John G. Lake – con người của sự chữa lành
Ro-berts Liar-don
“Tôi nói với họ (các bác sĩ): ‘Thưa các ngài, tôi muốn để các ngài nhìn thấy một điều nữa. Hãy về bệnh viện của mình và chở đến đây một người bị bệnh viêm tuỷ. Hãy lấy những dụng cụ của mình và gắn chúng vào chân. Hãy chừa chỗ cho tôi có thể đặt tay lên chân anh ta. Các ông có thể gắn dụng cụ vào cả hai bên.’
Khi những dụng cụ đo đạc đã sẵn sàng, tôi đặt tay lên đầu gối người này và cầu nguyện bằng một cách giống như cách Mẹ Et-ter cầu nguyện [mẹ Et-ter là một tướng lĩnh của Đức Chúa Trời đi trước – BBT]: không phải là lời cầu nguyện lạnh nhạt bình thường, nhưng là tiếng kêu thống thiết của con tim lên Đức Chúa Trời. Tôi nói: ‘Chúa ơi, hãy diệt chết căn bệnh của ma quỉ bằng quyền năng Ngài. để cho Đức Thánh Linh vận hành trong anh ta, để cho cái này sống trong anh ta.”
Sau đó tôi hỏi: ‘Thưa các ngài, điều gì xảy ra vậy?’
Họ đáp: ‘mọi tế bào đều phản ứng’.”
Nếu có con người nào từng sống và hành động trong sự tỏ ra “Đức Chúa Trời ở trong con người”, thì con người đó chính là Giôn G. Leik (John G. Lake). Con người của mục đích, khải tượng, quyền năng và tính cách mạnh, ông chỉ có một mục đích trong đời – đem sự đầy trọn của Đức Chúa Trời đến mỗi con người.
Ông thường nói rằng bí quyết của quyền năng thiên thượng không phải ở tại việc làm, mà là ở hiện trạng. Ông tin rằng mọi cơ-đốc nhân đầy dẫy Đức Thánh Linh cần phải được thưởng thức (tận hưởng) một công vụ hệt như của Chúa Jê-sus khi Ngài sống trên đất, và hiện thực của sự đó có thể đạt được chỉ khi nào nhìn thấy được bản thân như cách Đức Chúa Trời nhìn.
Bóng đen của cái chết
Giôn Grêm Leik đã sống cả cuộc đời mình và hoàn thành công vụ của mình với sự hiểu biết thuộc linh đó.
Ông sinh ra 18 tháng ba năm 1870 tại Ôn-ta-riô, Canada. Là một trong mười sáu đứa con, ông từ bé đã cùng gia đình chuyển đến Solt-Sant-Mari, bang Mi-chi-gan, Mỹ.
Lần đầu tiên Leik được nghe giảng Tin lành tại buổi nhóm truyền giảng của Đạo quân Cứu rỗi (một tổ chức truyền giảng – BBT), khi ông mười sáu tuổi, và không lâu sau đó ông đã dâng đời sống mình cho Chúa. Mặc dù ông sống cuộc sống đạo đức lành mạnh, tim ông không thấy bình an, cho đến khi ông xin Chúa cứu ông. Sau này ông viết về cuộc gặp với Đức Chúa Trời của mình:
“Tôi đã dâng mình cho Ngài, ánh sáng từ trời tuôn tràn vào lòng tôi, và tôi đứng dậy thành một đứa con của Đức Chúa Trời, và tôi biết điều đó.”
Bố mẹ của Leik là những con người mạnh mẽ, năng động với sức khoẻ tuyệt vời. Nhưng tà linh của bệnh tật và cái chết bao trùm lên toàn bộ phần còn lại của gia đình. Tám thành viên trong gia đình – bốn anh em trai và bốn chị em gái – đã chết vì bệnh. “32 năm trong gia đình thường xuyên có người ốm,” – ông viết, – “Trong suốt thời gian đó bóng đen của bệnh tật luôn ám ảnh trên nhà chúng tôi… thời niên thiếu của tôi đầy ký ức về những bệnh tật, bác sĩ, người trông, bệnh viện, hòm áo quan, nghĩa trang và nấm mộ, về một gia đình đau đớn…”
Khoa học không đúng – Thái độ đúng đắn
Ngay từ khi còn trẻ Leik đã rất quan tâm đến khoa học và vật lý. Ông cũng thích hoá học, và thích làm thí nghiệm với các dụng cụ khoa học. Ông thậm chí đã kết thúc khoá học về ngành y, nhưng về sau bỏ những ham mê y học của mình.
Leik rất kỹ lưỡng trong các sự tìm kiếm cả trong khoa học và những vấn đề thuộc linh. Ông không ngừng nghiên cứu Kinh Thánh không chỉ để mà hiểu nó, mà còn để chứng minh sự chính xác của nó trong cuộc sống hàng ngày. Kết quả là Leik hành động, nói và thở trong luồng của sự sống phục sinh của Đức Chúa Trời.
Năm 1890, khi Leik 20 tuổi, một nông dân cơ-đốc nhân kể cho ông nghe về sự nên thánh. Sự tỏ ra này đã xuyên thấu tim ông, và ông coi đó như một công việc đã hoàn tất của Đức Chúa Trời trong đời mình. Về sự tỏ ra mới này Leik viết: “Tôi sẽ không bao giờ ngừng tôn vinh Chúa đã tỏ cho tôi chiều sâu… quyền năng của huyết Jê-sus. Sự xức dầu Thánh Linh tuyệt vời đã giáng xuống đời tôi.”
Sau đó một năm, 1891, Leik chuyển đến Chi-ca-go và nhập học tại trường hầu việc giám lý. Tháng mười năm đó ông được bổ nhiệm vào Hội Thánh tại Pes-ti-go, bang Vis-con-xin nhưng ông từ chối đề nghị làm mục sư này. Ông cũng rời trường và chuyển đến Har-vey, bang Il-li-nois, là nơi ông lập tờ báo “Har-vey ci-ti-zen”. Khi sống tại đó ông đã gặp người vợ tương lai của mình là Giên-ny Sti-ven.
Món quà “Giên-ny”
Giên-ny hợp với Giôn Leik thật lý tưởng. Chị rất biết vui đùa, suy nghĩ chín chắn, đức tin mạnh mẽ và sự nhạy bén thuộc linh sâu sắc. Một trong những sự phục vụ quan trọng của Giên-ny cho chồng mình là sự cầu nguyện và cầu thay. Leik đánh giá rất cao những lời khuyên và sự động viên của vợ.
Nhưng sau đó hai năm bệnh tật lại lẻn được vào gia đình Leik. Các bác sĩ chẩn đoán Giên-ny bị lao và đau tim. Vì cớ rối loạn nhịp tim mà có khi chị ngã bất tỉnh. Để giữ nhịp tim, chị phải dùng những thuốc mạnh, và cuối cùng chúng khiến chị gần thành người tàn phế.
Cuối cùng, theo lời khuyên của các bác sĩ, Leik đưa gia đình mình trở về lại Solt-Sant-Mari, bang Mi-chi-gan, và anh bắt đầu làm nghề buôn bất động sản. Nhưng trạng thái của Giên-ny ngày một xấu đi, và năm 1898 các bác sĩ nói rằng không còn làm gì được hơn cho chị nữa.
Nào hãy cùng quyết chí!
Leik đã đối đầu với khủng hoảng cuộc đời mình. Quyền năng Đức Chúa Trời ở đâu? Cả gia đình anh khổ sở vì bệnh tật, Những người anh em trai là người tàn phế vì chảy máu nội tạng trong 22 năm. Chị của anh 33 năm ung thư vú. Người chị khác đang chết vì bệnh máu. Và bây giờ người thân cận nhất của anh, Giên-ny, cũng gần kề cái chết.
Nhưng bản thân Leik trước kia đã từng nếm trải quyền năng chữa bệnh của Đức Chúa Trời. Thời trẻ anh bị bệnh thấp khớp. Khi cái đau ở chân đến mức quá độ, anh đi đến Nhà Chữa bệnh của Giôn A-lech-xan-đrơ Đau-vi (một tướng lĩnh của Đức Chúa Trời đi trước khác – BBT) ở Chi-ca-go. Tại đó ông già đã đặt tay lên anh, và quyền năng Chúa giáng trên anh, và đôi chân anh tức khắc khoẻ mạnh.
Sau sự lành bệnh của mình Leik chở người em trai tàn phế đến Nhà của Đau-vi, và cậu ta cũng được lành. Khi người ta đặt tay lên, bệnh máu biến mất, và cậu bật dậy khỏi giường bệnh của mình.
Sau đó anh chở người chị đang chết dần vì bệnh ung thư vú đến Chi-ca-go. Khi đến đó người chị còn một chút nghi ngờ, nhưng sau khi được nghe thấy Lời Chúa được rao giảng với quyền năng mạnh mẽ như vậy thì đức tin của chị ta lớn lên – và chị đã được chữa lành. Cơn đau hết ngay, và khối u lớn xẹp mất đi trong vài ngày, còn những khối u nhỏ thì biến mất ngay, và Đức Chúa Trời đã phục hồi lại chỗ ngực dị dạng của chị.
Cái chết? “Sẽ không có điều đó!”
Người chị khác của anh vẫn còn bệnh nặng dù đã nhiều lần cầu nguyện. Anh cũng đang chuẩn bị chở cô đến Nhà Chữa bệnh, nhưng trước khi anh kịp làm điều đó thì mẹ anh gọi điện đến, và báo rằng chị anh đang chết, và nếu anh còn muốn nhìn thấy cô ta thì phải đến gấp. Khi Leik đến, cô ta đã bất tỉnh, mạch không còn thấy, và căn phòng đầy những người khóc lóc. Đầy xúc động bởi tất cả những cái đó, Leik nhìn vào đứa bé con của chị ta đang còn nằm trong nôi, và thầm nghĩ: “Chị ta không được chết! Sẽ không có điều đó!” Sau này ông viết về sự rung cảm sâu sắc này:
“Không có một lời nào có thể diễn đạt cho người khác tiếng gào thét trong tim tôi và nỗi căm thù cái chết và bệnh tật mà Đức Chúa Trời đã đặt vào trong lòng tôi. Cảm tưởng như chính cơn giận của Đức Chúa Trời xâm chiếm tâm hồn tôi!”
Leik đi lại trong căn phòng, và lòng anh hướng tới người nào có thể giúp được anh bằng đức tin mình. Anh chỉ biết có một người với đức tin như vậy – Đau-vi. Vì thế nên anh gửi đi bức điện tín với nội dung sau:
“Chị tôi gần chết, nhưng linh hồn tôi không để cho chị ta đi. Tôi tin rằng nếu ông cầu nguyện, Đức Chúa Trời sẽ chữa lành chị tôi.”
Đau-vi đáp lời: “Hãy bám vào Chúa. Tôi cầu nguyện. Chị ta sẽ sống.”
Đọc được những lời đó, Leik dấy lên một cuộc tấn công thuộc linh quyết liệt chống lại quyền năng cái chết, mạnh mẽ ngăn cấm nó nhân danh Jê-sus. Chưa đến một tiếng sau chị anh tỉnh lại, năm ngày sau chị đã ngồi cùng bàn dự lễ Giáng sinh với gia đình.
Nhưng tất cả những chuyện đó là trước kia, còn bây giờ người vợ yêu quí của anh đang đau ốm, và tình trạng của cô ngày một xấu đi.
Ma quỉ bị phát hiện
28 tháng Tư năm 1898, cảm tưởng như đồng hồ đang điểm những giờ cuối cùng của Giên-ny, một người hầu việc Chúa quen biết đã khuyên Leik chịu thuận theo ý muốn của Đức Chúa Trời và tiếp nhận cái chết của Giên-ny. Những lời của ông ta nói nghe cũng có lý, nhưng Leik cương quyết chống cự lại. Dù vậy, hiện hữu của cái chết dường như không thể tránh khỏi.
Trong tâm trạng tuyệt vọng hoàn toàn Leik ném quyển Thánh Kinh của mình vào thành lò sưởi, và nó rơi xuống sàn, mở ra đúng chương 10 sách Công vụ các sứ đồ. Khi anh tiến đến gần để nhặt nó lên, cái nhìn của anh rơi vào câu 38: “Đức Chúa Trời đã xức cho Đức Chúa Jê-sus ở Na-xa-rét bằng Đức Thánh Linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị MA QUỉ ức hiếp, vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài.”
Những lời đầy năng lực này đã xuyên thấu trí óc anh: “bị MA QUỉ ức hiếp!” Có nghĩa là căn bệnh của Giên-ny và bất cứ một căn bệnh nào khác không phải đến từ Đức Chúa Trời! Và nếu bây giờ Leik – con cái Đức Chúa Trời trong Jê-sus Christ, thì khi đó Đức Chúa Trời cũng ở cùng anh, như Ngài đã ở cùng Chúa Jê-sus. Bây giờ anh thật sự tin chắc rằng đó chính là ma quỉ tìm cách cướp đi người mẹ của những đứa con anh. Chính ma quỉ đang huỷ hoại đời sống anh.
9:30 sáng
Lúc đó Leik mở sách Tin lành theo Lu-ca 13:16 và đọc: “Con gái của áp-ra-ham này, quỉ Sa-tan đã cầm buộc mười tám năm, há chẳng nên mở trói cho nó sao…?” Bây giờ anh lại được hiểu sáng tỏ thêm một điều, ngoài việc sa-tăng – nguyên cớ của bệnh tật và cái chết, hơn nữa là Jê-sus – qua Leik – có thể đem sự chữa lành và giải cứu cho những người bị đau khổ. Dùng anh, Chúa Jê-sus có thể chiến thắng những đau đớn của cái chết. anh hoàn toàn không nghi ngờ việc Chúa Jê-sus đã chết để cho vợ anh được lành bệnh, cũng hệt như Ngài đã chết cho tội lỗi của cô. Và anh quyết định rằng tuyệt đối không ai có thể cướp đi của Giên-ny món quà đó.
Hoàn toàn tin chắc rằng chỉ có Đức Thánh Linh mới có thể đem lại kết quả, Leik quyết định để Đức Chúa Trời được nói lời nói cuối cùng, chứ không để cho ma quỉ. Anh đi vào phòng ngủ và tuyên bố trước tất cả thế giới thấy được và không thấy được, rằng vợ anh sẽ được lành bệnh chính xác lúc 9:30 sáng.
Sau đó anh liên lạc với Đau-vi để thông báo cho ông về việc Đức Chúa Trời sẽ làm vào đúng thời điểm đó. Khi đồng hồ điểm 9:30, Leik quì gối nơi giường bệnh người vợ yêu quí của mình và kêu gào lên Đức Chúa Trời Hằng sống. Khi anh làm điều đó, quyền năng Chúa giáng xuống Giên-ny và chạy suốt thân thể chị từ đầu xuống chân. Bại liệt biến mất, nhịp tim trở lại bình thường, bệnh ho kết thúc, hơi thở phục hồi và nhiệt độ trở lại bình thường – ngay lập tức!
Đầu tiên Leik nghe thấy một tiếng kêu khẽ từ miệng Giên-ny. Sau đó chị la lên: “Ngợi khen Chúa, tôi lành bệnh rồi!” Điều đó thậm chí còn làm anh phát hoảng, vì một sức mạnh như vậy trong giọng nói của chị anh đã không được nghe từ vài năm nay. Sau đó Giên-ny hất tung đống chăn và đứng dậy – hoàn toàn lành bệnh! Sự ngợi khen mà họ với Giôn dâng lên Chúa thật không thể nào tả nổi.
Rất nhanh sau đó sự kiện Giên-ny lành bệnh được cả đất nước biết đến và khiến cho nhiều người trải quãng đường xa xôi để đến thăm ngôi nhà của Leik. Báo chí thì lại hâm nóng thêm sự tò mò, và vợ chồng Leik được nổi tiếng. Người ta đến nhà họ mỗi ngày để nhìn xem phép lạ của Đức Chúa Trời và để được cầu nguyện cho mình. Nhiều người khác gửi những nhu cầu cầu nguyện đến…
Sử dụng quyền năng thuộc linh
Vào năm 1901 Leik chuyển đến Si-ôn, bang Il-li-nois để học về sự chữa lành thiên thượng ở chỗ A-lech-xan-đrơ Đau-vi. Anh truyền giảng vào các buổi tối, học tập khi nào có thể, và làm việc quản lý điều hành trên công trường xây dựng của Đau-vi suốt cả thời gian ban ngày.
Đến năm 1904, Leik chuyển đến Chi-ca-go. Anh mua một chỗ thành viên của hiệp hội thương gia Chi-ca-go. Một năm sau trong tài khoản ngân hàng của anh đã có hơn 130.000 đô-la, và anh trở thành chủ nhân của bất động sản trị giá 90.000 đô-la. Nhìn thấy tài năng của anh, các nhà kinh doanh đề nghị Leik thành lập một liên hiệp (trest) của ba công ty bảo hiểm lớn nhất đất nước với thu nhập đảm bảo là 50.000 đô-la hàng năm. Bây giờ anh trở thành cố vấn của một nhà kinh doanh cao cấp, và cũng kiếm hàng trăm đô-la tiền dịch vụ.
Theo thước đo thời đó Giôn Leik đã làm được cả một sản nghiệp lớn (đô-la thời đó có giá trị ít nhất gấp 10 lần đô-la bây giờ – BBT). Nhưng sự kêu gọi của Đức Chúa Trời trong lòng anh vẫn tiếp tục lớn lên. Đến một lúc nào đó anh đã điều hoà được giữa thành công vĩ đại của mình trong thế gian và sự tăng trưởng trong Đức Chúa Trời. Anh đã học được cách bước đi theo Đức Thánh Linh, và anh mô tả như sau:
“Đối với tôi việc tách ra khỏi nhịp độ cuộc sống đã trở nên dễ dàng hơn, trong khi đôi tay và tâm trí phải bận công việc hàng ngày, tâm linh tôi vẫn giữ mối thông công với Đức Chúa Trời.”
Có một số người nghĩ rằng nếu bạn được kêu gọi để hầu việc Chúa, thì bạn cần phải ngay lập tức bỏ công việc mình trong thế gian. Nhưng theo như tấm gương của Leik, thì điều đó không phải bao giờ cũng vậy. Học cách giữ mối thông công với Đức Chúa Trời qua tâm linh mình, Leik dần dần tiến tới thời điểm lý tưởng bắt đầu công vụ. Anh không chạy trước Đức Chúa Trời, và không để cho gia đình mình phải đau khổ. Sau này, khi thời điểm đã đến, anh có thể bán đi mọi thứ, vì đã học được đức tin lớn trong những năm bước đi với Đức Chúa Trời trong lĩnh vực kinh doanh.
Leik hiểu ra rất sớm trong công vụ của mình, rằng hiện trạng đi trước việc làm. Anh học được cách đi theo thời gian thiên thượng.
Tiếng lạ và thời điểm thiên thượng
Khi Leik còn sống ở Si-ôn, anh đến dự nhóm tại nhà của người bạn mình Fred F. Bos-vort. Tom Hez-mal-halch giảng lúc đó, và cuối buổi nhóm anh ta nói với Leik: “Khi tôi giảng, Chúa Jê-sus nói với tôi rằng chúng ta và anh sẽ cùng truyền giảng với nhau.” Leik cười câu nói đó của anh ta, nhưng không lâu sau đó anh đã dâng mình cho ý muốn trọn vẹn của Đức Chúa Trời.
Không lâu sau đó, năm 1906, Leik bắt đầu cầu nguyện để được báp-tem Đức Thánh Linh. Anh tìm kiếm Đức Chúa Trời chín tháng, nhưng sau đó thôi, cho rằng “nó không phải là dành cho mình”. Sau đó có một lần anh đi với Tom, bây giờ đã là người bạn thân nhất, để cầu nguyện cho một phụ nữ bị bệnh. Ngồi cạnh giường bà, Leik bắt đầu run bần bật vì cớ sự cảm động Đức Chúa Trời khác thường.
Nhưng Hez-mal-halch không nhận thấy điều đó, và đề nghị Leik đặt tay lên nữ bệnh nhân. Khi anh làm điều này, một tia chớp của Đức Chúa Trời đánh quị Tom xuống đất. “Ngợi khen Chúa, Giôn! – anh ta đứng dậy và nói – Jê-sus đã làm báp-tem Đức Thánh Linh cho anh!”
Sau này Leik mô tả:
“Khi hiện tượng đó qua đi, thì vinh hiển của nó vẫn còn lại trong linh hồn tôi. Tôi phát hiện ra rằng trong cuộc sống mình bắt đầu xuất hiện các ân tứ Đức Thánh Linh khác nhau. Tôi nói tiếng lạ với sức mạnh của Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời bắt đầu tuôn chảy qua tôi với một quyền năng mới. Những sự chữa lành bắt đầu xảy ra mạnh mẽ hơn.”
Leik thường nói tiếng lạ và tin rằng mức độ ít đầy dẫy hơn thế thì không thể gọi là báp-tem Đức Thánh Linh được. Anh nói:
“Nói tiếng lạ đối với tôi là phần việc của công vụ của tôi, là mối liên lạc đặc thù với Đức Chúa Trời đã mở ra cho lòng tôi những chân lý mà tôi mang đến cho các bạn ngày này qua ngày khác.”
Châu Phi kêu gọi
Sau khi báp-tem Đức Thánh Linh lòng mong muốn phục vụ trọn thời gian của Leik càng lớn thêm. “Sếp” của anh đồng ý cho anh nghỉ phép ba tháng để đi truyền giảng Tin lành. Nhưng ông ta cũng báo trước cho anh rằng “sau ba tháng số tiền 50000 đô-la có thể sẽ trở thành quá lớn đối với anh, và chưa chắc gì anh sẽ chịu hy sinh chúng vì những mơ mộng tôn giáo.” Leik cảm ơn người sếp mình về những gì ông ta làm cho mình, và thôi việc. Sau đó, khi ba tháng đã qua, anh mạnh dạn tuyên bố: “Tôi đã vĩnh viễn kết thúc với mọi việc trong đời ngoài việc công bố và truyền bá Tin lành Chúa Jê-sus Christ.” Anh không quay trở lại nơi làm việc cũ nữa.
Năm 1907, Đức Thánh Linh nói với Leik: “Hãy đến In-đia-na-po-lis. Hãy chuẩn bị cho đợt truyền giảng mùa đông và thuê một gian phòng lớn, Mùa xuân con sẽ đến Châu Phi.” Khi anh quay về nhà để kể cho Giên-ny, thì chị đã biết về kế hoạch này, vì Chúa cũng đã nói với chị.
Leik có mối quan tâm lớn đến Châu Phi từ khi còn bé được đọc về những chuyến đi của Sten-li và Li-ving-ston. Thời niên thiếu anh có những giấc mơ về Châu Phi nhiều hơn là Châu Mỹ.
Leik chuyển cả gia đình mình đến In-đia-na-po-lis, và liên kết với người bạn cũ Tom Hez-mal-halch. Họ ở lại đó sáu tháng và hai người thành một đội truyền giảng hùng mạnh, đưa hàng trăm người đến với báp-tem Đức Thánh Linh.
Sau đó vào một sáng Leik cảm thấy mình phải kiêng ăn cầu nguyện. Anh tìm kiếm Đức Chúa Trời trong sáu ngày, và khi đó anh được Chúa nói rằng từ nay anh sẽ đuổi quỉ. Sau đó là ân tứ phân biệt và xua đuổi các tà linh, và rất nhanh Leik đã học được cách hành động trong lĩnh vực này với độ chính xác cao.
Bước đi trên mặt nước
Vào tháng Giêng 1908 Leik bắt đầu cầu nguyện về những tài chính cần thiết cho chuyến đi. Tom cũng hiệp với anh, và họ dự định là chuyến đi sẽ tốn hai nghìn đô-la. Trong khi cầu nguyện Tom nhận được Lời Chúa sau bốn ngày sẽ có đủ tiền, và bốn ngày sau anh ta quay trở về từ bưu điện với bốn tấm séc 500 đô-la được người khác gửi đến.
Đúng như lời Chúa nói, tháng Tư năm 1908 nhóm các anh xuất phát đi Châu Phi. Đoàn gồm Leik, Giên-ny, bẩy đứa con của họ, Tom và ba người đồng sự nữa. Một trong số họ đã sống ở Châu Phi 3 năm, biết nói tiếng zu-lu và có thể làm người phiên dịch được. Họ dã mua vé, nhưng họ không có tiền để chi phí cho chuyến đi. Bây giờ nhà triệu phú trước kia của Đức Chúa Trời phải học cách hoàn toàn trông cậyvào Ngài. Trong túi anh chỉ còn có một đô-la rưỡi.
Leik đã tỏ thái độ vâng phục, và Đức Chúa Trời đã dùng phép lạ để chu cấp cho cả đoàn. Luật nhà nước Nam Phi đòi hỏi mỗi gia đình người nước ngoài muốn nhập cảnh phải có mang theo người ít nhất 125 đô-la, nếu không thì họ không được phép xuống khỏi tàu. Khi họ đến cảng, Leik không có số tiền đó. Giên-ny nhìn chồng và hỏi: “Anh định làm gì bây giờ?”
Leik đáp: “Anh sẽ đứng vào hàng cùng với những người khách khác. Từ trước đến giờ chúng ta đã vâng phục Đức Chúa Trời, và bây giờ mọi sự phụ thuộc vào Ngài.”
Khi anh đứng trong hàng, chuẩn bị giải thích vấn đề của mình, thì một hành khác tiến đến gần, vỗ vai anh và gọi sang một bên. Ông ta hỏi Leik mấy câu và sau đó chìa ra cho anh hai tờ giấy bạc tổng trị giá 200 đô-la. “Tôi cảm thấy được thúc giục đưa cho anh cái này để giúp cho công việc của anh,” – người lạ mặt nói – “Nếu anh đã nghe thấy Đức Chúa Trời nói, hãy mạnh dạn và năng động mà thực hiện bước đi của đức tin. Ngài sẽ có ở đó, để đón gặp anh mọi lần.
Ngôi nhà ở xa nhà
Khi gần đến Io-gan-nes-burg-gan-nes-burg, gia đình Leik bắt đầu cầu nguyện khẩn khoản về nhà ở. Là những giáo sĩ đức tin, họ không hề có sự trợ giúp nào của các ban điều hành Hội Thánh, không có hội chúng nào chờ đợi họ đến. Họ chỉ có đức tin vào Đức Chúa Trời.
Khi xuống khỏi tàu thuỷ tại Io-gan-nes-burg-gan-nes-burg vào tháng Năm 1908, họ nhìn thấy một người phụ nữ bé nhỏ người Mỹ chạy dọc cầu tầu và nhìn ngó vào mặt mỗi người. Bà ta chạy đến gần Tom và hỏi: “các anh là đoàn giáo sĩ?” – “Vâng!” – Tom đáp. “Các anh có mấy người?” – “Bốn”. Bà ta lắc đầu và nói: “Các anh không phải là gia đình, còn có ai nữa không?”
Tom bèn chỉ bà đến với Leik. Bà ta rất sung sướng nhận ra đây đúng là gia đình với bẩy đứa con mà Đức Chúa Trời đã hướng dẫn bà đón gặp để bà sắp xếp chỗ ở cho họ. Ngay trong ngày đó gia đình Leik được vào ở trong ngôi nhà đầy đủ đồ đạc tại Io-gan-nes-burg-gan-nes-burg. Đức Chúa Trời đã ban cho họ như họ cầu xin. Người phụ nữ kia – bà Gu-đi-naf trở thành người bạn trung thành của họ trong suốt thời gian hầu việc Chúa.
Xoáy lốc thuộc linh
Vài ngày sau khi đến một cơ hội phục vụ đầu tiên được mở ra cho Leik. Một mục sư Nam Phi phải đi xa vài tuần và đề nghị Leik thay chỗ ông trên bục giảng. Leik ngay lập tức nhận lời.
Trong bài giảng chủ nhật đầu tiên của anh có hơn 500 người dân zu-lu (dân bản xứ – một bộ lạc lớn – ND) tham dự. Kết quả là một sự phấn hững mạnh mẽ, và sau vài tuần rất nhiều người tại Io-gan-nes-burg-gan-nes-burg và những vùng ngoại thành đã được cứu, được lành bệnh và được báp-tem Đức Thánh Linh.
Thành công đã khiến Leik phải sửng sốt. Sau này ông viết: “Ngay từ đầu đã có cảm tưởng như đó là một xoáy lốc thuộc linh.”
Các buổi thời phượng kéo dài đến 4 giờ sáng.
Một trong những phần của những buổi thờ phượng đầy phép lạ này là sự thể hiện đáp lời cầu nguyện một cách đầy quyền năng. Lời cầu nguyện đức tin có thể được dâng lên cho một người sống tại vùng khác trong Châu Phi, với hiệu quả ngay lập tức. Lời đồn về những việc đó càng được phổ biến, và hàng trăm người đổ xô đến Io-gan-nes-burg để nhận được trả lời cho lời cầu nguyện mình. Sau các buổi nhóm người địa phương di theo sau các nhà truyền giảng đến tận nhà họ, và tiếp tục hỏi họ để hiểu biết hơn về Đức Chúa Trời. Rất nhiều lần, khi hừng đông đã ló dạng nơi chân trời Phi Châu, nhóm người đó vẫn còn tiếp tục bàn luận về quyền năng Đức Chúa Trời. Sau đó suốt cả ngày người ta có thể gặp những con người đó với Kinh Thánh trong tay đang làm chứng về quyền năng Đức Chúa Trời đã thể hiện ra chiều hôm trước.
Tại đó cũng có nhiều sự chữa lành kỳ diệu. Những người bị thương, bị bệnh và ốm đau đứng xếp hàng dọc tường, và sau khi được cầu nguyện đi ra khỏi toà nhà với những tiếng la lớn: “Đức Chúa Trời đã chữa lành tôi!” Đám đông trong toàn nhà, được chứng kiến những phép lạ của Đức Chúa Trời, nồng nhiệt đáp ứng bằng những tiếng hò la.
Phân đội Giôn và Giên-ny
Khi những người dân phi châu không vào được buổi nhóm của Leik, họ đi đến nhà những giáo sĩ. Có lúc đám đông lớn đến nỗi Giên-ny không kịp nấu ăn cho gia đình nữa. Chị đón gặp họ trước cửa, để họ được người khác cầu nguyện cho, sau đó dẫn họ ra qua cửa sau, để dọn chỗ cho những người mới đến.
Giên-ny cũng là người cộng sự với Giôn trong sự hầu việc (phục vụ). Giôn tin rằng người vợ mình có ơn “phân biệt các thần linh với mức độ lớn hơn” cả anh. Chị thường xuyên nhận được lời tri thức (một ân tứ Đức Thánh Linh, một cách siêu nhiên tỏ cho con người biết những điều cần biết về người mình đang phục vụ – ND) về những người không có khả năng nhận được sự chữa lành vì cớ những mắc mớ cá nhân với tội lỗi trong đời sống họ.
Gia đình Leik tổ chức các buổi cầu nguyện chữa bệnh rất đơn giản. Khi người ta đến với Leik, anh đặt tay lên họ. Những người được lành về nàh mình ngay. Nhưng ai chưa được lành hoặc mới chỉ lành một phần đi vào phòng khác. Sau khi Leik đã cầu nguyện xong cho những người khác, anh đưa Giên-ny vào phòng, và chị nhờ Đức Thánh Linh tỏ ra cho những người đó về những trở ngại cản trở họ nhận sự lành bệnh. Lắng nghe những lời về bí mật của lòng mình, nhiều người đã xưng tội và xin Chúa tha thứ. Sau đó Giôn và Giên-ny cầu nguyện lại, và Đức Chúa Trời chữa lành cho những kẻ đã ăn năn. Còn những kẻ không chịu ăn năn, mặc dù đã tiếp nhận những chân lý được Giên-ny giảng cho mình, thì quay về nhà trong căn bệnh cũ.
Ông ta là ai?
Leik là một con người của hành động. Một lần, sau lời kêu gọi đầy nhiệt huyết từ bục giảng, cả hội chúng chạy lên. Nhưng trong nhóm đó có một người ngã lăn xuống trước bục quằn quại lên cơn. Ngay lúc đó Leik nhẩy xuống khỏi bục giảng, tiến đến và ra lệnh đuổi quỉ nhân danh Jê-sus. Khi con người đó đã nhận được sự giải cứu, Leik bình thản quay trở lại bục giảng.
Thần của Chúa vận hành trên Leik một cách mạnh mẽ trong suốt những năm đó. Khi ông bắt tay những người đến dự buổi thờ phượng, nhiều khi họ ngã xuống sàn bởi quyền năng Đức Chúa Trời. Đôi khi người ta ngã nàm sải dài trên sàn khi họ đến gần ông quá sáu bước chân.
Leik luôn bày tỏ sự cảm thông sâu sắc với mọi người, và ông không bao giờ quay lưng lại với những lời kêu gọi cứu giúp. Không bao giờ ông từ chối lời gọi của người bệnh, và thậm chí còn được biết là ông cầu nguyện cho cả những thú vật bệnh sắp chết khi người ta nài nỉ ông. Có những lúc khi ông cần được nghỉ ngơi, nhưng người ta vẫn tìm ra ông và đưa người bệnh tới. Leik cầu nguyện cho họ cả ngày lẫn đêm, không từ chối ai.
Đội những người hầu việc luôn luôn có nhu cầu to lớn về đồ ăn và tài chính. Theo quan niệm thời đó Leik không bao giờ kêu gọi tiền dâng hiến. Nhưng ông thường xuyên bắt gặp những giỏ đựng đồ ăn hay là một khoản tiền nhỏ trên bậc cửa nhà mình.
Có thể điều khó khăn nhất đối với Giên-ny tại Châu Phi, đó là thích ứng với những thói quen của chồng mình. Trách nhiệm của anh là phải mang về đồ ăn cần thiết cho cả đại gia đình. Nhưng nếu dọc đường ông gặp người đàn bà goá với những đứa con đói khát, thì ông lại đưa hết cho họ những gì mình có. Giên-ny cũng không bao giờ biết trước là Giôn có đưa ai về nhà cùng ăn trưa hay không, cho nên chị luôn luôn phải tiết kiệm thức ăn dành cho trường hợp khi chị phải nấu cho cả đám đông người. Cảm tưởng là đồ ăn không có lúc nào là đủ cả.
Đội phục vụ gắn bó
Sau những ngày đầu tiên trong Hội Thánh của mục sư nọ, Leik chuyển sang thuê các gian phòng lớn. Sau đó, khi chúng trở nên quá chật, những buổi thờ phượng diễn ra ngay ngoài trời. Bây giờ Leik và Hez-mal-halch đã trở thành một “Đội những nhà truyền giảng”. Mỗi người trong số họ đứng lên nói năm hay sáu lần trong một buổi nhóm, và không ai có thể nói được bài giảng nào đang kết thúc và bài nào đang bắt đầu. Mọi sự đều ở trong sự hài hoà của Đức Thánh Linh.
Leik lập ra “Đền tạm Sứ đồ” tại Io-gan-nes-burg và không đầy một năm mở 100 Hội Thánh. Những Hội Thánh này nằm ở các vùng khác nhau của Châu Phi, và sự điều hành chúng đòi hỏi những chuyến đi xa nhà thường xuyên.
Tạm biệt Giên-ny
22 tháng 12 năm 1908 một tin tức khủng khiếp nhất, không thể tưởng tượng nổi, giáng xuống Leik. Người vợ yêu quí Giên-ny của ông đã chết khi ông đang phục vụ tại sa mạc Ca-la-ha-ri. Khi ông quay về đến nhà, chị đã lên trời được 12 tiếng rồi.
Đa số lời chứng về cái chết của Giên-ny đều qui cho việc thiếu ăn và kiệt sức của chị. Khi Giôn đang đi xa, những đám đông tụ tập lại chờ ông quay về, họ nằm trên bãi cỏ trước cửa nhà. Vì thế nên Giên-ny nấu ăn cho họ, dùng hết cả những dự trữ đồ ăn bé nhỏ còn lại của mình. Và chị cũng cố tạo đieuè kiện dễ chịu nhất cho họ cho đến khi Leik về. Và cũng vì thế chị đã bỏ qua sức khoẻ của mình.
Còn Leik thì quá bận việc phục vụ người khác đến nối không để ý thấy những gì xảy ra với vợ mình.
Trong sự hầu việc một chuyện thường xuyên bị bỏ qua không để ý đến, là bao giờ cũng sẽ còn những nhu cầu cần được đáp ứng. Một sự hầu việc không thể đáp ứng hết cho mọi nhu cầu bắt gặp, dù cho sự hầu việc đó được xức dầu và mạnh mẽ đến đâu đi nữa. Vì vậy trong sự hầu việc cơ-đốc còn cần cả suy nghĩ lành mạnh nữa. Thân thể tự nhiên và gia đình cần phải được quan tâm chăm sóc, và gia đình bản thân phải là hạt nhân của mỗi sự hầu việc Chúa.
Thật dễ hiểu là Leik bị chấn động như thế nào khi ông quay về bắt gặp vợ mình đã chết. Đây là một thời gian tăm tối đối với ông, và nỗi đau đớn dày vò còn lại suốt nhiều năm.
Một năm sau, 1909 Leik quay trở về Mỹ, để kêu gọi tiền dâng hiến cho sự phục vụ Phi châu của mình và để tìm thêm những người làm việc mới. Và Đức Chúa Trời lại chu cấp tài chính một cách siêu nhiên chỉ trong một buổi thu tiền dâng hiến. Ông thu được 3000 đô-la và có thể quay trở lại với những cộng sự mình.
Bệnh dịch hạch
Khi đoàn quay lại vào đất Phi Châu năm 1910, trên vùng đất này nạn dịch hạch đang hoành hành. Một phần tư dân chúng đã chết trong vòng dưới một tháng. Dịch lệ độc hại khủng khiếp đến nỗi chính phủ đề nghị trả lương 1000 đô-la cho mỗi một người tình nguyện đi làm việc với những người bệnh. Leik và những người cộng sự thì đi giúp không lấy tiền. Ông cùng với một cộng sự đi vào những ngôi nhà, đưa những người chết ra và chôn cất họ. Nhưng chẳng có dấu hiệu nào của dịch bệnh động chạm được đến họ.
Vào thời điểm khi dịch hạch này lên đến đỉnh điểm, một bác sĩ cho gọi Leik và hỏi ông: “Làm sao ông có thể giữ mình được? Chắc chắn là ông phải có một bí quyết nào đó!”
Và Leik đáp lại: “Anh ơi, đó là luật của Thánh Linh Sự Sống trong Đức Chúa Jê-sus Christ. Tôi tin rằng, khi mà hồn tôi vẫn còn ở trong liên lạc với Đức Chúa Trời hằng sống, để cho Thánh Linh Ngài tuôn chảy vào linh hồn và thân thể tôi, thì không có một vi khuẩn nào có thể bám nổi vào tôi, vì Thánh Linh Đức Chúa Trời sẽ giết chết nó.”
Sau đó Leik đề nghị ông bác sĩ làm một thí nghiệm. Ông đề nghị bác sĩ lấy nước dịch trong phổi của những nạn nhân căn bệnh chết người này và đem đặt chúng soi dưới kính hiển vi. Bác sĩ làm theo và nhìn thấy một đống vi khuẩn đang sống. Sau đó Leik khiến những người nhóm tại đó phát khiếp, khi đề nghị bác sĩ bôi chất dịch mang cái chết trong mình đó lên bàn tay ông, và ông tuyên bố rằng chúng sẽ chết.
Bac sĩ làm theo và nhận thấy là mọi vi khuẩn đều đã chết hết trong lòng bàn tay Leik. Những nhân chứng của cuộc thí nghiệm này đứng đó trong sự bàng hoàng, còn Leik tiếp tục dâng lên Chúa lời ngợi khen và nói: “Các ông có thể bôi chúng đầy tay tôi, và tôi sẽ để tay trước kính hiển vi, các ông sẽ thấy vi khuẩn chết ngay lập tức.”
Cũng chính quyền năng đó tuôn chảy qua đôi tay của Leik đến thân thể những người đau khổ vì bệnh tật để đem sự chữa lành cho những đám đông người. “Tia chớp” của Đức Chúa Trời huỷ diệt mọi bệnh tật và đau ốm
Khi nữ hoàng Hà-lan đề nghị Leik cầu nguyện cho bà ta, để bà có thể mang được đứa con cho đến đúng kỳ sinh, ông gửi cho nữ hoàng một bức thư, báo rằng lời cầu nguyện của bà đã nhận được sự trả lời. Chưa đầy một năm sau nữ hoàng Hà-lan Giu-lia-na, trước đó từng sảo thai 6 lần, đã sinh đứa con đầu tiên của mình.
Chức vụ Đức Thánh Linh
Tháng Mười hai 1910 Tom Hez-mal-halch rời khỏi Leik. Đối với Leik đó là một thời kỳ rất khó khăn. Cách đây không lâu ông vừa mất người vợ yêu quí, và bây giờ ông mất người bạn thân và người đồng sự tốt nhất. Nhưng ông được tiếp thêm sức lực bởi biết rằng mình đang thực hiện ý muốn của Đức Chúa Trời. Và ông cũng được sự yên ủi lớn lao từ phía những người Mỹ cùng chí hướng. Những lá thư động viên đến từ nhiều người, họ khẳng định với ông sẽ ủng hộ công vụ của ông.
1910-1912 Leik phục vụ trong sự chữa bệnh bằng cầu nguyện cho những người bệnh. Có những phép lạ vĩ đại đã xảy ra mà cho đến giờ ở Châu Phi người ta còn nhớ. Ông lập hai Hội Thánh lớn: Sứ mạng đức tin sứ đồ/Đền tạm Sứ đồ (không liên qua đến Hội Thánh đức tin sứ đồ) và Hội Thánh cơ-đốc Si-ôn.
Leik và hội chúng của ông phát hành một bản tin được gửi đến cho hàng ngàn người. Trước khi gửi đi những số báo các thành viên Hội Thánh đặt tay lên chúng và cầu nguyện, để những văn phẩm đó được xức dầu Đức Thánh Linh đầy dẫy. Họ tin rằng quyền năng Chúa sẽ xức dầu những tờ giấy đó giống như điều đã xẩy ra với những mảnh khăn của sứ đồ Phao-lô. Kết quả là từ khắp các nơi trên thế giới hàng nghìn bức thư được gửi đến, kể rằng Đức Thánh Linh giáng xuống những người nhận khi họ mở phong bì ra như thế nào. Một người phụ nữ viết rằng, khi cầm bản tin vào tay, chị ta “bắt đầu run lên” mạnh đến nỗi khó khăn lắm mới ngồi được xuống ghế. Sau đó chị nhận được báp-tem Đức Thánh Linh và bắt đầu nói tiếng lạ. Leik giải thích đơn giản hiện tượng này: “Sự phục vụ cơ-đốc là sự phục vụ Đức Thánh Linh.”
Leik biết cách dẫn cả hội chúng đến sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Ông dạy và nâng đỡ mọi người theo kinh nghiệm thuộc linh phong phú của mình, và kết quả là họ cũng lớn mạnh lên trong sự siêu nhiên. Vào năm 1912 hội chúng được đề nghị cầu nguyện cho chị họ một người đang nằm trong bệnh viện tâm thần tại xứ U-ên cách đó bẩy nghìn dặm. Khi linh của sự cầu nguyện bao trùm trên mọi người, bỗng nhiên một sự nhận biết Đức Chúa Trời lớn lao giáng trên Leik. Cảm giác là từ những người cầu thay phát ra những tia lửa. Sau đó, bỗng nhiên ông thấy mình được chuyển động trong Thánh Linh với tốc độ của ánh sáng. Ông đến một nơi mà trước kia chưa từng đến, và hiểu ra rằng mình đang ở tại U-ên. Sau đó ông vào phòng người chị họ của người kia, đang bị buộc vào giường và lắc lư đầu từ hướng này sang hướng khác. Ông đặt tay lên chị ta và đuổi con quỉ ra khỏi chị. Sau đó, đột nhiên ông lại tỉnh ra tại Io-gan-nes-burg thấy mình đang quì gối trên bục. Sau ba tuần tin về sự giải cứu hoàn toàn người phụ nữ kia. Các bác sĩ “bỗng nhiên” thấy chị ta hoàn toàn bình thường và cho ra khỏi viện.
Người khách lãng du đầy xức dầu
Đến khi Giôn Leik rời khỏi Châu Phi và quay lại Mỹ, nhờ những cố gắng của sự phục vụ của ông đã đào tạo được 1250 nhà truyền giảng, mở ra 625 Hội Thánh và được 100.000 người cải đạo. Số lượng chính xác các phép lạ xảy ra tại các buổi nhóm của ông không thể đếm được. Số liệu thống kê này chỉ là trong có 5 năm phục vụ!
Leik quay lại Mỹ vào năm 1912. Năm đầu tiên gia đình luôn di chuyển và bây giờ cần được nghỉ ngơi. Sau đó vào năm 1913 Giôn gặp gỡ với Flo-rens Svit-ser từ Mi-lu-ô-ki, bang Vis-con-sin, và cưới cô ta. Vào những năm sau họ có 5 đứa con. Flo-rens là một nữ đánh máy tốc ký tuyệt vời và chịu trách nhiệm ghi lại và gìn giữ nhiều bài giảng của Giôn Leik.
Mùa hè năm 1914 Leik gặp một nhà tài chính của công ty đường sắt và là một người bạn cũ của mình Gim Hill. Họ trở nên những người bạn thân khi Leik còn làm việc ở Chi-ca-go. Hill sướng quá khi gặp Leik, và đề nghị cho gia đình ông vé tầu không mất tiền trong các tuyến đường mà công ty xe lửa của họ chạy.
Phòng chữa lành tại Spok-kein
Leik dùng dịp tiện và đi lại khắp đất nước. Đầu tiên ông đến Spok-kein, bang Oa-sinh-ton, và ông dừng lại và tổ chức những căn phòng chữa lành trong một toà nhà công sở cũ. Người ta cho rằng trong những căn phòng đó đã xảy ra khoảng 100.000 sự chữa lành.
Những tờ báo của Spok-kein thường xuyên in những lời làm chứng của những người được lành bệnh. Thực tế là những kết quả đó quá khó tin đến nỗi một uỷ ban về những tổ chức đang hoạt động quyết định nghiên cứu tính xác thực của những sự lành bệnh. Các đại diện của họ liên lạc với những chủ nhân các phòng chữa lành để tổ chức kiểm tra.
Để đáp ứng đòi hỏi của uỷ ban, Leik gọi những người mà lời làm chứng của họ đã được lên báo. Tất cả mười tám người đến đều làm chứng về quyền năng Đức Chúa Trời trước uỷ ban. Sau đó Leik báo tên của những người đã được lành ở khắp thành phố, để uỷ ban cũng có thể hỏi họ. Và sau đó ông đề nghị tổ chức buổi nhóm vào chủ nhật sau, để 100 người sẽ lên làm chứng về sự họ được lành bệnh. Ông đề nghị uỷ ban lập ban thanh tra gồm các bác sĩ, luật sư, quan toà và thầy giáo, để họ cũng có thể nói lên quan điểm của mình.
Nhưng đến thứ sáu Leik nhận được từ uỷ ban bức thư báo rằng những kết quả nghiên cứu đã đủ đúng, và không cần đến buổi nhóm đặc biệt vào chủ nhật nữa. Người ta cũng khen ngợi ông về công việc ông đang làm trong thành phố. Hai thành viên trong uỷ ban còn đích thân đến nhà ông và nói với ông: “Ngài kể còn chưa đến một nửa tất cả những gì đã xảy ra.”
Trong số những người đã được hỏi có một phụ nữ trước kia không có những cơ quan phụ nữ, nhưng bây giờ do được chữa lành đã có thể sanh đẻ được. Bà ta khoe với những người điều tra đứa nhỏ tuyệt vời của mình.
Người phụ nữ khác kể về xương bánh chè bị vỡ được lành một cách kỳ diệu. Sau lời cầu nguyện chỗ xương chuyển liền lại vị trí của nó trong vòng dưới 1 giờ mà không hề thấy đau đớn gì. Một phụ nữ khác bị ung thư không thể chữa nổi đã hoàn toàn lành bệnh sau khi cầu nguyện. Người khác trong nháy mắt được khỏi bệnh viêm khớp, và xương cốt lấy lại hình dạng bình thường. Người này còn được lành khỏi sa dạ dầy, và màng nhĩ mà từ khi bà ta sinh ra đã không có lại mọc ra một cách kỳ diệu đúng chỗ nó.
Nhưng trường hợp kỳ diệu nhất xảy ra tại Nhà chữa lành Spok-kein có lẽ là việc cậu bé, sinh ra với cái đầu ngoẹo như chiếc thuyền lật ngược. Các bác sĩ tuyên bố là chưa thể làm gì được cho đến mười hai tuổi, và dù thế nào đi nữa thì phẫu thuật cũng sẽ rất nguy hiểm. Nhưng sau khi cầu nguyện những xương của cậu bé mềm ra, khung xương đầu to ra và những cơ bắp được phục hồi lại hình dạng bình thường. Bệnh bại liệt của cậu ta cũng biến mất, và cậu bắt đầu nói được như những đứa trẻ bình thường.
Leik giải thích như thế nào về những điều kỳ điệu này? Ông thường đem chuyện bà Et-ter là người có ảnh hưởng thuộc linh rất lớn đến ông ra làm ví dụ: “Khi chúng ta nhìn thấy những chớp sáng loè lửa thiên thượng trong đời con người, như thấy trong người chị em Et-ter vào lúc ai đó được chữa lành, thì đó là vì tri giác của bà và Đấng Christ lúc đó là một. Bà hoà tan trong Đức Chúa Trời. Tôi đã thấy một người phụ nữ đang chết được chữa lành trong vòng 30 giây khi người chị em Et-ter đuổi quỉ khỏi người cô ta. Ngọn lửa của Đức Chúa Trời, lửa Thánh Linh của Ngài, mười giây nối liền với Đấng Christ Toàn Năng ở nơi ngai Đức Chúa Trời – đó là bí quyết của mọi sự.”
“Đấu tranh cho Ngũ tuần”
Theo thống kê của chính phủ từ về giai đoạn 1915 đến 1920, thành phố Spok-kein bang Oa-sinh-ton là “thành phố khoe mạnh nhất trên toàn thế giới” nhờ sự phục vụ của Giôn Leik. Thị trương Spok-kein đã tổ chức những buổi lễ hội công khai để cảm ơn những đóng góp của ông.
Vốn là một nhà kinh doanh tuyệt vời, Leik theo dõi chính xác việc ghi chép các tài liệu. Chúng cho biết rằng trong những căn phòng chữa bệnh tại Spok-kein có đến hai trăm người được lành bệnh hàng ngày, và đa số trong số họ không phải là thành viên các Hội Thánh.
Leik cũng lập tại Spok-kein Hội Thánh Sứ đồ, mà nhờ sự phục vụ và chữa lành của mình đã lôi cuốn được hàng nghìn người từ khắp thế giới đến. Ông tổ chức sáu buổi nhóm phục vụ trong một tuần, hai lần vào ngày chủ nhật, và đi thăm các nhà vào thời gian trong tuần.
Tháng năm 1920 Leik rời khỏi Spok-kein và đến Port-lend, bang O-re-gon, tại đó ông đi các nơi như một sứ đồ và có thời gian làm mục sư. Ông lập một Hội Thánh Sứ đồ nữa và cũng bắt đầu phục vụ chữa lành như tại Spok-kein.
Tại Port-lend Leik nhận được khải thị, có thiên sứ hiện ra với ông. Thiên sứ mở Kinh Thánh ra sách Công vụ các sứ đồ, chỉ vào sự đổ Thánh Linh ra vào ngày lễ Ngũ tuần. Thiên sứ cũng chỉ cho Leik chú ý đến những hiện tượng và sự tỏ ra thuộc linh khác trong sách đó và nói: “Này là Ngũ tuần mà Đức Chúa Trời ban qua trái tim Jê-sus. Hãy đấu tranh vì nó. Chiến đấu vì nó. Hãy dậy người ta cầu nguyện về điều đó. Bởi vì điều này và chỉ có điều này đem giải đáp đến cho những đòi hỏi của trái tim con người và quyền năng để chiến thắng những thế lực của bóng tối.”
Từ đó trở đi Leik đấu trang cho Lời Chúa được ứng nghiệm với một sức mạnh gấp bội. Trong 11 năm tiếp theo ông đi khắp nước Mỹ, dâng mình trọn vẹn cho công việc.
Nam châm của Đức Chúa Trời
Trong thời kỳ cao nhất của sự phục vụ của Leik thế gian quanh ông được lôi cuốn bởi sự hiểu biết Đức Chúa Trời của ông, và người ta thường xuyên đổ đến chỗ ông. Cách hiểu của ông về sự công bình cho ông điều khiển được mọi hoàn cảnh. Ông không thể nào chịu được những bài hát cơ-đốc mà trong đó người ta được gọi là “những con sâu”. Khi ông nghe thấy chúng, ông cau mặt và mím môi, gọi chúng là những tác phẩm “tồi tệ”. Ông cho đó là sự hạ nhục đối với huyết Jê-sus. Con gái của Leik viết rằng, bố có nhận thức rất mạnh mẽ về việc thế nào là được làm vua và thầy tế lễ trước mặt Đức Chúa Trời và cần phải tỏ ra phẩm giá và vinh dự của danh hiệu đó.”
Leik là người bảo vệ nhiệt tình những sự siêu nhiên. Ông từng giảng rằng sẽ có một ngày người ta sẽ chạy từ khắp nơi đến “Trường học Đức Thánh Linh”, là nơi họ sẽ học được cách cộng tác và hiệp với quyền năng Đức Chúa Trời.
Ông có một khả năng tuyệt diệu động viên đức tin và sự tỏ ra trong lòng những người nghe. Những người hầu việc Chúa đã được học ở ông rất nhanh chóng tìm được cho mình những sự phục vụ đức tin mà cũng kết quả bởi những sự chữa lành kỳ diệu.
Leik khẳng định: “Nếu như cơ-đốc nhân không có Đức Thánh Linh để mà sống với đúng ý nghĩa cao đẹp chân chính, thì anh ta chẳng có gì để mà phục vụ. Những người khác có thể có trí tuệ, nhưng cơ-đốc nhân phải có Đức Thánh Linh. Trong vấn đề này không thể có sự không hiểu.”
Để đạt được những mục đích siêu nhiên Leik kêu gọi mỗi một tín đồ đến với quyền năng Ngũ tuần. Liên hệ về vấn đề này có lần ông đã có lời tiên tri như sau: “Khi tâm linh tôi nhìn vào tương lai và đến với trái tim con người và ý muốn của Đức Chúa Trời, tôi thấy từ trời xuất phát ra một sự bày tỏ Thánh Linh mới trong quyền năng và sự bày tỏ mới này sẽ trong tình yêu, dịu dàng, mềm mại và năng lực Thánh Linh vượt quá mọi điều trái tim các bạn và tôi đã từng nhìn thấy. Chính những tia chớp của Đức Chúa Trời sẽ chớp sáng qua những linh hồn con người. Con cái Đức Chúa Trời sẽ gặp con cái của bóng tối và sẽ chiến thắng.”
Gia sản kỳ diệu
Vào năm 1924 Leik được cả nước Mỹ biết đến như một nhà truyền giảng Tin lành chữa lành. Ông đã lập 40 Hội Thánh tại Hiệp chủng quốc Hoa kỳ và Ca-na-da, tại những nơi đó xảy ra nhiều sự chữa lành đến nỗi trong các hội chúng người ta bắt đầu gọi ông là “Doctor (bác sĩ) Leik”.
Vào tháng 12 trong chức vụ của ông còn xảy ra một điều kỳ diệu nữa. Gor-don Lind-say, người sau này sáng lập trung tâm Đấng Christ cho các dân tộc tại Dal-las, Texas, đã ăn năn tin nhận Chúa khi nghe Leik giảng tại Port-lend. Lind-say sau đó đến dự buổi giảng gần như hàng ngày tuần sau, và coi Leik như người thầy mình. Khi sau này Lind-say bị trúng chất độc từ xác chết, ông đã được hoàn toàn chữa lành khi đến được nhà của Leik.
Vào năm 1931, trong tuổi 61, Leik quay về Spok-kein. Ông đã yếu, mệt mỏi và gần như loà mắt. Vì vạy nên ông quyết định “nói chuyện” với Chúa. Ông nhắc lại với Ngài rằng thật xấu hổ như thế nào nếu như ông sẽ bị mù hẳn sau khi hơn 100.000 người đã nhận được sự chữa lành nhờ sự phục vụ của ông tính chỉ trên đất Mỹ. Đến cuối buổi nói chuyện thị lực của ông hoàn toàn phục hồi lại và vẫn giữ như thế đến cuối những ngày của ông.
Đồng cai trị trên thiên đàng
Ngày lễ Lao động vào năm 1935 là một chủ nhật nóng bức. Gia đình Leik đến dự pic-nic với một trường học chủ nhật, và Giôn trở về nhà rất mệt mỏi. Ông đi nghỉ. Flo-rens đề nghị ông ở nhà, khi bà đi dự buổi nhóm Hội Thánh vào buổi chiều, và khi bà quay trở về, thì thấy Giôn bị một cú đau tim. Ông rất yếu, hai tuần gần như bất tỉnh. Sau đó đến 16 tháng 9 năm 1935 Giôn G. Leik đã quay về với Chúa. Ông được 65 tuổi.
Trong buổi thờ phượng tưởng nhớ Leik có rất nhiều lời nói tốt đẹp ngợi khen, nhưng có lẽ chúng được diễn đạt hay hơn cả trong trích đoạn sau từ một lời phát biểu của một người tin nhận Chúa qua Leik ở Spok-kein:
“Doctor Leik đến Spok-kein. Ông tìm ra chúng tôi trong tội lỗi. Ông tìm ra chúng tôi trong bệnh tật. Ông tìm ra chúng tôi tâm linh khốn cùng. Ông tìm ra chúng tôi trong tuyệt vọng, nhưng ông mở ra cho chúng tôi một Đấng Christ như thế này, mà thậm chí chúng tôi cũng chưa hề mơ được gặp phía trên trời kia. Chúng tôi nghĩ rằng chỉ có trên đó mới có chiến thắng, nhưng Doctor Leik đã chỉ cho chúng tôi là chiến thắng đã có ở đây rồi.”
Để kết thúc chương này, tôi muốn kêu gọi các bạn bước đi trong sự tỏ ra về sự công bình trong Đấng Christ. Sự công bình – đó là phong cách sống, mà đem lại chiến thắng trong mỗi hoàn cảnh. Nếu chúng ta nhận thức được ý nghĩa địa vị của chúng ta trong Chúa Jê-sus Christ, như Leik đã có, thì mọi dân tộc chắc đều đã ngợi khen Đức Chúa Trời. Và mọi thế lực tà linh chắc đã đổ sụp dưới uy tín đó.
Giôn G. Leik chỉ cho chúng ta là phong cách sống như vậy là có thể, và nó mang lại sự vui thỏa cho những ai noi theo. Vì vậy, đừng ngừng sống trong những gì Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta trong Chúa Jê-sus Christ. Hãy để cho Đức Thánh Linh tỏ ra cho các bạn địa vị thiên thượng của mình, và sau đó hãy giữ địa vị đó và biến đổi các dân tộc cho Đức Chúa Trời.
(trích một chương từ sách “các tướng lĩnh của Đức Chúa Trời” của Ro-berts Liar-don)
|