúng ta không thể chúc phước và nguyền rũa cùng một lúc. Một dòng suối không thể phun ra nước ngọt ngào và nước cay đắng cùng một miệng. Một cây vả không có thể sản xuất trái ô liu, và một cây nho không thể sản xuất trái vả. Nước mặn không thể sản xuất nước ngọt. Một loại cây cối nào thì mang loại trái cây đó. Một loại suối thì tuôn ra một loại nước. Những người mà Đức Chúa Trời sử dụng chắc chắn sẽ phun ra ra nước ngọt mà sẽ không có bất kỳ vị đắng nào. Con đường cứu độ của Đức Chúa Trời là đặt một dòng suối mới trong chúng ta. Ngài đang cứu chúng ta bằng cách làm cho chúng ta thành một cây cối mới. Nếu chúng ta là một cây vả, chúng ta chắc chắn sẽ không sản xuất trái ô liu, và nếu chúng ta là một cây nho, chúng ta chắc chắn sẽ không sản xuất trái vả. Một khi Đức Chúa Trời đặt sự sống mới trong chúng ta, chúng ta sẽ tự phát phun ra ra nước ngọt.
Lắng nghe những lời nói của người khác
Chúng ta không chỉ phải chú ý cách nói năng nói của chúng ta mà còn chú ý cách lắng nghe của chúng ta nữa. Nếu các anh chị em biết cách lắng nghe, họ sẽ loại bỏ nhiều cách nói năng không đúng. Nhiều từ ngữ không phù hợp đang tuôn chạy tràn lan vì nhiều người thích lắng nghe chúng. Miễn là có những người thích những điều này, chúng sẽ tìm được một lối thoát. Có rất nhiều lời nói ô nhiễm, ác độc, nói xấu, gây chia rẽ, hai lưỡi, vì có những người muốn nghe những lời này. Tấm lòng của con người là ác, quanh co, và ô uế. Miễn là có những người muốn nghe những điều này, sẽ có những người nói những điều này. Nếu chúng ta, là con cái Đức Chúa Trời, muốn biết loại từ ngữ chúng ta có thể hoặc không thể nói, đầu tiên chúng ta nên biết các loại ngôn từ mà chúng ta nên và không nên nghe. Chúng ta không thể làm cho đôi tai của chúng ta có thể thành một cái thùng rác và cho phép những điều ô uế được đổ ầm vào chúng ta. Chúng ta phải từ chối những lời ô uế, bất khiết, hư hoại và không cho phép chúng cư trú trong chúng ta.
Anh chị em ơi, nếu bạn nghe thấy bất kỳ sự nói năng nào không đúng dắn, bạn không nên để nó làm phân tâm, thay vào đó bạn nên nói, “Tôi không muốn nghe!” Nếu bạn làm điều này, bạn sẽ ngăn chặn nhiều tội lỗi và giúp đỡ được nhiều người. Một số người có sự tham muốn lắng nghe những điều này. Điều này làm cho những lời này gia tăng càng nhiều hơn và nhiều hơn nữa, và nhiều người hơn và nhiều hơn nữa sẽ quan tâm tới chúng. Anh chị em ơi, khi ai đó nói một số ngôn từ không phù hợp, bạn nên âm thầm bước ra, điều đó sẽ giết quan tâm của người ấy trong việc tiếp tục nói, hoặc bạn nói cho anh ta một cách rõ ràng rằng những lời nói đó đều bất xứng cho một cơ đốc nhân, mà có thể ngăn chặn anh ta ngay lập tức. Nhiều ngôn từ giống như lửa từ Gehenna, người ta phải dập tắt chúng ngay giây phút chúng bắt đầu cháy, trước khi chúng bắt đầu lan rộng. Khi nhiều rắc rối phát sinh, những người đã nói chịu phần lớn trách nhiệm, trong khi những người nghe chịu một phần nhỏ trách nhiệm. Con người ham muốn những lời vô ích, anh thèm khát những điều kỳ lạ. Nếu chúng ta có thể từ bỏ ham muốn này, chúng ta sẽ dập tắt nhiều đám cháy từ Gehenna.
Khi ai đó nói điều gì xấu xa, chúng ta nên nói, “xin lỗi, là một cơ đốc nhân, tôi không thể nghe loại nói năng này.” Một khi chúng ta tiếp lấy thế đứng theo cách này, chúng ta sẽ chận đứng những lời này. Nếu chúng ta chăm chú lắng nghe trong khi những người khác đang nói chuyện rất nhiệt tình về một số điều nào đó, hy vọng rằng họ nói nhiều hơn, đến nỗi chúng ta có thể nghe nhiều hơn, chúng ta không dập tắt ngọn lửa, thay vào đó, chúng ta cho thêm dầu vào lửa. Chúng ta đang làm ngọn lửa cháy mạnh hơn.
Thánh Vịnh 38:13-14 nói, ” Nhưng tôi như kẻ điếc, không nghe chi, Như người câm, không mở miệng.14 Tôi đã trở nên như người không nghe, Như người chẳng có lời đối lại ở trong miệng mình.” Nhiều người phải ứng xử như người điếc. Khi những người khác nói những lời không đúng đắn, chúng ta nên giống như người điếc, không nghe gì. Nhiều lần chúng ta phải học tập trở nên điếc, và bỏ qua những lời này. Lời nói là một sự cám dỗ lớn lao, và chúng ta phải học tập đắc thắng chúng. Nếu chúng ta lắng nghe ngôn từ ô uế và vô ích ít hơn, chúng ta sẽ phạm tội ít hơn và tránh được nhiều rắc rối.
Anh chị em ơi, chúng ta phải được xử lý kỷ luật trong lời nói của chúng ta, chúng ta phải học tập cách nói chuyện, và chúng ta phải học cách lắng nghe. Chúng ta phải biết kính sợ Đức Chúa Trời trong các vấn đề lời nói của chúng ta. Đây là một vấn đề lớn và một bài học rất đặc biệt. Chúng ta nên học bài học này đúng cách. Đây không phải là một cái gì đó mà đi kèm với giá rẻ, chúng ta phải đưa ra nhiều nỗ lực trước khi chúng ta có thể xây dựng một thói quen nói năng chính xác. Nói chính xác không dễ dàng. Ngay khi chúng ta trợt ra một chút, lời nói của chúng ta phạm sai lầm và động cơ của chúng ta đổi chiều. Đôi khi chúng ta có thể đúng trong những điều chúng ta nói, nhưng động cơ của chúng ta là đánh lừa người khác. Điều này là nói dối. Vì vậy, chúng ta phải chú ý đến vấn đề này và nỗ lực đáng kể trong việc đối phó với vấn đề này.
Chúng ta cần loại cầu nguyện: ” Chúa ơi, xin bảo vệ lưỡi của tôi để tôi sẽ không nói năng bừa bãi” Có lẽ chúng ta nên thêm một lời khác: “Hỡi Đức Chúa Trời, bảo vệ đôi tai của tôi để tôi sẽ không lắng nghe cách bất cẩn”. Chúng ta phải từ chối tất cả các loại trái cây bại hoại. Chúng ta không nên dành bất cứ cơ hội nào cho mùi hôi thối lây lan ngộ độc. Chúng ta không nên cho phép cái lưỡi đem chúng ta vào sự buông lung, sự bất kỉnh và nổi loạn. Xin Chúa thương xót chúng ta để chúng ta học cách nói chuyện cũng như lắng nghe.
Watchman Nee