Bài thánh ca I Gave My Life for Thee được sáng tác vào 1858.
Lúc đó Frances Ridley Havergal đưa cha của cô là Mục sư William Henry Havergal sang Đức để trị bệnh mắt. Ngày 10 tháng 1 năm 1858, trong lần viếng thăm nhà của một mục sư người Đức tại Düsseldorf, Frances Ridley Havergal thấy trong phòng làm việc của vị mục sư này có treo bức tranh Ecce Homo của họa sĩ Domenica Feti (1589 – 1623) vẽ hình Chúa chịu thương khó. Bên dưới bức tranh có dòng chữ Latin: “Ego pro te haec passus sum. Tu vero quid fecisti pro me” – “Ta đã khổ đau cho con. Con đã làm gì cho Ta?”
Xúc động bởi câu hỏi đó, ý thơ lần lượt xuất hiện trong tâm trí của Frances Ridley Havergal. Cô lấy viết chì ghi lại những dòng thơ trên một tờ giấy nháp. Sau khi xem lại bài thơ, Frances Ridley Havergal cho rằng bài thơ không hay lắm, ý trùng lặp nên cô vò lại và quăng vào lò sưởi. Không rõ vì sao bài thơ không cháy, nhưng văng trở lại. Frances Ridley Havergal đã nhặt lên và giữ bài thơ.
Vài tháng sau, Frances Ridley Havergal trao bài thơ cho cha cô xem. Mục sư William Henry Havergal khuyên cô giữ bài thơ và ông đã sáng tác giai điệu Baca để hát với lời thơ này. Đây là bài thánh ca đầu tiên do Frances Ridley Havergal sáng tác (1858).
Phần nhạc của bài của bài thánh ca nổi tiếng mà chúng ta hát ngày nay là do Mục sư Philip Paul Bliss (1838-1876) sáng tác. Mục sư Philip Paul Bliss sáng tác giai điệu Kenosis cho lễ cung hiến Railroad Chapel Sunday School tại Chicago, Illinois. Lời thánh ca của Frances Ridley Havergal và bản nhạc của Mục sư Philip P. Bliss sau đó được in trong cuốn Sunshine for Sunday School, xuất bản vào năm 1873.
Hy Sinh Vì Con
- Ta hy sinh vì con hết; huyết tuôn tim nầy tan tành,
Ðem con ra từ nơi chết; chuộc tội, đặng con lại sanh;
Ta đã phó tánh mạng cho con rồi! Phó chi cho Ta, con ôi?
Ta đã phó tánh mạng cho con rồi! Phó chi cho Ta, con ôi?
- Nơi Cha, Ta ngự đẹp đẽ; ngôi Ta sang trọng vô cùng,
Nhưng Ta vui lòng lâm thế, đê hèn, buồn thảm, hư không;
Ta đã bỏ hết vì con kia rồi! Bỏ chi cho Ta, con ôi?
Ta đã bỏ hết vì con kia rồi! Bỏ chi cho Ta, con ôi?
- Thương con Ta chịu đau khổ; trí con đâu kịp suy lường,
Ðem con lên từ âm phủ, thân nầy chịu bao đau thương;
Ta đã gánh hết vì con kia rồi! Gánh chi cho Ta, con ôi?
Ta đã gánh hết vì con kia rồi! Gánh chi cho Ta, con ôi?
- Ta vui xa lìa thiên quốc, giáng sinh đem đầy ơn hồng,
Yêu thương, tha tội ban phước, hoàn toàn đều ban nhưng không;
Ta phó hết bửu vật cho con rồi! Ðem chi cho Ta, con ôi?
Ta phó hết bửu vật cho con rồi! Ðem chi cho Ta, con ôi?
(Thánh Ca Hội Thánh Tin Lành Việt Nam – Bài số 92)