Bài số 9: TỘI LỖI
(Sưu tầm)
A. Nguồn gốc của tội lỗi
Vì có ý chí tự do nên con người có quyền lựa chọn giữa cái tốt và cái xấu. Khi Thượng Đế cấm con người không được ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác ở giữa vườn Ê-đen thì con người nghe theo lời con rắn là ma-quỉ mà bất tuân mệnh lệnh Ngài. A-đam nghe theo lời vợ là Ê-va ăn trái cấm, Ê-va nghe theo lời dụ dỗ của ma-quỉ (Sáng thế ký 3;4-6) mà vi phạm lệnh cấm của Chúa. Từ đó có 3 điều xãy ra cho con người: mất sự vinh hiển của Chúa (Sáng thế ký 3:7) phải chết về phần xác (3:19) lẫn phần hồn, và bản chất trở nên tồi tệ hơn. Sách Giê-rê-mi 17:9 viết “Lòng loài người dối trá hơn mọi vật và cực kỳ xấu xa.” Đó là hậu quả của sự bất vâng phục Thượng Đế. Đó cũng là nguồn gốc của tội lỗi.
Sau khi con người phạm tội thì Thượng Đế đuổi ra khỏi vườn Ê-đen và gánh chịu sự quở trách của Ngài (3:16-19)
Nguồn gốc của tội lỗi bắt đầu từ đó. Tuy nhiên vì bản chất nguyên thủy của con người lúc được Thượng Đế dựng nên rất tốt đẹp cho nên giữa bản chất tội lỗi và bản chất tốt đẹp lúc nào cũng có một sự xung đột. Hay nói khác đi, chúng ta có thể không phạm tội được. Phạm tội là một hành động tự ý.
Tuy nhiên sự xung đột giữa bản chất tốt và bản chất xấu khiến cho chúng ta không làm được điều tốt. Phao lô rất rõ tình trạng này khi ông viết trong thư La-mã 7:19 “Tôi không làm được điều tốt mình muốn mà làm điều xấu mình không muốn.” Chính vì sự bất lực đó của con người mà chúng ta cần quyền năng của Chúa Giê-xu để giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi.
B. Bản chất của tội lỗi
1. Không vâng phục Thượng Đế. Sáng thế ký 3:17 “Vì người đã nghe theo lời vợ mình mà ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn nên đất sẽ bị nguyền rủa vì người, trọn đời ngươi phải chịu khó nhọc mới vật đất sinh ra mà ăn.”
2. Phá luật lệ Ngài. I Giăng 3:4 viết, “Ai phạm tội tức vi phạm luật pháp vì tội lỗi là phá luật.”
3. Mất giao thông với Chúa Ê-sai 59:2 viết, :Tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi.”
4. Không tin Chúa Giê-xu Giăng 3:18 ghi: ”Ai tin Ngài thì không bị xét xử nhưng ai không tin thì đã bị xét xử rồi vì không tin đến danh con một của Thượng Đế.”
C. Hậu quả của tội lỗi
1. Trốn tránh mặt Chúa. Khi A-đam và Ê-va phạm tội thì trốn tránh vào bụi rậm lúc Chúa đến thăm. Sách Sáng thế ký 3:8 ghi “Đến chiều khi nghe tiếng Chúa đi ngang qua vườn. A-đam và vợ đi trốn giữa bụi cây để tránh mặt Chúa.”
2.Chỉ muốn ở trong tối tăm. Sách Giăng 3:19 viết “Ánh sáng đã đến trong thế gian nhưng người ta thích bóng tối hơn ánh sáng vì việc làm của họ xấu xa.”
3. Chịu khốn khổ. Sau khi con người phạm tội thì bị Chúa rủa và trừng phạt theo sách Sáng thế ký 3:18 viết “Đất sẽ sinh chông gai và người sẽ ăn rau cỏ của đồng ruộng. Ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn cho đến ngày nào ngươi sẽ trở về bụi đất là nơi ngươi sainh ra.”
4. Xa cách khỏi Thượng Đế. Sách Ê-sai 59:2 viết “Chính những gian ác các ngươi khiến các ngươi xa cách mình với Thượng Đế.”
5. Lãnh án chết. Chúa cảnh cáo A-đam về việc không nên ăn trái cấm như sau “ngươi được tự do ăn hoa quả của các thứ cây trong vườn nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ nên ăn vì ngày nào ngươi ăn ngươi sẽ chết.” (Sáng thế ký 2:16-17) Sự chết bắt đầu trên con người từ đó. Phao-lô trong thơ La-mã viết, “Sự chết đã trải qua trên tất cả mọi người vì mọi người điều đã phạm tội.” (5:12) và “tiền công của tội lỗi là sự chết.” (6:23)
6. Bị trừng phạt đời đời nơi hỏa ngục. sau sự chết phần xác còn có sự chết về phần hồn. Sách khải thị 21:8 viết “Những kẻ hèn nhác, kẻ chẳng tin, kẻ dơ bẩn, kẻ giết người, kẻ dâm dục, kẻ làm phù phép, kẻ thờ thần tượng và tất cả các kẻ nói dối đều sẽ lãnh phần nơi hồ lửa diêm sinh cháy. Đó là cái chết thứ hai.