SỰ PHÂN RẼ
LỜI GIỚI THIỆU:
I Giăng 2:15 “Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa. Nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người ấy.”
Đây là những lời khó nghe, nhưng là một Cơ đốc nhân chúng ta phải đối diện hằng ngày. Một số người cực đoan cố gắng vâng giữ lấy câu Kinh thánh nầy bằng cách đi thật xa, giấu mình trong các tu viện hoặc sống tẻ tách mọi người. Chúng ta nhận biết rằng thái độ như vậy là không đúng, nhưng chúng ta lại muốn biết đâu là biên giới của mạng lịnh Chúa dành cho chúng ta trong cuộc sống giữa thế gian.
I. Ý NGHĨA DANH TỪ “THẾ GIAN” TRONG KINH THÁNH :
Trong sách Tin lành Giăng 3:16, chúng ta được Chúa dạy rằng Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài để cứu rỗi thế gian. Ờ đây, chữ “thế gian ” chỉ về những con người, những tội nhân đang sống ở thế gian. Chúa Jêsus yêu các tội nhân và chúng ta những người theo Ngài cũng phải yêu các tội nhân.
Sứ đồ Giăng giải thích ý nghĩa chữ “thế gian ” trong I Giăng 2:16 tức là câu tiếp theo câu ông khuyên chớ yêu thế gian. Chữ thế gian. mà chúng ta không được phép yêu là “Sự ham muốn của xác thịt”, “sự mê tham của mắt” và “sự kiêu ngạo của đời.”
Chữ thế gian nầy có nghĩa là hệ thống thế giới hiện tại do Sa-tan kiểm soát.
Ở đây không có sự ám chỉ phải từ bỏ những phước hạnh vật chất ở đời nầy. Những phước hạnh nầy là do Chúa ban cho cách nhưng không và phong phú cho chúng ta được hưởng.
I Ti-mô-thê 6:17 “Hãy để lòng nơi Đức Chúa Trời là Đấng mỗi ngày ban mọi vật dư dật cho chúng ta được hưởng.” Điều nầy bao gồm những nụ cười vô tư, trò chơi của trẻ em, đời sống xã hội lành mạnh, sự nghỉ dưỡng thoải mái, vẻ đẹp của thiên nhiên, sự yêu thích bông hoa. Những điều nầy không có gì là thề gian, tội lỗi cả. Nếu xem những điều nầy là sai thì ta đã biến thành người khổ tu. Chúa Jêsus yêu thích thiên nhiên. Ngài nói về cây cối, hạt giống, bông hoa.
Mối quan hệ xã hội của Chúa Jêsus rất rộng rãi với gia đình ở Bê-tha-ni, Ngài ăn chung ở nhà người PHA-RI-SI (Lu-ca 7:36)? Ngài dự đám cưới ở Ca-na (Giăng 2), Ngài nghỉ ngơi nơi vắng vẻ (Mác 6:31).
Thực ra, Chúa Jêsus bị người ta tố cáo là người ham ăn mê uống Ma-thi-ơ 11:16-19 “Con người đến hay ăn hay uống thì họ nói rằng: Kìa là người ham ăn mê uống, bạn bè cùng người thâu thuế và kẻ xấu nết.”
Vấn đề nhận ra ranh giới ở đâu là đúng, ở đâu là sai thật là việc rất khó khăn.
II. NHỮNG VẤN ĐỀ TA CÓ THỂ KHẲNG ĐỊNH:
1. Hôn nhân giữa người tín đồ và người vô tín bị nghiêm cấm.
– 2 Cô-rinh-tô 6:14-17 “Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin.”
– A-mốt 3:3 “Nếu hai người không đồng ý với nhau, thì há cùng đi chung được sao?” Đây là một nguyên tắc không hề thay đổi theo thời gian.
2. Phân rẽ khỏi điều không công bình:
– 2 Cô-rinh-tô 6:14 “Sự công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng?” Một số người nghĩ rằng hợp đồng làm ăn giữa người tín đồ và người vô tín cũng bị cấm căn cứ trên câu nầy.
3. Phân rẽ khỏi mọi việc tối tăm:
– 2 Cô-rinh-tô 6:4 “Sự sáng và sự tối có thông đồng nhau được chăng?” Người tín đồ được Chúa ngự trị trong lòng. Ngài là ánh sáng của thế gian.
4. Phân rẽ khỏi Bê-li-an tức là Sa-tan:
– 2 Cô-rinh-tô 6:15 “Đấng Christ và Bê-li-an nào có hòa hiệp chi?”
5. Phân rẽ khỏi kẻ vô tín:
– 2 Cô-rinh-tô “Kẻ tin có phân gì với kẻ chẳng tin?”
6. Phân rẽ khỏi hình tượng:
– 2 Cô-rinh-tô 6:16 “Có thể nào hiệp đền thờ Đức Chúa Trời lại với hình tượng tà thần.” Người tín đồ là đền thờ của Đức Chúa Trời ngự.
7. Phân rẽ khỏi các giáo sư giả:
– I Ti-mô-thê 6:5 “Những kẻ thể ấy hãy lánh xa đi.” Cũng xem I Ti-mô-thê 1:4, I Ti-mô-thê 4:7, Ga-la-ti 3:2.
8. Phân rẽ khỏi kẻ theo tà giáo:
– II Giăng 9-11. Không tiếp đãi vào nhà mình kẻ theo tà giáo.
9. Phân rẽ khỏi mọi hình thức tội lỗi và bất khiết mà ai cũng rõ. (rượu, thuốc…)
– I Phi-e-rơ 1:16.
III. NHỮNG VẤN TA KHÔNG THỂ XÁC ĐỊNH:
1. Thời gian: Bao nhiêu thì giờ ta phải dành cho sự thờ phượng, công tác, học hành, gia đình và giải trí? Việc dành quá nhiều thời gian cho bất cứ lãnh vực nào đó là điều không đúng so với thì giờ của cả ngày hay cả đời mà ta chịu trách nhiệm quản lý.
2. Trò giải trí nói chung là vô thưởng vô phạt, có thể vui hưởng được nhưng có một số dạng có hại.
3. Thể thao: Hầu hết các môn thể thao đều bổ ích, có lợi cho sức khỏe. Nhưng ở đây ta cũng phải biết đến sự quân bình.
4. Các thú vui trần tục: Như khiêu vũ, cờ bạc, sân khấu, các tạp chí, hút thuốc, hội họa, các mốt quần áo, kiểu áo, kiểu tóc, các trò tiêu khiển, vô tuyến truyền hình (phim ảnh), các câu lạc bộ. những điều nầy không được ghi nhắc trong Kinh thánh, nên ta không có sự chỉ dẫn cụ thể.
Tuy nhiên,… .
IV. BA NGUYÊN TẮC CĂN BẢN CẦN THEO :
Nếu một việc gì đó gây trở ngại cho tâm linh ta, hãy áp dụng ba luật lệ sau đây:
Việc nầy mỗi người phải tự quyết định lấy.
1. Tôi phải phân rẽ khỏi những điều gì nhầm lật đổ đức tin của tôi nơi Đức Chúa Trời như các câu lạc bộ vô thần…
2. Tôi phải phân rẽ khỏi bất cứ điều gì có thể phá hoại lời làm chứng của tôi. Lời làm chứng của tôi là một diều vô giá mà tôi có trên thế gian nầy.
3. Tôi phải phân rẽ khỏi bất cứ điều gì là hạ thấp đời sống đạo đức của tôi và dẫn tôi đến tội lỗi. Nếu chơi cờ đã tôi đến sự chưởi rủa, lằm bằm, tôi phải từ bỏ ngay. Nếu khiêu vũ gây cho tôi có ước muốn bất khiết, theo tôi đó là tội lỗi cần tránh xa
V. MỘT SỐ NGUYÊN TẮC CHUNG :
1. Nếu hành động của tôi gây cho anh em tôi vấp phạm, tôi phải tránh ngay. 1 Cô-rinh-tô 8:13 “Nếu đồ ăn xui anh em tôi vấp phạm, thì tôi sẽ chẳng hề ăn thịt, hầu cho khỏi làm dịp vấp phạm cho anh em tôi.” Phao-lô sẵn sàng từ chối chính mình đối với những nhu cầu của bản thân nếu điều đó gây trở ngại cho việc làm chứng nhân của ông.
2. Hãy tìm kiếm sự chỉ dẫn từ Đức Chúa Trời qua việc cầu nguyện và đọc Kinh thánh liên quan đến lãnh vực nào đó. Cố gắng giải quyết mọi vấn đề cho đến khi lương tâm không bị cáo trách trước mặt Chúa và trước mặt người ta. Công vụ 24:16.
3. Mọi việc ta làm phải làm vì vinh hiển của Đức Chúa Trời. Cô-lô-se 3:17 “Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời là Đức Chúa Cha.” Nên đặt câu hỏi: Tôi làm việc nầy có làm vinh hiển Chúa không? Nên câu trả lời là không, thì đó là tội lỗi cần tránh. Gia-cơ 4:17 “Kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm thì phạm tội.”
4. Trong mọi sự, hãy dùng lý lẽ sáng suốt thánh thiện. Đức Chúa Trời là Đấng Mưu Luận và Ngài muốn biện luận hợp tình hợp lý với bạn. Ê-sai 1:18 “Hãy đến, chúng ta biện luận cùng nhau.”
5. Tôi phải tránh những điều chi có hại cho thân thể tôi cả về phương diện thể lực, trí tuệ hay tình cảm. 1 Cô-rinh-tô 6:19,20 “Thân thể anh em là đền thờ Đức Thánh Linh đang ngự. Vậy hãy lấy thân thể mình làm sáng Danh Đức Chúa Trời.”
6. Nên đặt câu hỏi: Việc nầy có làm vui lòng Chúa Jêsus Christ không? Chúa Jêsus có thể làm việc như thế không? Nếu Chúa Jêsus không muốn làm việc như vậy, thì ta cũng không nên làm. I Phi-e-rơ 2:21 “Đấng Christ để lại cho chúng ta một gương hầu cho chúng ta noi gương của Ngài.”
7. Điều nầy có tăng cường lời làm chứng của tôi không? hay là nò làm suy yếu lời làm chứng của tôi?
VI. MỘT SỐ CÂU KINH THÁNH BỔ ÍCH :
– Rô-ma 12:2 “Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình.” Đây là mạng lịnh rõ ràng trong Kinh thánh.
– Gia-cơ 4:4 “Hỡi bọn tà dâm kia, anh em há chẳng biết làm bạn với thế gian tức là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao?”
– Hê-bơ-rơ 11:13″… xưng mình là kẻ khách và bộ hành chẹn đất.”
– Hãy suy nghĩ đến Môi-se. Hê-bơ-rơ 11:25 “Ông đành cùng dân Đức Chúa Trời chịu hà hiếp hơn là tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi.”
– Hãy suy nghĩ đến Đê-ma. II Ti-mô-thê 4:10 “Đê-ma đã bỏ ta rồi, vì người ham hố đời nầy.”
– 2 Cô-rinh-tô 6:17 “Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó, đừng đá động đến đồ ô uế, thì Ta sẽ tiếp nhận các ngươi. Ta sẽ làm Cha các ngươi, các ngươi làm con trai con gái Ta. Chúa Toàn năng phán vậy.”
KẾT LUẬN:
Chúng ta hãy suy xét hợp tình hợp lý, không nên khắc khe phê phán anh em khác. Mỗi người phải tự xét lấy mình. Chúng ta không nên phân rẽ trong tinh thần làm cao, trịch thượng, cho mình là thánh nhân. Chúng ta phải phân rẽ trong tinh thần khiêm nhường, mềm mại, nhu mì. Hãy nhớ: Sự phân rẽ có hai chiều hướng;
o Phân rẽ khỏi tội lỗi.