BÀI GIÚP TĂNG TRƯỞNG TÂM LINH CHO NGƯỜI HẦU VIỆC CHÚA:
TRỌNG TÂM VIỆC TRANH CHẤP TRONG THÉ GIAN LIÊN QUAN ĐẾN VIỆC AI CÓ UY QUYỀN. (BÀI SỐ 6)
( sưu tầm)
Chúng ta phải tranh đấu với Sa-tan bằng cách khẳng định rằng uy quyền nằm trong tay Đức Chúa Trời. Chúng ta phải thuận phục uy quyền của Đức Chúa Trời và hậu thuẫn uy quyền của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải đối diện thẳng với uy quyền của Đức Chúa Trời và phải có nhận thức cơ bản về điều đó. Trước khi nhận biết uy quyền, Phao lô đã muốn tiêu diệt Hội Thánh. Nhưng sau khi gặp Chúa trên đường đến Đa mách, ông nhận thức rằng khó mà đá lại gậy nhọn( Uy quyền của Đức Chúa Trời) bằng đôi chân của mình( sức lực của con người). Lập tức ông phủ phục xuống thừa nhận Jesus là Chúa và thuận phục lời chỉ dẫn của A-na-nia tại Đa-mách. Phao lô đã gặp uy quyền đại diện của Chúa là A na nia. Phao lô là người thông minh , học rộng còn A na nia là một anh em rất tầm thường, nhỏ bé. Kinh Thánh chỉ đề cập A na nia chỉ một lần. Nếu Phao lô chưa gặp uy quyền của Chúa thì làm sao ông có thể lắng nghe A na nia ? Trừ khi một người gặp uy quyền của Chúa trên đường đến “Đa-mách” , người ấy không thể thuận phục một anh em tầm thường, nhỏ bé tại “Đa-mách.” Điều này cho chúng ta thấy rằng ai đã gặp uy quyền thì sẽ chỉ đối diện với uy quyền chứ không đối diện với con người. Chúng ta chỉ nên nghĩ đến uy quyền chứ đừng nghĩ đến con người, vì sự thuận phục của chúng ta không phải đối với con người mà là đối với uy quyền của Đức Chúa Trời. Nếu thái độ của chúng ta không được như vậy thì chúng ta chưa biết uy quyền là gì. Ai không thuận phục uy quyền sẽ không được Đức Chúa Trời ban cho uy quyền.
Đòi hỏi lớn nhất của Đức Chúa Trời đặt trên con người không phải là vác thập tự giá, dâng hiến, dâng mình hay hy sinh quên mình. Đòi hỏi lớn nhất của Đức Chúa Trời đối với con người là thuận phục. Đức Chúa Trời truyền cho Sau-lơ đánh tan dân A-ma-léc và tận diệt tất cả những gì họ có( 1 Sam-mu-ên 15:1-3). Nhưng sau khi chiến thắng dân A-ma-léc, ông lại tha cho A-ga ,vua A-ma-léc. Ông cũng quý những con chiên, bò tốt nhất và những gì tốt đẹp mà không hủy diệt chúng, thay vào đó còn hy vọng dâng chúng lên làm sinh tế cho Đức Chúa Trời ( câu 7-9, 14-15). Nhưng Sa-mu-ên nói với ông rằng :” Sự vâng lời tốt hơn sinh tế, sự nghe theo tốt hơn mỡ chiên đực” ( câu 22). Sinh tế được đề cập tại đây là của lễ thiêu, là điều không liên quan gì đến tội lỗi cả. Đó là để Đức Chúa Trời chấp nhận và thỏa lòng. Tuy nhiên, Sa-mu-ên nói rằng nghe theo và vâng lời còn tốt lành hơn sinh tế. Đó là vì ngay cả loại sinh tế ấy cũng có thể xen lẫn ý muốn riêng. Chỉ nghe theo và vâng lời mới là tôn trọng Đức Chúa Trời một cách tuyệt đối và tôn cao ý chỉ của Ngài.