BÀI TĂNG TRƯỞNG TÂM LINH CẤP LÃNH ĐẠO THUỘC LINH
Khi người đại diện uy quyền phạm lỗi, Đức Chúa Trời phán xét họ.(Bài số 10)
( sưu tầm)
Sau khi dân Y-sơ-ra-ên đi lang thang trong đồng vắng hơn 30 năm , trong Dân số ký chương 20 chúng ta thấy họ quên bài đã học về sự nổi loạn. Khi vào đồng vắng Xin, họ không có nước uống nên lằm bằm và chỉ trích Môi-se cùng A-rôn. Cả hai người đều đã học nhiều bài học trước mặt Chúa rồi. Nhưng lần này Môi-se lầm lỗi khi hành động với tư cách là người uy quyền đại diện của Chúa. Chúng ta cần quan sát cách Đức Chúa Trời phán xét uy quyền đại diện khi người ấy thất bại. Lần này , Đức Chúa Trời đã không nổi giận khi dân chúng lằm bằm, Ngài bảo Môi-se lấy cây gậy , cây gậy là vật tượng trưng cho uy quyền của Đức Chúa Trời ( cũng cây gậy nầy ông giơ lên cho biển Đỏ rẽ ra) và nói với hòn đá để nó tuôn ra nước. Điều này cho thấy Môi-se và A-rôn là uy quyền đại diện của Đức Chúa Trời. Cả hai người không còn là trai trẻ bồng bột nữa, nhưng vẫn thất bại trong địa vị của mình với tư cách là người đại diện uy quyền của Đức Chúa Trời. Câu 10 cho thấy Môi-se rất tức giận khi nói :” Hỡi dân phản nghịch ! hãy nghe, chúng ta há dễ khiến nước chảy từ hòn đá này ra cho các ngươi được sao ?”.Chúa bảo ông nói với hòn đá nhưng ông lại nói với dân sự. Ông quên mạng lịnh của Chúa là chỉ nói mà lại dùng gậy đập hòn đá hai lần. Hành động đó khiến Đức Chúa Trời khiển trách , Ngài phán :” Các ngươi không tin đến Ta, đặng tôn Ta nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên ” .Điều này có nghĩa là Môi-se và A-rôn chưa biệt riêng Đức Chúa Trời khỏi chính mình. Lời nói của Môi-se và hành động đập hòn đá của ông đều sai trật, và ông đại diện cho Đức Chúa Trời cách sai trật. Dường như ý Chúa là :” Ta thấy dân Ta khát nước và Ta cho họ uống. Tại sao ngươi nổi giận khiển trách họ ?” . Đức Chúa Trời nói Môi-se và A-rôn không tôn thánh Ngài. Ý Ngài là các ngươi đã bao gồm Ta trong lỗi lầm của các ngươi. Lời nói của một người liên quan đến thái độ của người đó.Lời nói và thái độ của ông không tôn thánh Chúa. Ông nói lời riêng mình và thái độ của ông khác với thái độ của Đức Chúa Trời. Điều này làm cho dân sự hiểu lầm Đức Chúa Trời, họ nghĩ rằng Chúa hung tợn, không thương xót, ác quá, xin nước uống mà nổi giận. Ngài không khiển trách dân chúng nhưng Môi-se khiển trách họ. Ông đại diện cho Chúa cách sai trật. Đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời phán xét ông. Khi một uy quyền đại diện phạm lỗi mà không nhận lỗi thì Chúa sẽ bước ra để biện minh. Nếu Ngài không phán xét Môi-se và A-rôn thì Ngài sai trật. Việc dân chúng lằm bằm có thể chỉ là sai trật trong thái độ mà thôi, có lẽ linh của họ thì khác, đó là lý do Chúa không phán xét họ. Lẽ ra Môi-se không nên phán xét họ vội vàng khi Chúa không phán xét họ. Đúng ra ông không nên nói năng bừa bãi. Cơn giận của loài người không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời. Chúng ta không nên làm Chúa bị liên lụy đến những lỗi lầm hay những thất bại riêng của chúng ta hoặc gây cho người khác hiểu lầm rằng thái độ của chúng ta là thái thái độ mà Đức Chúa Trời bày tỏ qua uy quyền đại diện của Ngài. Một uy quyền đại diện hành động thay mặt cho Đức Chúa Trời. Hậu quả của sự kiện này là sự phán xét của Đức Chúa Trời được tỏ ra. Ngài nói rằng cả hai người không vào xứ hứa vì cớ lỗi lầm của họ. Trước đây , khi Môi-se nổi giận ném bể bảng đá khi thấy dân chúng luông tuồng, đó là cơn giận thánh và Chúa đã không khiển trách ông. Nhưng sau nhiều năm bước theo Chúa, ông trình bày sai lạc về Ngài và kéo Ngài vào lỗi lầm của mình. Ông làm cho dân sự nghĩ rằng lời ông nói là Chúa nói và cơn giận của ông là sự phán xét của Chúa. Đó là một lỗi lầm nghiêm trọng.Để hầu việc Đức Chúa Trời, chúng ta phải biệt riêng Chúa ra thánh và đừng đánh đồng Ngài với chính mình cách bất cẩn. Nếu không , chúng ta sẽ bị Đức Chúa Trời phán xét chúng ta cách nghiêm khắc.