NHỮNG TƯỚNG LÃNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Chương Sáu: John G. Lake
Tôi nói với họ [những nhà khoa học]: ‘Thưa quý vị, tôi muốn quý vị nhìn thấy một điều nữa. Hãy đi đến bệnh viện và mang về đây một người đang bị bệnh viêm xương. Hãy lấy dụng cụ của quý vị và gắn nó vào chân của người đó. Hãy chừa chỗ đủ để tay tôi để vào chân của người đó. Quý vị có thể gắn luôn hai bên chân.’
“Khi dụng cụ đã xong, tôi đặt tay vào ống quyển của người đó và cầu nguyện như Mẹ Etter cầu nguyện: không cầu nguyện lạ thường, nhưng là tiếng kêu cầu của lòng tôi đối với Chúa. Tôi thưa: ‘Chúa ơi, xin hãy hủy phá căn bệnh độc ác này bởi quyền năng của Ngài. Xin hãy để Thánh Linh Chúa vận hành và sống động trong người này’.
“Sau đó tôi hỏi: ‘Quý vị ơi, điều gì đang xảy ra?’ ‘Họ đáp: Mọi tế bào đều đang đáp ứng.’”1
Nếu có một người nào từng bước đi trong sự mặc khải của “Chúa trong con người” thì đó chính là John G. Lake. Một người có mục đích, khải tượng, năng lực và phẩm chất, mục tiêu duy nhất của ông trong cuộc sống là mang lại sự đầy trọn của Chúa cho mọi người.
Ông thường nói rằng bí quyết quyền năng của thiên đàng không phải ở trong việc làm, nhưng ở trong chính con người đó. Ông tin rằng những Cơ Đốc Nhân được đầy dẫy Thánh Linh sẽ vui thích chức vụ giống như Chúa Giê-xu đã vui thích khi Ngài sống trên đất này, và thực tại đó chỉ có thể được hoàn tất bởi việc nhìn thấy chính mình như cách Chúa nhìn thấy họ.
BÓNG CỦA SỰ CHẾT
John Graham Lake đã sống cuộc đời của mình và hoàn thành chức vụ trên đất với sự hiểu biết thuộc linh này.
Ông sinh ngày 18 tháng Ba năm 1870 tại Ontario, Canada. Là một trong mười sáu người con, ông cùng gia đình dời đến Sault Sainte Marie, Michigan khi còn là một cậu bé.
Lần đầu Lake nghe giảng về Phúc Âm trong một buổi nhóm Cứu Thế Quân khi cậu mười sáu tuổi, và ngay sau đó, cậu đã dâng cuộc đời mình cho Chúa. Dù cậu đã sống cuộc đời trong sạch về mặt đạo đức, tấm lòng của cậu vẫn bị xáo trộn cho đến khi cậu xin Chúa cứu mình. Nói về việc gặp gỡ Chúa của mình, về sau Lake đã viết:
“Tôi đã dâng mình cho Chúa. Ánh sáng thiên đàng chiếu vào linh hồn tôi, và tôi đứng dậy khỏi chỗ quỳ gối của mình, và tôi biết mình là con của Chúa.”2
Ba mẹ của Lake là những người mạnh mẽ, hoạt bát và được phước với sức khỏe tuyệt vời. Nhưng linh yếu đuối và sự chết đã chế ngự những người còn lại trong gia đình. Tám thành viên trong gia đình – bốn anh em trai và bốn chị em gái – đã qua đời vì bệnh tật. Lake đã viết: “Trong 32 năm, một số thành viên trong gia đình chúng tôi đều bị bệnh.” Thời thơ ấu của cậu đầy ắp ký ức về “bệnh tật, bác sĩ, y tá, bệnh viện, xe tang, lễ tang, nghĩa địa và bia mộ; một gia đình đau buồn; một người mẹ tan nát cõi lòng và một người cha kiệt sức vì đau buồn, tranh chiến để quên đi những nỗi buồn của quá khứ để có thể giúp đỡ những thành viên còn đang sống của gia đình là những người cần tình yêu thương và sự chăm sóc của họ.”3
“KHOA HỌC SAI” — THÁI ĐỘ ĐÚNG
Là một thiếu niên, Lake rất quan tâm đến nghệ thuật khoa học và điều trị bệnh. Cậu thích môn hóa học và thích thực hành với những dụng cụ và trang thiết bị khoa học. Thậm chí cậu đã học một khóa về dược, nhưng về sau đã ngừng theo đuổi ngành y.
Lake rất tỉ mỉ trong những nghiên cứu của mình về khoa học lẫn các vấn đề thuộc linh. Cậu tra cứu Kinh Thánh không ngừng nghỉ, một mặt không chỉ để hiểu, nhưng cũng để chứng minh tính chính xác của nó trong đời sống hằng ngày. Kết quả là Lake đã bước đi, đã nói và thở trong dòng chảy sự sống phục sinh của Chúa.
Năm 1890, khi Lake 20 tuổi, một người tín hữu nông dân đã dạy cậu về sự nên thánh. Sự mặc khải đó xuyên qua tấm lòng của cậu và chính thức được xem là công tác hoàn thiện của Chúa trong cuộc đời của cậu. Bàn về sự mặc khải này, Lake đã nói:
“Tôi sẽ không ngừng ca ngợi Chúa rằng Ngài đã bày tỏ cho tôi biết chiều sâu… trong quyền năng huyết báu của Chúa Giê-xu. Một sự xức dầu tuyệt vời của Thánh Linh ở trên đời sống tôi.”4
Một năm sau, năm 1891, Lake dời đến Chicago, và được nhận vào một trường chức vụ của Giám Lý. Tháng Mười năm đó, cậu được bổ nhiệm đến một Hội Thánh ở Peshtigo, Wisconsin, nhưng cậu từ chối chức mục sư. Cậu cũng quyết định rời khỏi trường Giám Lý và chuyển đến Harvey, Illinois, là nơi cậu thành lập một tờ báo địa phương tên The Harvey Citizen. Trong lúc sống ở Harvey, cậu đã gặp người vợ tương lai của mình tên là Jennie Stevens ở Newberry, Michigan.
ÂN TỨ CỦA “JENNIE”
Jennie là người hoàn hảo cho John Lake. Cô có khiếu hài hước tinh tế, phán đoán sắc sảo, đức tin mạnh mẽ nơi Chúa, và một sự nhạy bén thuộc linh sâu sắc. Hai người yêu thương nhau tha thiết và họ kết hôn vào ngày 5 tháng Hai năm 1893 tại Millington, Illinois. Chúa đã ban phước cho cặp vợ chồng này với một sự hiệp một tuyệt diệu trong Thánh Linh, và bảy đứa con.
Một trong những chức vụ quan trọng nhất của Jennie đối với chồng của cô là sự cầu nguyện và cầu thay. Có nhiều lần trong đời sống hôn nhân của họ mà cả hai người đều được thúc giục trong tâm linh khi người kia đang gặp nan đề. Lake rất trân trọng lời khuyên và sự giúp đỡ của vợ mình.
Nhưng hai năm ngắn ngủi trong hôn nhân tuyệt vời của Lake, bệnh tật đã xen vào gia đình họ. Jennie được chẩn đoán là cô mắc bệnh lao và bệnh tim. Nhịp tim bất thường của cô khiến cô rơi vào tình trạng bất tỉnh, và đôi khi Lake tìm thấy cô ngất trên sàn nhà hay nằm trên giường.
Để chống lại điều này, cô được bác sĩ tang liều thuốc kích thích mạnh hơn nhằm cố kiểm soát nhịp tim của cô, và cuối cùng bị buộc phải dùng những viên thuốc có chứa nitroglycerin. Vì tất cả những mục đích thực tế này, tất cả những điều này đã khiến cô thực sự bị tàn phế.
Sau cùng, theo lời đề nghị của bác sĩ, Lake đã chuyển gia đình trẻ của mình trở lại Sault Saint Marie, Michigan, nơi mà ông tiếp tục bước vào công việc kinh doanh bất động sản. Nhưng tình trạng của Jennie tiếp tục xấu đi cho đến năm 1898 khi các bác sĩ bảo rằng họ không thể cứu chữa cho cô.
HÃY XEM NGUỒN GỐC!
Bây giờ, Lake đang gặp khủng hoảng trong cuộc sống mình. Ngay lúc này, quyền năng của Chúa ở đâu? Cả gia đình của anh đều bị tổn hại bởi bệnh tật. Người anh của Lake đã bị tàn phế vì xuất huyết nội trong hai mươi hai năm. Người chị ba mươi bốn tuổi của anh đang bị ung thư vú. Một người chị khác đã từng hấp hối vì căn bệnh về máu. Và bây giờ, Jennie, người yêu dấu nhất của anh, lại đang cận kề với cái chết.
Nhưng Lake đã kinh nghiệm quyền năng chữa lành của Chúa trước đây. Anh từng bị hành hạ bởi bệnh thấp khớp trong những năm thơ ấu. Khi cơn đau từ chứng bệnh của cái chân bị vặn vẹo cuối cùng dẫn anh đến chỗ suy sụp, anh đã đi đến Nhà chữa lành của Alexander Dowie ở Chicago. Trong lúc ở đó, một ông lão đã đặt tay trên anh, quyền năng Chúa giáng trên anh và chân của anh đã thẳng lại ngay tức thì.
Những người thân còn lại trong gia đình của Lake bị bệnh giai đoạn cuối cũng được chữa lành trong căn nhà của Dowie nữa. Tiếp theo sự chữa lành của mình, Lake đã mang người em trai bị tàn phế của mình đến nhà Dowie là nơi anh được lành bệnh. Khi họ đặt tay trên người em trai, căn bệnh về máu đã biến mất và cậu ta nhảy ra khỏi chiếc giường bệnh của mình.
Sau đó, cậu đã mang chị gái đang hấp hối vì bệnh ung thư vú của mình đến Chicago. Khi họ đến nơi, cô đã có một vài nghi ngờ lúc đầu, nhưng một khi cô nghe Lời Chúa được rao giảng với quyền năng lớn lao như thế, đức tin của cô đã gia tăng – và cô được chữa lành. Cơn đau của cô đã biến mất ngay tức thì, và phần ung thư đó đã rớt ra khỏi người cô trong vòng vài ngày. Sau đó, những ung thư nhỏ hơn cũng biến mất và Chúa khôi phục phần ngực đã bị cắt của cô.
CHẾT Ư? “TÔI SẼ KHÔNG ĐỂ ĐIỀU ĐÓ XẢY RA!”
Một người chị em khác của anh bệnh rất nặng thậm chí sau khi đã cầu nguyện. Anh cũng dự định đem chị mình đến căn nhà chữa lành, nhưng trước khi anh có thể làm điều đó, anh nhận được một cú điện thoại từ mẹ. Bà bảo với anh rằng người chị đó đang hấp hối, và nếu anh muốn gặp chị mình thì anh phải nhanh lên. Khi Lake đến nơi, chị của anh đã hôn mê, không còn nhịp đập và cả căn phòng đầy những người than khóc. Cảm thương bởi tất cả những điều này, anh nhìn vào đứa con của người chị vẫn đang nằm trên nôi và nghĩ: “Chị không thể chết! Tôi sẽ không để điều đó xảy ra!” Về sau, từ lòng thương xót sâu xa, anh đã viết:
John, ở bên trái trên cùng, cùng với các thành viên còn sống trong gia đình Lake. Tám trong số mười sáu anh chị em của anh đã qua đời vì bệnh tật
“Không có lời nào có thể chuyển đến tấm lòng của người khác tiếng khóc trong lòng tôi và ngọn lửa căm phẫn đối với sự chết và bệnh tật mà Thánh Linh Chúa đã khuấy động trong tôi. Cơn thạnh nộ của Chúa dường như chiếm lấy linh hồn tôi!”
Lake bước đến căn phòng khi lòng anh kêu cầu ai đó có đức tin để giúp đỡ họ. Anh chỉ nghĩ về một người có dạng đức tin này – Dowie. Vì thế anh gửi điện báo đến cho anh với những dòng như sau:
“Chị tôi gần như đã qua đời, nhưng tâm linh tôi sẽ không để chị rời đi. Tôi tin rằng nếu ông cầu nguyện thì Chúa sẽ chữa cho chị ấy.”
Hồi đáp của Dowie được gửi đến:
“Hãy nắm lấy Chúa. Tôi đang cầu nguyện. Cô ấy sẽ sống.”
Khi đọc được lời này, Lake bắt đầu một cuộc tấn công thuộc linh dữ dội với quyền của sự chết, hết sức quở trách nó trong danh Chúa Giê-xu. Chưa đến một giờ thì chị của anh đã hoàn toàn tỉnh lại. Năm ngày sau, cô cùng với gia đình dùng bữa tối Giáng sinh!5
Nhưng đó là lúc trước, còn bây giờ người vợ yêu quý của anh đang đau đớn, và tình trạng của cô ngày càng tệ hơn.
MA QUỶ BỊ PHƠI BÀY
Vào ngày 28 tháng Tư năm 1898, khi những giờ phút cuối cùng của Jennie dường như chỉ còn trong tích tắc, một người bạn đồng lao đã khích lệ Lake đầu phục ý Chúa và chấp nhận cái chết của Jennie. Những lời nói của người đó quá nặng nề, và Lake kiên quyết chống lại. Tuy nhiên, thực tế về cái chết dường như sắp xảy ra.
Trong sự tuyệt vọng vô cùng, Lake ném quyển Kinh Thánh của mình vào mặt lò sưởi, nó rơi xuống sàn nhà và mở ra trong Công vụ 10. Khi anh đi đến để nhặt quyển Kinh Thánh lên, mắt của anh thoáng thấy câu 38: “…thể nào Đức Chúa Trời đã xức dầu cho Đức Chúa Giê-xu người Na-xa-rét bằng Đức Thánh Linh và quyền năng, rồi Ngài đi khắp nơi làm việc nhân đức và chữa lành tất cả những người bị MA QUỶ áp chế, vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài.”
Những lời nói quyền năng này đâm xuyên vào suy nghĩ của anh. “NHỮNG NGƯỜI BỊ MA QUỶ ÁP CHẾ!” Điều đó có nghĩa là Chúa không phải là Đấng gây ra bệnh tật của Jennie, hay bất kỳ bệnh tật nào! Và nếu Lake là con của Chúa qua Đức Chúa Giê-xu Christ thì Chúa ở cùng anh, giống như Ngài đã ở cùng Chúa Giê-xu! Bây giờ, anh biết chắc rằng ma quỷ là kẻ gây ra bệnh tật của Jennie. Chính ma quỷ là kẻ đã cướp người mẹ của các con anh. Chính ma quỷ là kẻ đang hủy hoại cuộc đời của anh!
9:30 SÁNG.
Sau đó, Lake mở ra trong Lu-ca 13:16 và đọc: “Còn bà nầy…, bị SA-TAN TRÓI BUỘC đã mười tám năm, lại không nên mở trói cho bà…?” Bây giờ, sự nhận biết mà anh có không chỉ là việc Sa-tan là tác giả của bệnh tật và sự chết, mà Chúa Giê-xu Christ – qua Lake – có thể mang lại sự chữa lành và giải cứu cho người đau ốm! Qua việc sử dụng anh, Chúa Giê-xu Christ có thể chiến thắng sự giãy chết! Không có sự nghi ngờ nào trong trí mình rằng Chúa Giê-xu đã chết cho sự chữa lành của vợ anh, giống như Ngài đã chết cho tội lỗi của cô ấy. Và anh tin chắc rằng không có điều gì có thể cướp lấy món quà đó của Jennie.
Trong sự dạn dĩ mà chỉ có Đức Thánh Linh mới có thể ban cho, Lake quyết định để Chúa là Đấng nói lời cuối cùng chứ không phải Sa-tan. Anh đi vào phòng ngủ và công bố với thế giới vật chất và thế giới linh rằng vợ anh sẽ được lành chính xác lúc 9:30 sáng!
Sau đó, anh liên hệ với Dowie để báo cho ông điều Chúa sắp sửa làm vào thời điểm đó. Khi đến 9:30, Lake quỳ gối bên cạnh người vợ yêu quý của mình và kêu cầu Đức Chúa Trời hằng sống. Khi anh làm như vậy, quyền năng của Chúa đến trên Jennie và tràn ngập thân thể của cô từ đầu đến chân. Chứng liệt của cô đã tiêu biến, nhịp tim trở lại bình thường, cơn ho của cô đã dứt, hơi thở của cô đều lại, và nhiệt độ của cô cũng trở lại bình thường – ngay tức thì!
Ban đầu, Lake nghe một âm thanh nhỏ ra từ miệng của Jennie. Rồi cô kêu lớn: “Ngợi khen Chúa, em đã lành rồi!” Điều đó hoàn toàn khiến anh giật mình, vì anh chưa từng nghe sức mạnh như thế trong giọng nói của cô đã nhiều năm qua. Sau đó, Jennie vứt chăn ra khỏi giường mình – và đứng dậy – được lành!6 Sự ngợi khen vui mừng khôn xiết đã đến khi cả cô và John đều thờ phượng Chúa!
CÁC TIA CHỚP CỦA CHÚA GIÊ-XU
Không lâu sau, câu chuyện về sự chữa lành của Jennie trở thành tin tức cả nước khiến nhiều người đi từ rất xa để đến thăm gia đình của Lake. Các bài báo khơi dậy sự hiếu kỳ của cả nước và ngay tức thì gia đình Lake được tìm kiếm nhiều trong chức vụ. Hằng ngày, nhiều người đến nhà của họ để xem phép lạ của Chúa và để được cầu nguyện. Nhiều người khác gửi đến những nhu cầu cần cầu nguyện.
Một ngày nọ sau khi cầu nguyện cho một người đàn ông bị một cơn đau sốt, Lake nhận được bức điện tín ghi: “Lake ơi, điều kỳ lạ nhất đã xảy ra. Một giờ sau khi anh đi khỏi, toàn bộ dấu tay của anh đã khắc sâu vào sự phát triển đó khoảng một phần tư inch.”
Về sau, Lake thường nói đến quyền năng như thế trong bài giảng của mình như là các tia chớp của Chúa Giê-xu:
“Bạn nói về điện áp từ thiên đàng và quyền năng của Chúa! Vì sao có tia chớp trong linh hồn của Chúa Giê-xu! Các tia chớp của Chúa Giê-xu chữa lành nhiều người bằng ánh sáng của chúng! Tội lỗi tan biến và bệnh tật chạy xa khi quyền năng của Đức Chúa Trời đến gần!”7
Lake cũng so sánh sự xức dầu của Thánh Linh Chúa với sức mạnh của điện. Giống như những người đã học biết về các quy luật của điện, Lake đã khám phá ra các quy luật của Thánh Linh. Và, như “cột thu lôi”, anh đã đứng lên trong sự kêu gọi của Chúa để truyền điện các thế lực tối tăm và củng cố Thân thể Đấng Christ.
VẬN DỤNG SỨC MẠNH THUỘC LINH
Vào năm 1901, Lake chuyển đến Zion, Illinois để học về sự chữa lành thiên thượng dưới chân của John Alexander Dowie. Ngay lập tức, anh giảng vào buổi tối, nghiên cứu khi nào có thể và làm việc như quản lý trọn thời gian tòa nhà của Dowie suốt cả ngày.
Nhưng vào năm 1904, khi các vấn đề tài chánh đang gia tăng của Dowie bắt đầu lộ diện, Lake quyết định giữ khoảng cách và chuyển đến Chicago. Anh đã đầu tư vào các bất động sản ở Zion khi sống trong thành phố đó, nhưng cổ phần bị sụt giá khiến anh gần như phá sản sau cái chết của Dowie năm 1907. Vì vậy, anh đã mua một chiếc ghế trong Hiệp hội thương mại và ngân hàng ở Chicago. Sang năm sau, anh đã có thể tích lũy hơn 130 ngàn đô-la trong ngân hàng và bất động sản trị giá 90 ngàn đô-la.
Nhận thấy được khả năng của anh, một số giám đốc điều hành kinh doanh nhanh chóng mời Lake thiết lập sự tín nhiệm gồm ba công ty bảo hiểm lớn nhất quốc gia với mức lương bảo đảm 50 ngàn đô một năm. Bây giờ anh là người cố vấn kinh doanh hàng đầu cho các giám đốc điều hành kinh doanh hàng đầu, cũng như kiếm được hàng trăm ngàn đô-la qua tiền hoa hồng.
Bởi những tiêu chuẩn khi bước sang thế kỷ khác, John G. Lake hiện đã tạo dựng được một cơ đồ. Nhưng sự kêu gọi của Chúa bên trong anh vẫn cứ lớn dần. Trong một lúc, anh đã có thể vừa có được sự thành công lớn bên ngoài và vừa tăng trưởng trong Chúa. Anh đã học cách bước đi trong Thánh Linh, trong một cách mà anh mô tả như thế này:
“Tôi rất dễ tách mình ra khỏi dòng chảy của cuộc sống, để trong khi tâm trí và đôi tay của tôi còn liên quan với những công việc thường ngày, tâm linh tôi vẫn giữ thái độ giao thông với Chúa.”8
Một số người nghĩ rằng nếu bạn được kêu gọi vào trong chức vụ, bạn phải rời bỏ công việc thế tục ngay tức thì. Nhưng với trường hợp của Lake thì điều này không đúng. Bằng việc giao thông với Chúa từ trong tâm linh mình, Lake tiếp tục tiến tới với thời điểm hoàn hảo cho chức vụ của mình. Anh không liều lĩnh đi trước Chúa hay khiến gia đình mình chịu khổ. Rồi khi đến đúng thời điểm, anh có thể bán hết mọi thứ, vì họ đã học biết đức tin lớn từ những năm tháng bước đi với Chúa như một doanh nhân.
Lake học biết từ đầu trong sự huấn luyện chức vụ của mình rằng việc “con người” đến trước “công việc”. Anh đã học cách đi theo thời điểm thiên thượng của thiên đàng.
CÁC THỨ TIẾNG VÀTHỜI ĐIỂM CỦA THIÊN ĐÀNG
Trong lúc sống ở Zion, Lake tham dự một buổi nhóm trong nhà tranh tại nhà của người bạn, Fred F. Bosworth. Tom Hezmalhalch đang giảng và cuối buổi nhóm, anh nói với Lake: “Khi tôi đang giảng, Chúa phán với tôi rằng anh và tôi sẽ cùng nhau giảng đạo.” Lake cười vào lời tuyên bố của Hezmalhalch, nhưng không lâu sau ông đã đầu phục theo ý muốn trọn vẹn của Chúa.9
Không lâu sau đó, vào năm 1906, Lake bắt đầu cầu nguyện cho việc báp tem Thánh Linh. Ông tìm kiếm Chúa trong chín tháng rồi sau đó bỏ cuộc vì nghĩ rằng điều này “không dành cho mình”. Một ngày nọ, ông đi cùng Tom Hezmalhalch, bây giờ đã trở thành người bạn thân của ông, để cầu nguyện cho một người phụ nữ bị đau ốm. Khi Lake ngồi bên cạnh giường của cô, ông đã rung lên trong sự khao khát Chúa cách lạ kỳ.
Nhưng Hezmalhalch không biết điều đang xảy ra, và nhờ Lake đặt tay trên người nữ đó. Khi ông làm vậy, tia chớp của Chúa khiến Hezmalhalch hạ gục trên sàn. Anh nói trong lúc đứng dậy: “John ơi, ngợi khen Chúa! Chúa Giê-xu đã báp tem anh trong Đức Thánh Linh!”10
Về sau, Lake viết điều này:
“Khi hiện tượng này đã đi qua, vẻ đẹp của nó vẫn đọng lại trong tâm hồn tôi. Tôi nhận thấy rằng cuộc đời mình đã bắt đầu bày tỏ nhiều ân tứ Thánh Linh. Và tôi nói tiếng lạ bởi quyền năng của Chúa và Chúa tuôn chảy qua tôi với một sức lực mới. Sự chữa lành là một mệnh lệnh năng quyền.”
Lake thường nói các thứ tiếng khác và tin rằng một mức độ tuôn đổ ít hơn có thể không đủ tiêu chuẩn như việc báp tem bằng Đức Thánh Linh;
Lake nói: “Đối với tôi, các thứ tiếng hình thành chức vụ của tôi. Chính sự giao thông đặc biệt với Chúa… bày tỏ với linh hồn tôi về sự thật tôi nói với các bạn ngày qua ngày trong chức vụ.”11
Một lần nữa, việc chờ đợi thời điểm đúng của Chúa rất quan trọng. Sự kêu gọi Chúa dành cho chúng ta đã được thiết lập trước khi chúng ta chào đời. Khi chúng ta lớn lên, chúng ta được mời gọi để nhận biết về điều này. Nhưng chỉ việc “nhận biết” sự kêu gọi của Chúa không có nghĩa đó là “thời điểm” để sự kêu gọi đó được bắt đầu trên đất. Thời điểm thiên thượng cần phải đến trước khi chức vụ trọn thời gian có thể bắt đầu. Vì vậy, đừng nản lòng trong suốt thời gian chuẩn bị của chúng ta. Và đừng so sánh sự kêu gọi của mình với sự kêu gọi của người khác. Mỗi sự kêu gọi đều có thời điểm và chương trình riêng. Sự trung tín của bạn đối với Lời Chúa, cùng với sự dốc lòng sửa soạn thuộc linh sẽ quyết định thời điểm đó.
CHÂU PHI ĐANG GỌI MỜI
Sau khi nhận báp tem trong Thánh Linh, mong ước của Lake để bước vào chức vụ trọn thời gian đã gia tăng. Vì vậy, ông chủ của Lake đã cho phép anh được nghỉ phép ba tháng để đi giảng đạo. Nhưng ông ấy cũng cảnh báo Lake rằng: “cuối ba tháng đó, 50 ngàn đô-la mỗi năm sẽ trông có vẻ là nhiều đối với anh, và anh sẽ không còn muốn hy sinh số tiền đó cho những giấc mơ triển vọng tôn giáo nữa đâu.” Lake cảm ơn ông chủ vì mọi điều ông đã làm cho mình và rời bỏ công việc. Sau đó, khi ba tháng đã trôi qua, anh đã dạn dĩ công bố: “Suốt đời này, với tất cả mọi điều của mình, tôi sẽ công bố và bày tỏ Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ.”12 Anh không bao giờ quay trở lại công việc của mình nữa.
Vào năm 1907, John và Jennie đã vứt bỏ đất đai, tài sản và của cải của họ. Trong sự vận hành lớn của đức tin, họ quyết định hoàn toàn nương cậy nơi Chúa. Bây giờ là lúc để rao giảng.
Trong lúc đang thi hành chức vụ ở một vùng phía bắc của Illinois, Thánh Linh Chúa đã bảo Lake: “Hãy đi đến Indianapolis. Hãy chuẩn bị một chiến dịch mùa đông và một căn phòng lớn. Sau đó, vào mùa xuân, con sẽ đi đến Châu Phi.” Khi anh trở về nhà để kể cho Jennie, cô đã nhận biết kế hoạch này vì Chúa cũng đã phán với cô.
Lake đã gia tăng mối quan tâm lớn với Châu Phi khi đọc về những cuộc thám hiểm của Stanley và Livingstone khi anh còn nhỏ. Khi trở thành một thanh niên, anh bắt đầu kinh nghiệm các khải tượng thuộc linh dường như đặt anh ở Châu Phi nhiều hơn ở Mỹ. Qua Đức Thánh Linh, Lake nhận được sự hiểu biết về địa lý và con người của một vùng đất mà anh chưa từng đến đó. Và bây giờ, giấc mơ đó đang trở thành hiện thực. Chúa đã phán rằng anh sẽ đi đến Châu Phi vào mùa xuân này!
Vì thế, Lake chuyển gia đình mình đến Indianapolis và tham gia cùng người bạn cũ của mình là Tom Hezmalhalch. Họ ở đó trong sáu tháng khi cả hai hình thành một đội thi hành chức vụ mạnh mẽ, dẫn dắt vài trăm người nhận được báp tem Thánh Linh.
Một buổi sáng nọ, Lake cảm thấy được dẫn dắt để bắt đầu một cuộc kiêng ăn. Khi anh tìm kiếm Chúa trong sáu ngày, anh được Chúa bày tỏ rằng từ thời điểm này trở đi anh sẽ bắt đầu đuổi quỷ. Một sự nhận biết đặc biệt để phân biệt và đuổi các tà linh nhanh chóng đi theo, và trong một thời gian ngắn, Lake bắt đầu chuyển vào lãnh vực này với sự chính xác tuyệt vời.
ĐI TRÊN MẶT NƯỚC
Vào tháng Giêng năm 1908, Lake bắt đầu cầu nguyện cho những nhu cầu tài chánh cần thiết cho chuyến đi Châu Phi. Tom cùng tham gia với anh, và họ xác định chuyến đi đó sẽ tốn khoảng 2000 đô-la. Họ đã cầu nguyện được một lúc trong khi Tom đứng dậy và vỗ vào lưng của Lake và nói: “John ơi, đừng cầu nguyện nữa. Chúa phán với tôi rằng bây giờ Ngài sẽ gửi cho chúng ta 2000 đô đó, và nó sẽ đến đây trong bốn ngày nữa.”
Chính xác bốn ngày sau, Tom trở về từ bưu điện và ném bốn cọc tiền 500 đô trên bàn. Tom hét lên: “John, câu trả lời đây này! Chúa đã gửi tiền đến. Chúng ta sẽ sang Châu Phi!”
Như Chúa đã phán, tháng Tư năm 1908, cả đội đã đi đến Châu Phi. Đội đó bao gồm Lake, Jennie, bảy đứa con của họ, Tom và ba người bạn của anh. Một trong những người bạn của Tom đã sống ở Châu Phi 5 năm, có thể nói tiếng Zulu, và có thể phục vụ như một người thông dịch. Họ mua vé của mình nhưng không có tiền thừa dành cho chi phí của chuyến đi. Bây giờ, một người từng là triệu phú trước đây học cách cách tin cậy Chúa hoàn toàn. Anh chỉ còn 1,5 đô-la trong tay.
Và khi Lake vâng lời, Chúa đã cung ứng một cách kỳ diệu cho cả đội. Luật nhập cư của Nam Phi đòi hỏi mỗi gia đình đến phải có ít nhất 125 đô-la, hoặc sẽ không được phép rời khỏi tàu. Và khi họ cho thuyền vào cảng, Lake không có tiền. Vì thế Jennie nhìn anh và nói: “Anh định làm gì?”
Lake đáp: “Anh sẽ sắp hàng với những người khác. Chúng ta đã vâng lời Chúa đến đây rồi. Bây giờ thì tùy thuộc nơi Chúa thôi.”
Khi anh đứng sắp hàng, xem xét để giải thích tình trạng khó xử của mình, một hành khách vỗ vai và gọi anh sang một bên. Người đó hỏi Lake vài câu hỏi, sau đó đưa cho anh tiền làm thủ tục, tổng cộng 200 đô.
Người lạ mặt đó nói: “Tôi cảm thấy được thôi thúc để đưa cho anh số tiền này nhằm giúp đỡ công việc của anh”. Nếu bạn đã nghe tiếng phán của Chúa thì hãy bước ra với đức tin dạn dĩ và dũng cảm. Ngài sẽ luôn có mặt mọi lúc để đáp ứng nhu cầu cho bạn.
MỘT MÁI NHÀ CÁCH XA NHÀ
Gia đình Lake đã cầu nguyện dốc đổ cho một ngôi nhà khi họ đến ohannesburg. Là những giáo sĩ của đức tin, họ không có sự hỗ trợ nào từ ban lãnh đạo Hội Thánh, và không có hệ phái nào chờ đợi để chấp nhận khi họ đến. Tất cả những gì họ có là đức tin nơi Chúa.
Khi họ đến Johannesburg vào tháng Năm năm 1908, họ để ý một người phụ nữ nhỏ bé chạy quanh khu vực bến tàu và nhìn mọi người. Cô là người Mỹ. Khi chạy đến Tom, cô nói: “Anh có phải là một người trong nhóm giáo sĩ người Mỹ không?” và Tom đã trả lời: “Phải”. Người phụ nữ đó nói tiếp: “Nhóm của anh có bao nhiêu người?” Tom đáp: “Bốn”. Nhưng người đó lắc đầu và nói: “Không, anh không phải là gia đình đó. Có người nào khác không?”
Thế là Tom chỉ cô đến gặp Lake. Người phụ nữ đó hỏi: “Gia đình anh có bao nhiêu người?” Lake trả lời: “Vợ tôi, tôi và bảy đứa con của tôi.” Đột nhiên người phụ nữ đó trông có vẻ đầy vui sướng và hét lên: “Anh chính là gia đình đó!” Sau đó, cô tiếp tục giải thích cách Chúa đã hướng dẫn cô gặp con tàu của họ và trên con tàu đó sẽ có một gia đình giáo sĩ người Mỹ gồm hai người lớn và bảy đứa con. Và cô sẽ đưa cho họ một căn nhà.13
Buổi chiều hôm đó, gia đình Lake chuyển đến căn nhà có sẵn đồ đạc ở Johannesburg. Chúa đã cung ứng căn nhà đó như điều họ đã cầu xin. Cô C. L Goodenough, người phụ nữ Mỹ, vẫn cứ là người bạn trung tín trong suốt chức vụ của họ.
CƠN LỐC THUỘC LINH
Nhiều ngày sau khi Lake đến, cánh cửa chức vụ đầu tiên của anh đã được mở ra. Một mục sư Nam Phi phải vắng mặt trong vài tuần và ông đã nhờ Lake giảng ở Hội Thánh mình. Ngay tức thì, anh chấp nhận lời mời đó.
Hơn năm trăm người Zulu tham dự trong buổi nhóm Chúa Nhật đầu tiên mà anh giảng. Kết quả là một cơn phấn hưng lớn đã xảy ra giữa vòng họ, và trong vòng vài tuần, vô số người từ Johannesburg và khu vực lân cận được cứu, được chữa lành và được báp tem trong Thánh Linh.
Thành công đó khiến Lake vô cùng ngạc nhiên. Nói về điều này, về sau ông đã viết:
“Từ lúc mới bắt đầu, trông nó như thể một cơn lốc thuộc linh ập đến.”14
Các buổi nhóm đó thường kéo dài đến 4 giờ sáng.
Một trong những đặc điểm chính của các buổi nhóm diệu kỳ này là sự bày tỏ đầy năng quyền của những lời cầu nguyện được nhậm. Lời cầu nguyện của đức tin sẽ được nói ra cho một ai đó ở một nơi khác của Châu Phi với kết quả ngay tức thì. Tin tức về điều này lan xa và rộng hơn, và hàng trăm người đổ về Johnannesburg để được cầu nguyện. Sau khi các buổi nhóm kết thúc, những người bản xứ sẽ đi theo các diễn giả đến nhà của họ và tiếp tục học biết về Chúa. Nhiều lần, khi ánh bình minh ló dạng ở chân trời Châu Phi, cả nhóm vẫn còn đang bàn luận về quyền năng của Chúa. Sau đó, trong suốt ngày kế tiếp, người ta nhìn thấy nhiều người cùng với quyển Kinh Thánh trong tay, làm chứng về quyền năng Chúa đã được bày tỏ trong đêm trước đó.
Có rất nhiều sự bày tỏ lớn lao về sự chữa lành. Những người đau ốm, bệnh tật, yếu ớt đều sắp hàng ở một bên của bục giảng và sẽ rời khỏi tòa nhà sau khi họ được cầu nguyện, và họ hét lên: “Chúa đã chữa lành tôi!” Đám đông bên trong tòa nhà hét lên thật lớn và vui mừng khi họ làm chứng về các phép lạ của Chúa.
JOHN & JENNIE: MỘT ĐỘI
Nếu người dân Châu Phi không thể đến chỗ buổi nhóm của Lake, họ sẽ đi đến nhà của vị diễn giả đó. Đôi khi, đám đông quá lớn đến nỗi Jennie không có thời gian để chuẩn bị bữa ăn cho gia đình. Cô phải dẫn mọi người qua cửa trước để được cầu nguyện, sau đó chỉ họ đi qua cửa sau để căn phòng có chỗ cho những người khác vào.
Jennie cũng là người bạn đồng hành trong chức vụ của John. Lake tin rằng vợ ông “có ân phân biệt các thần trong mức độ rõ ràng” hơn ông nữa. Cô thường nhận được lời tri thức về những người không nhận được sự chữa lành vì cớ sự khó khăn cá nhân hay tội lỗi trong đời sống họ.
Gia đình Lake có một cách đơn giản trong việc thực hiện chức vụ chữa lành của họ. Khi những người đó đi ngang qua John trong văn phòng của ông, ông sẽ đặt tay trên họ. Những người được chữa lành ngay tức thì sẽ được cho về. Nhưng những người vẫn còn bị đau hoặc chỉ nhận được sự chữa lành một phần thì họ sẽ được chuyển sang một căn phòng khác. Sau đó, khi Lake xong với đám đông, ông sẽ dẫn Jennie cùng vào căn phòng đó, và bởi Thánh Linh, bày tỏ cho từng người một cách cá nhân những ngăn trở trong sự chữa lành của họ. Khi nghe về những bí mật trong lòng của họ, nhiều người đã xưng ra và xin Chúa tha thứ. Sau đó, John và Jennie sẽ cầu nguyện lần nữa và Chúa sẽ chữa lành những người đã ăn năn. Những người từ chối ăn năn, ngay cả khi biết được sự thật về điều bà Lake đã nói với họ, thì sẽ trở về nhà với sự đau đớn bệnh tật của mình.
ÔNG LÀ NGƯỜI THẾ NÀO?
Lake là một người của hành động. Một lần nọ sau lời kêu gọi đầy xúc động, cả hội chúng đã tiến về phía trước. Trong nhóm đó có một người đã ngã xuống đất ngay phía trước bục giảng lên cơn động kinh. Ngay tức thì, Lake nhảy khỏi bục giảng và đứng bên cạnh người này, quở trách ma quỷ trong danh Chúa Giê-xu. Sau khi người này được giải cứu, Lake yên lặng quay trở lại bục giảng.
Thánh Linh Đức Chúa Trời ngự trên Lake đầy năng quyền trong những năm đó. Khi ông bắt tay với những người bước vào giờ nhóm, họ thường ngã xuống đất dưới quyền năng của Chúa. Những lần khác, mọi người sẽ ngã úp mặt xuống khi họ bước đến cách ông chưa đến 2m!
Lake bày tỏ lòng thương xót rất lớn bằng việc không bao giờ xoay lưng khỏi một lời kêu cầu giúp đỡ. Ông chưa từng từ chối trả lời tiếng kêu của một người bệnh, hoặc thậm chí khi biết rằng mình được gọi đến để cầu nguyện cho những con vật bị bệnh. Có nhiều lần lúc ông cần nghỉ ngơi, nhưng người ta vẫn tìm gặp ông và mời ông đến cầu nguyện cho người bệnh của họ. Lake cầu nguyện với họ ngày lẫn đêm và không bao giờ ngoảnh mặt khỏi một ai cả.
Đội thi hành chức vụ này luôn có nhiều nhu cầu lớn về thức ăn và tài chánh. Và theo đúng như phong tục của thời đó, Lake chưa từng nhận lấy tiền dâng. Nhưng ông thường thấy những giỏ thức ăn hoặc những túi tiền nhỏ được đặt kín đáo ngay thềm nhà của gia đình mình.
Có lẽ một trong những thách thức lớn nhất mà Jennie trải qua ở Châu Phi là việc thích nghi với những thói quen chức vụ của chồng mình. Nhiệm vụ của John là mang về nhà những tạp phẩm cần cho gia đình đông con của họ. Nhưng nếu trên đường về nhà, ông gặp một người đàn bà góa có con đang bị đói, ông sẽ cho hết mọi thứ mình có cho gia đình của người đàn bà góa đó. Cũng vậy, Jennie không bao giờ biết là John có mang bạn về nhà dùng bữa tối hay không, để cô có thể nấu cho nhiều người hơn. Thức ăn luôn là điều bị thiếu.
ĐỘI THI ĐẤU
Từ những buổi nhóm đầu tiên của Lake được tổ chức trong tòa nhà Hội Thánh của mục sư đó, ông đã chuyển sang thuê các phòng lớn. Sau khi số người gia tăng hơn nữa, đội chức vụ nhờ vào các buổi nhóm nhà tranh. Lake và Hezmalhalch bây giờ là đội “diễn giả”. Mỗi người sẽ giảng năm hoặc sáu lần trong một buổi nhóm, và không ai có thể nói sứ điệp của một người kết thúc ở đâu và sứ điệp của người kia bắt đầu ở đâu. Tất cả những điều này được hài hòa với nhau bởi Thánh Linh Đức Chúa Trời.
Lake thiết lập Lều Tạm Sứ Đồ ở Johannesburg, và chưa đến một năm, ông đã bắt đầu một trăm Hội Thánh. Công tác giám sát những Hội Thánh này trải khắp Châu Phi và khiến ông thường xuyên vắng nhà hơn.
JENNIE, TẠM BIỆT
Lake choáng váng với tin buồn nhất mà ông từng đối diện vào ngày 22 tháng Mười Hai năm 1908. Trong lúc đang thi hành chức vụ ở Sa mạc Kalahari, người vợ yêu quý Jennie của ông đã qua đời. Khi ông trở về nhà mười hai tiếng sau thì bà đã về thiên đàng rồi.
Hầu hết lời kể về cái chết của Jennie Lake đều quy cho việc suy dinh dưỡng và kiệt sức về thuộc thể. Khi John vắng nhà, rất nhiều người bệnh sẽ chờ ở ngoài bãi cỏ trước nhà cho đến khi ông trở về.
Vì vậy, Jennie đã cho họ ăn trong lúc họ chờ đợi với ít thức ăn cô có thể để dành. Và cô cố gắng khiến họ ở thoải mái hết mức có thể cho đến khi Lake về nhà. Nhưng khi làm như vậy, cô đã không chú đến thân thể của chính mình.
Lake đã trở nên quá quan tâm đến việc giúp đỡ những người khác đến nỗi ông không nhận biết điều đang xảy ra cho người vợ của mình.
Một điểm thường bị phớt lờ trong chức vụ chính là chỗ luôn có một “nhu cầu” cần được đáp ứng. Một chức vụ không thể đáp ứng mọi nhu cầu xảy ra, dù chức vụ đó có quyền năng hay được xức dầu như thế nào đi nữa. Vì thế lẽ thường là điều vô giá đối với chức vụ Cơ Đốc. Thân thể tự nhiên và gia đình bình thường cần sự chú ý, và đơn vị gia đình cần phải là trung tâm của một chức vụ.
Có thể hiểu được, Lake đã ngã gục khi ông về nhà khi biết vợ mình đã qua đời. Đó là khoảng thời gian vô cùng tăm tối đối với ông và nỗi đau đó cứ ở trong ông trong suốt nhiều năm.
Năm sau, năm 1909, Lake về Mỹ đã gom góp sự hỗ trợ cho chức vụ ở Châu Phi của mình và tuyển thêm nhân sự mới. Và một lần nữa, Chúa đã cung ứng số tiền một cách siêu nhiên chỉ với một phần đóng góp. Ông đã nhận được 3000 đô-la cho việc ông cùng các nhân sự trở về.
BỆNH DỊCH
Khi cả đội đến vùng đất Châu Phi vào tháng Giêng năm 1910, một bệnh dịch đã tấn công dữ dội trên nhiều nơi của đất nước đó. Chưa đến một tháng thì một phần tư dân số đã chết. Thực tế, bệnh dịch đó dễ lây nhiễm đến nỗi chính phủ đã gửi số tiền 1000 đô-la cho bất kỳ y tá nào chăm sóc cho những người bệnh. Lake cùng các phụ tá của ông đã giúp đỡ, một cách miễn phí. Ông cùng một người phụ tá sẽ đi đến các gia đình, khiêng người chết ra ngoài và chôn cất họ. Nhưng không có triệu chứng nào của bệnh dịch có thể chạm đến ông.
Lúc đỉnh điểm của cơn bệnh dịch khủng khiếp này, một vị bác sĩ được sai đến chỗ Lake và hỏi ông:
“Anh đã làm gì để bảo vệ chính mình vậy? Anh hẳn phải có bí quyết gì đó!”
Lake trả lời:
“Hỡi người anh em, chính là luật của Thánh Linh Sự Sống trong Chúa Giê-xu Christ. Tôi tin rằng hễ khi tôi cứ giữ linh hồn mình kết nối với Đức Chúa Trời hằng sống thì Thánh Linh của Ngài sẽ tuôn chảy trong linh hồn và thân thể tôi, và không có con vi trùng nào có thể xâm nhập vào tôi, vì Thánh Linh Đức Chúa Trời sẽ diệt chúng.”
Sau đó Lake mời vị bác sĩ đó làm thí nghiệm với mình. Ông bảo bác sĩ đó lấy bọt từ phổi của nạn nhân đã chết vì bệnh dịch và đặt nó dưới một cái kính hiển vi. Vị bác sĩ đó làm như thế, và nhận thấy vô số vi trùng sống. Sau đó Lake làm kinh ngạc mọi người trong phòng khi ông nói với vị bác sĩ đó hãy trét bọt đã chết đó trên tay mình và ra lệnh rằng các con vi trùng đó sẽ chết.
Vị bác sĩ đó làm như vậy và nhận thấy rằng các con vi trùng đó ngay lập tức chết trên tay của Lake. Những người chứng kiến cuộc thí nghiệm này đã hết sức ngạc nhiên khi Lake tiếp tục dâng sự vinh hiển cho Chúa, giải thích hiện tượng này như sau:
“Anh có thể trét vi trùng đầy tay tôi và tôi sẽ để nó ở dưới kính hiển vi, và thay vì những con vi trùng này vẫn sống thì chúng sẽ chết ngay tức thì.”15
Quyền năng tương tự liên tục chảy qua bàn tay của Lake vào trong những thân thể bị đau đớn mang lại sự chữa lành cho nhiều người. “Các tia chớp của Chúa” đã phá vỡ mọi bệnh tật và sự yếu đuối.
Khi Nữ hoàng Hà Lan nhờ Lake cầu nguyện cho những nan đề của bà với ý muốn rằng bà có thể mang thai đủ tháng, ông đã chuyển lời đến cho Nữ hoàng rằng lời cầu nguyện của bà đã được nhậm. Chưa đến một năm sau, Nữ hoàng đó, người từng sảy thai sáu lần trước đó, đã sinh ra đứa con đủ tháng đầu tiên của mình, Nữ hoàng Hà Lan Juliana.16
CHỨC VỤ CỦA THÁNH LINH
Vào tháng Mười Hai năm 1910, Tom Hezmalhalch rời khỏi chức vụ của Lake. Đây là thời gian rất khó khăn đối với Lake. Trước đó ông đã mất người vợ yêu quý của mình, và bây giờ ông đang mất đi người bạn thân và đồng lao thân nhất của mình. Nhưng ông có được sức lực từ việc nhận biết rằng mình đang hoàn thành ý muốn Chúa. Ông nhận nhiều sự yên ủi từ những người Mỹ hỗ trợ mình. Nhiều lá thư khích lệ từ nhiều người tái bảo đảm với ông về lòng tin của họ nơi chức vụ của ông.
Lake dành thời gian còn lại của năm 1910 đến năm 1912 để thực hiện chức vụ chữa lành khi ông cầu nguyện cho người bệnh. Nhiều phép lạ lớn đã xảy ra mà nó vẫn còn ảnh hưởng đến Châu Phi ngày nay. Và ông đã bắt đầu hai Hội Thánh chính: Truyền giáo Đức tin Sứ đồ/ Lều Tạm Sứ Đồ (không liên quan đến Hội Thánh Đức tin Sứ Đồ) và Hội Thánh Cơ Đốc Si-ôn.
Lake và hội chúng của ông thường xuất bản một bản tin để gửi cho hàng ngàn người. Trước khi chúng được gửi đi, các thành viên trong Hội Thánh sẽ đặt tay trên chúng và cầu nguyện để những tài liệu này sẽ được đổ đầy bởi Thánh Linh Chúa. Họ tin rằng quyền năng của Chúa sẽ xức dầu trên bản tin này, giống như đã từng xảy ra với khăn tay của Phao-lô. Kết quả là, hàng ngàn lá thư được gửi đến từ nhiều nơi trên thế giới, kể về cách Thánh Linh đã đến trên những người nhận khi họ mở lá thư ra. Một người phụ nữ đã nói rằng khi bà cầm lá thư đó, “bà đã rung lên” đến nỗi bà không thể ngồi yên trên ghế của mình. Sau đó, bà được báp tem Thánh Linh và nói các thứ tiếng khác. Lake giải thích về biểu hiện này đơn giản như sau:
“Chức vụ của Cơ Đốc là chức vụ của Thánh Linh” 17
Lake biết cách để mang cả hội chúng của mình vào trong sự hiện diện Chúa. Ông huấn luyện và giúp họ trưởng thành từ chính sự tuôn tràn thuộc linh của ông, kết quả là họ có thể tiến triển nhanh hơn cùng với ông trong sự siêu nhiên. Năm 1912, hội chúng đó được nhờ cầu nguyện cho người chị họ của một người đàn ông ở tại bệnh viện tâm thần xứ Wales, cách khoảng 7000 dặm. Khi linh của sự cầu nguyện dốc đổ đến trên dân sự, một sự ý thức lớn của Chúa đến trên Lake. Nó như thể một ánh sáng chiếu rọi đến ông từ những người cầu thay. Rồi đột nhiên, ông nhận thấy mình đang di chuyển trong linh với tốc độ như tia chớp. Khi đến một nơi ông chưa từng đến trước đây, ông nhận ra đó là xứ Wales. Sau đó ông đi vào căn phòng của người chị họ của người đàn ông này, ông ta đang bị cột vào một cái cũi với đầu đập tới đập lui. Ông đặt tay trên người đó và đuổi quỷ ra khỏi cô. Thình lình, ông quay trở lại Johannesburg và đang quỳ trên bục giảng. Ba tuần sau, báo cáo về sự giải cứu hoàn toàn của người phụ nữ đó đã đến nơi. Cô đã hoàn toàn được cho về nhà khi các bác sĩ nhận ra rằng cô “đột nhiên” khỏe mạnh và bình thường.
NGƯỜI RÀY ĐÂY MAI ĐÓ ĐƯỢC XỨC DẦU
Vào thời điểm John G. Lake sắp rời khỏi Châu Phi để cuối cùng quay trở về Mỹ, những nỗ lực trong chức vụ của ông đã sản sinh ra 1.250 diễn giả, 625 hội chúng và 100.000 tin Chúa. Con số chính xác về các phép lạ xảy ra trong chức vụ của ông không bao giờ có thể đếm nổi trên đất này.18 Những con số đó là kết quả của 5 năm trong chức vụ!
Lake trở về Mỹ năm 1912. Năm đầu tiên trở về nhà của gia đình ông đầy ắp những chuyến đi và cần sự thư giãn. Sau đó, năm 1913, John gặp và kết hôn với cô Florence Switzer ở thành phố Milwaukee, bang Wisconsin. Trong những năm sau đó, họ trở thành cha mẹ của năm người con. Florence là một người viết tốc ký xuất sắc và cô chịu trách nhiệm cho việc thu âm và lưu giữ nhiều bài giảng của Lake.
Vào mùa hè năm 1914, Lake gặp Jim Hill người từng cho mình tiền vé tàu lửa trước đây và cũng là bạn của anh. Hai người đã trở thành bạn thân khi Lake làm việc ở Chicago. Hill rất vui khi gặp Lake và gửi cho gia đình anh vé xe lửa miễn phí cho bất kỳ nơi nào anh muốn đi.
NHỮNG CĂN PHÒNG CHỮA LÀNH Ở SPOKANE
Lake tận dụng vé người bạn của mình tặng và bắt đầu đi khắp đất nước. Trước tiên, ông đã đến Spokane, Washington, là nơi ông thiết lập “những căn phòng chữa lành” trong một tòa nhà văn phòng cũ. Có người ước lượng rằng khoảng một trăm ngàn sự chữa lành đã xảy ra trong những căn phòng đó.19
Báo chí ở Spokane liên tục công bố về nhiều bài làm chứng về sự chữa lành của nhiều người. Thực tế, kết quả khó tin đến nỗi Cục Thương Mại Better quyết định làm rõ tính xác thực của các vụ chữa lành. Vì thế, họ liên hệ với những người lãnh đạo trong các căn phòng chữa lành cho một cuộc điều tra.
Để thỏa mãn yêu cầu của cục, Lake đã gọi những người có bài làm chứng được đăng lên báo. Toàn bộ mười tám người đó đã làm chứng về quyền năng của Chúa ngay phía trước cục. Sau đó, Lake cho những người điều tra tên của những người đã được chữa lành trong khắp thành phố để họ có thể đến chất vấn những người đó. Rồi sau đó, ông đề xuất tài trợ một buổi nhóm vào Chúa Nhật tuần sau mà một trăm người sẽ làm chứng về sự chữa lành của họ. Ông yêu cầu cục thương mại hình thành một nhóm bác sĩ, luật sư, quan tòa, và giáo sư, là những người có thể đưa ra nhận định.
John và Jennie Lake cùng với gia đình trước khi đến Nam Phi, năm 1907
Lake và các nhân sự trong chiến dịch
Truyền giảng lưu động, Lake đang chạy xe
Lake cùng những nhân sự trong ngôi nhà chữa lành ở Spokane, Washington, từ năm 1915 đến 1920
Cậu bé được chữa lành trong Ngôi nhà chữa lành của Lake ở Spokane
Nhưng Lake nhận được lá thư từ cục thương mại vào ngày thứ Sáu trước buổi nhóm được đề xuất, thông báo với ông rằng các cuộc điều tra của họ rất khả quan, và buổi nhóm ngày Chúa Nhật sẽ là điều không cần thiết. Họ cũng khen ngợi ông vì công việc ông đang làm trong thành phố của họ. Hai thành viên trong ủy ban thậm chí đã đến thăm ông cách riêng tư để nói rằng: “Anh đã không kể được một nửa câu chuyện.”
Những người đã được cục thương mại phỏng vấn, bao gồm một người phụ nữ không có cơ quan sinh sản, nhưng qua sự chữa lành, cô đã có thể sinh con. Cô đã cho những người đến điều tra chức vụ nhìn thấy đứa con phép mầu của mình.
Một người phụ nữ khác chia sẻ về sự chữa lành kỳ diệu của cô về xương bánh chè bị gãy rất nghiêm trọng của mình. Sau khi cô nhận được sự cầu nguyện, vùng xương đó đã trở về đúng chỗ, không hề đau đớn, trong khoảng thời gian chưa đến một giờ. Một người nữ khác bị đau đớn vì căn bệnh ung thư nan y đã hoàn toàn được lành sau sự cầu nguyện. Một người khác được lành ngay tức thì khỏi căn bệnh viêm khớp dạng thấp khi các xương cốt của cô được phục hồi hình dạng và trở về bình thường. Cũng chính người này được chữa lành khỏi sa tử cung, và dái tai của cô đã mọc ra đúng chỗ một cách kỳ diệu mà từ lúc chào đời cô đã không có.
Nhưng trường hợp đáng nhớ nhất trong Ngôi nhà chữa lành ở Spokane là trường hợp của một cậu bé. Mọi người kể rằng đầu của cậu bé đó có hình dạng như một chiếc thuyền buồm, “lộn ngược”. Các bác sĩ cho rằng không có cách nào có thể điều trị cho cậu bé cho đến khi cậu bé được mười hai tuổi, và cuộc phẫu thuật cũng sẽ rất nguy hiểm. Nhưng sau khi cầu nguyện, xương cốt của cậu bé đó được mềm lại, đầu của cậu bé được nở ra, và sọ của cậu bé được khôi phục lại bình thương. Chứng liệt của cậu bé cũng hoàn toàn biết mất và cậu bé có thể nói giống như những đứa trẻ khác.
Lake đã giải thích về những sự chữa lành kỳ diệu này như thế nào? Nhiều lần, ông thích sử dụng Chị Etter trong những minh họa của mình vì sự ảnh hưởng thuộc linh rất lớn của bà trong cuộc đời ông.
“Khi bạn nhìn thấy những tia lửa thánh của thiên đàng từng ở một lúc trong cuộc đời của một người, như chúng ta nhìn thấy trong Chị Etter của chúng ta; khi một ai đó được chữa lành, đó là vì sự ý thức của cô và Đấng Christ là một. Cô đã hiệp nhất với Chúa. Tôi đã nhìn thấy một người phụ nữ đang sắp chết và bị bóp nghẹt trong ba mươi giây khi Chị Etter đuổi quỷ. Ngọn lửa của Chúa, lửa của Thánh Linh Ngài, mười giây kết nối với Đấng Christ Toàn Năng tại Ngai của Chúa, đó chính là bí quyết.”20
“PHẤN ĐẤU CHO LỄ NGŨ TUẦN”
Theo như thống kê của chính phủ, giữa những năm 1915 và 1920, Spokane, Washington, là “thành phố lành mạnh nhất thế giới”, vì cớ chức vụ của John G. Lake. Thị trưởng của Spokane đã tổ chức một buổi lễ kỷ niệm chung để vinh danh những nỗ lực của ông.
Là một doanh nhân xuất sắc, Lake đã bảo đảm những ghi chép của mình luôn chính xác. Chúng cho thấy mỗi ngày đã có tới hai trăm người được giúp đỡ và chữa lành trong những ngôi nhà chữa lành ở Spokane, và hầu hết đều không phải là những người thuộc Hội Thánh.
Lake cũng sáng lập ra Hội Thánh Sứ Đồ ở Spokane đã thu hút hàng ngàn người khắp thế giới vì chức vụ và sự chữa lành. Ông tổ chức các buổi nhóm một tuần sáu đêm, hai buổi nhóm vào ngày Chúa Nhật và thực hiện những cuộc gọi điện thoại đến các gia đình suốt tuần.
Vào tháng Năm năm 1920, Lake rời khỏi Spokane và chuyển đến Portland, Oregon, là nơi ông từng đi đến đó một thời gian với tư cách một vị sứ đồ và mục sư. Không lâu sau, ông bắt đầu một Hội Thánh Sứ Đồ khác và chức vụ chữa lành tương tự như ở Spokane.
Trong suốt thời gian Lake ở Portland, ông nhìn thấy một khải tượng mà trong đó có một thiên sứ hiện ra. Thiên sứ đó mở ra sách Công vụ trong Kinh Thánh, chỉ vào chỗ nói về sự tuôn đổ của Thánh Linh và ngày Lễ Ngũ Tuần. Thiên sứ đó cũng khiến Lake chú ý đến những biểu hiện và sự mặc khải khác trong sách này và nói:
“Đây là Lễ Ngũ Tuần mà Chúa đã ban nó qua tấm lòng của Chúa Giê-xu. Hãy cố gắng đạt được điều này. Hãy đấu tranh vì điều này. Hãy dạy dân sự cầu nguyện cho điều này. Chỉ điều này và duy chỉ điều này thôi sẽ đáp ứng được nhu cầu trong tấm lòng của con người, và chỉ có điều này mới có quyền năng để chiến thắng mọi thế lực tối tăm.”21
Từ ngày đó trở đi, Lake cố gắng hoàn thành lời phán của Chúa với sự mạnh mẽ nhiều hơn nữa. Ông đi khắp nước Mỹ trong vòng mười một năm kế đó, lặp lại công việc của mình trong mọi nơi ông đi.
SAI LẦM CỦA LAKE
Trong những năm sau của mình, JohnG. Lake thích sự cân bằng tuyệt vời của điều tự nhiên và điều siêu nhiên. Nhưng sự hiểu biết của ông có được bởi một cái giá rất nặng nề. Cái giá đó chính là gia đình của ông.
Các con của Lake từ cuộc hôn nhân đầu tiên đều bị ảnh hưởng rất nhiều vì sự vắng mặt liên tục của ông. Ngay cả khi ông có mặt trong phòng, ông vẫn bị cuốn vào trong sự suy gẫm, luôn luôn nghĩ về chức vụ và Chúa. Vì cớ điều này nên các con của ông cảm thấy chúng bị bỏ mặc rất nhiều.
Hãy nhớ, chính những đứa nhỏ này đã từng nhìn thấy mẹ của chúng chết đói và làm việc cho đến chết ở Châu Phi. Hậu quả là, tất cả các đứa con đều có thái độ rất chai cứng, chúng ra khỏi nhà từ rất sớm giữa độ tuổi mười lăm và mười sáu, để đến sống ở Canada. Khi chúng lớn lên, cuộc sống của chúng đầy sự cay đắng cứng lòng. Tuy nhiên, hai người con của ông đã nói trong lúc sắp chết: “Tôi ước gì ba tôi có mặt ở đây để cầu nguyện cho tôi.”
Lake đau buồn về sự thiếu quan tâm con cái của mình. Và về sau, ông viết một lá thư rằng nhiều phép lạ được làm từ tay mình lại là sự không hài lòng cá nhân và không đáng cho sự mất mát của gia đình ông.
NHÂN TỐ CỨU CHUỘC
Nhưng Lake học từ những kinh nghiệm của mình, và cuối cùng đã tìm ra được chìa khóa để trở thành người chồng và người cha tốt, cũng như một mục sư đầy quyền năng. Các đứa con do cô Florence sinh ra có một thái độ khác hẳn với ông. Chúng nhớ về ông như một người thích cười và thích bạn bè của mình.
Trong những năm sau của mình, Lake không còn “quá lo nghĩ về thiên đàng đến nỗi ông không sống ích lợi trên đất này.” Ông không giữ mình trên mây, và mọi người không còn cảm thấy phải yên lặng khi bước vào chỗ có ông ở đó vì ông thích tương tác với họ. Cuối cùng, Lake đã học cách để vui thích điều tự nhiên và điều siêu nhiên trong một mức độ đầy trọn nhất. Bầu không khí trong gia đình ông không còn cứng nhắc nữa! Ông thích vui đùa tại bàn ăn khi gia đình ở cùng với nhau. Tiếng cười thật lòng của ông có thể vang xuống các lối đi. Và ông thích nghe nhạc giao hưởng và opera, vì thế mỗi sáng Chúa Nhật, ông thường nghe các chương trình đài phát thanh yêu thích của mình.
Lake cũng thích đùa. Ông thích đọc mục báo của Will Roger, và về sau ông đã nghĩ mình như “một người giải trí tuyệt vời.” Ông thích giữ bầu không khí quanh mình nhẹ nhàng với tiếng cười.
NAM CHÂM CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Tại đỉnh cao của chức vụ, thế giới bên ngoài đã trở nên rất được thu hút bởi sự hiểu biết về Chúa của Lake đến nỗi họ liên tục lũ lượt kéo đến với ông. Chính sự hiểu biết về sự công bình của ông đã khiến ông có thể có quyền trên mọi tình huống. Ông ghét những bài hát Cơ Đốc mà nói về con người như “sâu bọ”. Khi ông nghe chúng, ông sẽ nhăn mũi và méo môi gọi chúng là những bài hát “tư tưởng thấp kém”. Ông cảm thấy chúng như điều hổ thẹn đối với dòng huyết của Chúa Giê-xu. Một lần nọ, con gái của Lake mô tả về cha mình như một người có “sự ý thức rất tuyệt vời về việc là một vị vua và thầy tế lễ trước Chúa, bày tỏ phong cách và thái độ của sự cao quý đó.” Đây cũng là cách ông khích lệ người khác bày tỏ cho mọi người nhìn thấy. Lake luôn hướng dẫn gia đình mình đối đãi với mọi tín hữu như vua và thầy tế lễ.22
Lake là luật sư mạnh nhất về điều siêu nhiên trong thời của ông. Ông thường nói với vẻ ghê tởm trong các diễn đàn giáo dục, y học và khoa học mà bàn đến sự yếu đuối của Cơ Đốc giáo. Một ngày kia, ông sẽ giảng, các bàn sẽ bị xoay lại, và nhiều người sẽ từ khắp nơi kéo đến “Trường của Thánh Linh”, nơi họ sẽ học cách để hợp tác và trở nên một với quyền năng của Đức Chúa Trời.
Lake thật sự quan tâm về sự cuồng tín của thế giới với sức mạnh tâm lý đơn thuần. Một lần nọ, ông được nghe làm chứng về một người đàn ông ở Ấn Độ đã bị chôn sống ba ngày, sau đó ra khỏi mộ khỏe mạnh và bình thường. Và một người đàn ông khác đã bị treo thân lên không trung giữa hai cái ghế và có một tảng đá lớn đập vào ngực của ông cho đến khi nó bị vỡ làm đôi.
Ông sẽ công khai bác bỏ giá trị của những biểu hiện như thế bằng việc nói:
“Những điều này chỉ thuộc mức độ tâm lý. Vượt hơn điều đó là mức độ thuộc linh và điều kỳ diệu của Thánh Linh Đức Chúa Trời, và nếu Chúa giữ tâm linh tôi trong 10 phút, Ngài có thể làm điều gì đó vĩ đại hơn như thế gấp 10 ngàn lần.”23
Ông thường nói: “Cơ Đốc giáo là 100% những điều siêu nhiên. Chữ “mọi quyền thế” chỉ có trong từ điển của Cơ Đốc mà thôi.”24
Ông có một khả năng vượt trội để khích lệ đức tin và sự mặc khải trong lòng của những người lắng nghe ông. Những vị mục sư học dưới sự dạy dỗ của ông thì không lâu sau chức vụ đức tin của họ cũng dẫn đến nhiều sự chữa lành bất ngờ.
Lake từng nói:
“Nếu một người [một Cơ Đốc Nhân] không có Thánh Linh để phục vụ, người đó chẳng có gì để phục vụ. Những người khác có trí óc, nhưng Cơ Đốc Nhân cần phải là người có Đức Thánh Linh. Đừng bao giờ có sự nhầm lẫn giữa hai ranh giới này.”25
Để đẩy mạnh các mục tiêu siêu nhiên, Lake kêu gọi mỗi tín hữu đến với quyền năng của Lễ Ngũ Tuần. Một lần nọ, khi ông đang kêu gọi thì ông đã nói tiên tri điều này:
“Tôi có thể nhìn thấy khi linh của tôi phân biệt tương lai và vươn ra để chạm đến tấm lòng của nhân loại và lòng mong ước của Chúa, là sẽ có một sự bày tỏ mới đến từ thiên đàng về Đức Thánh Linh trong quyền năng, và sự bày tỏ mới đó sẽ ở trong sự ngọt ngào, trong tình yêu thương, trong sự mềm mại và trong quyền năng của Thánh Linh, vượt xa bất kỳ điều gì mà tấm lòng của bạn hay tôi từng nhìn thấy. Tia chớp của Chúa sẽ xuyên qua linh hồn của nhiều người. Các con trai của Đức Chúa Trời sẽ đương đầu với các con trai của bóng tối và chiến thắng.”26
DI SẢN CỦA PHÉP LẠ
Đến năm 1924, Lake được cả nước Mỹ biết đến như một nhà truyền giảng chữa lành hàng đầu. Ông đã thành lập bốn mươi Hội Thánh khắp nước Mỹ và Canada, trong số đó có nhiều sự chữa lành đến nỗi các hội chúng của ông đặt biệt dành cho ông là “bác sĩ” Lake.
Vào tháng Mười Hai, một sự kiện quan trọng khác đã xảy ra trong chức vụ của ông. Gordon Lindsay, nhà sáng lập Christ For the Nations (Đấng Christ cho mọi dân tộc) ở Dallas, Texas, đã tin Chúa trong lúc nghe Lake giảng ở Portland. Lindsay đã tham dự các buổi nhóm của ông hầu như mỗi buổi tối trong tuần và xem Lake như người cố vấn của mình. Về sau khi Lindsay bị ngộ độc thực phẩm nguy hiểm tính mạng, ông đã hoàn toàn được lành khi ông có thể đến nhà của Lake.
Vào năm 1931, Lake trở lại Spokane lúc ông sáu mươi mốt tuổi. Lúc này, ông đã yếu hơn và gần như bị mù. Vì vậy, ông quyết định có một “cuộc nói chuyện” với Chúa. Ông nhắc Chúa nhớ rằng sẽ xấu hổ thế nào khi ông bị mù sau khi hàng trăm người khác được chữa lành trong chức vụ của ông ở Mỹ. Cuối buổi nói chuyện hôm đó, thị lực của ông được phục hồi và cứ như thế cho đến cuối đời của ông.
CAI TRỊ Ở CÁC NƠI TRÊN TRỜI
Lễ Lao động xảy ra vào ngày Chúa Nhật nóng bức và ẩm ướt năm 1935. Gia đình Lake tham dự buổi dã ngoại của trường Chúa Nhật và John trở về nhà hoàn toàn kiệt sức. Vì thế ông nằm nghỉ ngơi. Florence khích lệ ông hãy ở nhà trong khi bà đi nhóm tối hôm đó, và khi bà về nhà, bà phát hiện Lake đã bị đột quỵ. Ông ở trong tình trạng đáng thương trong hai tuần, hầu hết thời gian đều bị bất tỉnh. Sau đó, vào ngày 16 tháng Chín năm 1935, John G. Lake đã về với Chúa. Lúc đó, ông sáu mươi lăm tuổi.
Trong suốt buổi tưởng niệm để tán dương cuộc đời của Lake, nhiều lời khen ngợi dành cho ông. Nhưng chúng được gom lại hay nhất trong bài điếu văn trích từ một trong những người tin Chúa ở Spokane:
“Bác sĩ Lake đã đến Spokane. Ông thấy chúng tôi ở trong tội lỗi. Ông thấy chúng tôi ở trong bệnh tật. Ông thấy chúng tôi ở trong sự nghèo đói thuộc linh. Ông thấy chúng tôi tuyệt vọng, nhưng ông đã bày tỏ cho chúng tôi một Đấng Christ mà chúng tôi chưa từng mơ ước sẽ biết về phía bên này của thiên đàng. Chúng tôi nghĩ rằng sự chiến thắng ở phía bên kia, nhưng bác sĩ Lake đã chỉ cho chúng tôi biết rằng sự chiến thắng đó ở đây.”27
Khi chúng ta kết thúc chương này, tôi muốn thách thức bạn bước đi trong sự mặc khải về sự công chính của bạn trong Đấng Christ. Sự công chính là một nếp sống sản sinh ra sự chiến thắng trong mọi tình huống. Nếu chúng ta hiểu được thực tế về vị trí của mình qua Chúa Giê-xu Christ, giống như Lake, thì mọi dân tộc sẽ vang lên tiếng ngợi khen Đức Chúa Trời. Và mọi sự cai trị của ma quỷ sẽ sụp đổ dưới thẩm quyền đó.
John G. Lake chứng minh cho chúng ta thấy rằng nếp sống đó có thể sống được và có thể được vui thích bởi những người theo đuổi nó. Vì thế, đừng dừng lại nửa chừng với điều Chúa đã ban cho chúng ta qua Chúa Giê-xu Christ. Hãy để Đức Thánh Linh bày tỏ vị trí thiên đàng của bạn, rồi sau đó hãy nắm lấy vị trí của mình và thay đổi các dân tộc cho Đức Chúa Trời.
John G. Lake—”A Man of Healing’