NHỮNG BÀI TĂNG TRƯỞNG TÂM LINH CHO NGƯỜI LÃNH ĐAON THUỘC LINH
Phản ứng của người đại diện uy quyền khi bị chống đối và khước từ. (bài số 9)
(Sưu tầm)
Trong Cựu Ước, người đại diện uy quyền vĩ đại nhất mà Đức Chúa Trời đã chỉ định là Môi-se. Chúng ta có thể học được nhiều bài học từ nơi ông, hãy quan sát phản ứng của ông khi uy quyền của mình bị xúc phạm, nhạo báng và khước từ. Môi-se bị khước từ và chống đối vài lần , và mỗi lần ông đều phản ứng một cách đúng đắn.
Thứ nhất : Không nghe những lời nhạo báng.
Theo Dân số ký 12:1-2 Môi-se cưới một phụ nữ Ê-thi-ô-pi nên A-rôn và Mi-ri-am chỉ trích ông về điều đó. Ông là dòng dõi của Sem mà đi cưới dòng dõi của Cham.Trong đoạn này , chúng ta thấy mức độ thiệt thòi thuộc linh họ phải chịu do nhạo báng uy quyền đại diện. Trong gia đình , A-rôn và Mi-ri-am là anh chị của Môi-se , nhưng trong Hội chúng thì Môi-se là uy quyền đại diện của Chúa ở trên họ. Có thể trong nhà, họ đã tranh cãi nhiều với em dâu của mình, nhưng nan đề thật sự là họ đã xúc phạm đến Môi-se là uy quyền đại diện. ” Hai người nói rằng Chúa há chỉ dùng một mình Môi-se mà phán sao ? Ngài há không dùng chúng ta mà phán nữa sao? “.Tại điểm này, câu 2 nói ” Đức Giê hô va nghe điều đó ” . Câu ấy không nói ” Môi-se nghe điều đó “. Ở đây chúng ta thấy Môi-se không bị lời nói của con người đụng chạm. Ông sống vượt trên sự nhạo báng của con người. Chúng ta thấy một người siêu việt, một người của uy quyền. Mọi sự chống đối, nhạo báng và nổi loạn đều ở dưới chân người ấy. Ông để Đức Chúa Trời lắng nghe những điều ấy còn ông bỏ ngoài tai. Những ai ao ước làm người uy quyền đại diện, làm người cung ứng lời Đức Chúa Trời, tức những ai muốn phát ngôn cho Đức Chúa Trời, và khao khát hướng dẫn các anh chị em, cần phải học tập không để vào lòng và bỏ ngoài tai những lời nhạo báng. Chúng ta cần phải để Đức Chúa Trời lắng nghe những lời ấy, hãy để dành những lời ấy cho Đức Chúa Trời. Chúng ta đừng bao giờ để ý đến việc người ta chỉ trích hay nhạo báng mình như thế nào. ” Chớ để vào lòng về mọi lời người ta nói …” ( Truyền đạo 7:21). Những người làm lãnh đạo mà tìm xem người ta nói gì về mình rồi nổi giận, căm phẫn hay hận thù đều không đủ tư cách làm một uy quyền đại diện. Ai có thể bị ảnh hưởng vì những lời nhạo báng hay có thể bị những lời như vậy đè bẹp thì không thể làm người đại diện uy quyền, không thể làm lãnh đạo. Môi-se là người không bị những lời nhạo báng tác động.
Thứ hai : Không biện minh.
Môi-se không tự biện minh khi bị nhạo báng. Mọi sự biện minh, phân trần và phản ứng đều cần phải xuất phát từ Đức Chúa Trời, chứ không xuất phát từ con người. Ai tìm cách tự biện minh thì chưa biết Đức Chúa Trời. Không ai từng bước đi trên trái đất này mà có nhiều uy quyền hơn Đấng Christ. Nhưng khi tại thế, Chúa Jesus không bao giờ tự biện minh. Ngài là người duy nhất không bao giờ tự biện minh cho chính mình. Uy quyền và sự biện minh xung khắc với nhau. Khi chúng ta cố biện minh trước mặt một người nào đó thì có nghĩa là người đó là quan tòa của chúng ta. Mỗi khi biện minh trước mặt những người chỉ trích mình, chúng ta cho họ biết rằng họ cao hơn chúng ta. Một người tự biện minh là người ở dưới sự xét đoán của người khác. Những người tự biện minh hoàn toàn không có uy quyền. Khi ai tự biện minh thì người ấy đánh mất uy quyền của mình. Có thể Đức Chúa Trời ủy thác uy quyền của Ngài cho chúng ta, nhưng nếu chúng ta tự biện minh trước mặt con người thì chúng ta đã đánh mất uy quyền của mình vì chúng ta van xin họ làm quan tòa xét xử mình. Phao-lô là uy quyền đại diện đối với người Cô-rinh-tô nhưng ông nói ” Về phần tôi, hoặc bị anh em xử đoán hoặc bị tòa án nào của loài người xử đoán, tôi cũng chẳng lấy làm quan hệ gì ” ( 1 Cô-rinh-tô 4:3). Sự biện minh chỉ có thể xuất phát từ Đức Chúa Trời. Chúng ta nên chuyển mọi lời chỉ trích nhạo báng chúng ta bị cho Chúa. Ngài sẽ nghe những điều đó và khi những lời chỉ trích nhạo báng chồng chất quá nhiều thì Ngài sẽ hành động. Nhưng nếu chúng ta tự biện minh với bất cứ ai thì trên thực tế, chúng ta làm cho người đó trở nên quan tòa của chúng ta. Nếu chúng ta tìm cầu sự thông cảm từ bất cứ ai thì chúng ta ngã xuống dưới chân người ấy. Vậy , chúng ta đừng bao giờ tự biện minh và cũng đừng bao giờ tìm cầu sự thông cảm từ bất cứ con người nào. Bởi chính Đức Chúa Trời sẽ bước ra biện minh cho người của Đức Chúa Trời.